*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ai cũng khó tin nhìn Mai Châu Anh.
Mọi người đều nghĩ chuyện này là ván đã
đóng thuyên.
Sao Mai Châu Anh lại có thể bỏ qua một
người đàn ông hoàn hảo đến vậy?
Nhưng kết quả thì ngược lại.
Chẳng ai ngờ cô sẽ lên tiếng từ chối!
Mấu chốt là Sở Mạnh Hùng đích thân
đến câu hôn, lại bị từ chối một cách tàn
nhân.”
Nếu truyền ra ngoài, mặt mũi nhà họ Sở
biết đặt ở đâu?
Từ khi Mai Châu Anh từ chối, mọi chuyện
đã thay đổi.
Nó không chỉ là vấn đề hôn nhân của cá
nhân cô ấy, vấn đề này đã trở thành một
tranh chấp giữa hai gia đình lớn.
Nhà họ Trịnh sẽ phải trả một cái giá đau
đớn cho việc này!
Sở Mạnh Hùng và Sở Thiên Truyên đều
kinh ngạc nhìn Mai Châu Anh.
Theo ý nghĩ của họ, Mai Châu Anh là
không thể từ chối!
“Con nói gì? Lặp lại lân nữal”
Sở Mạnh Hùng hỏi.
“Con nói con không đồng ý.”
Cô kiên quyết từ chối.
“Cái gì?”
“Mai Châu Anh, làm loạn cái gì đấy? Con
nói gì vậy?”
Trịnh Quốc Thắng và Ngô Thị Lan cũng
sốt ruột, quát Mai Châu Anh.
Trịnh Văn Thành và Mai Nhược Tiêu
cũng lập tức nói: ‘Mai Châu Anh, làm sao
đó? Nhanh chóng đồng ý chuyện này gì, loại
chuyện tốt này sao có thể từ chối chứ?”
“Trịnh Học Vũ và Trịnh Học Lương cũng
thay nhau lên tiếng: “Đúng vậy, Châu Anh,
chuyện này không thể từ chối. Nhà họ Trịnh
chúng ta không thể từ chối được!”
“Nhanh chóng đồng ý đi, em đừng làm
chuyện hồ đồ.
Tất cả mọi người nhà họ Trịnh đều hết
lòng khuyên giải.
Nếu làm mất mặt nhà họ Sở thì nhà họ
Trịnh coi như xong.
Cho nên Mai Châu Anh phải đồng ý.
Hai hàng lệ dâng lên trong mắt Mai Châu
Anh, cô nhìn đám người hỏi: “Chẳng lẽ con
không có quyền lựa chọn hôn nhân của mình
sao? Vì sao đã là thế kỷ nào rồi mà còn có
kiểu tới cửa cầu hôn như vậy? Đúng là những
người già cổ hủ…”
Nghe được câu này, sắc mặt Sở Mạnh
Hùng trở nên âm trầm.
Mai Châu Anh nói ông cụ là người giả cổ
hủ.
Ai cũng thấy được vẻ mặt của Sở Mạnh
Hùng.
Ngô Thị Lan bị chọc tức, nói với Mai
Châu Anh: “Bình thường con có thể tùy hứng,
bà nội đều chiều theo ý con. Nhưng hôm nay
không phải do con. Đúng vậy, con không thể
nào được lựa chọn hôn nhân cho chính
mình.”
Trịnh Quốc Thắng thở dài: “Châu Anh,
hôm nay con nhất định phải đồng ý! Con
phải hiểu nỗi khổ tâm của mọi người.”
Người nhà họ Trịnh cũng tỏ thái độ.
Trịnh Văn Thành và Mai Tiêu Nhược
cũng nói: “Ông Sở, cậu Sở, chúng tôi thay
mặt con giá đồng ý, con bé nhất định là bằng
lòng.
Sở Mạnh Hùng khoát tay: “Không được,
tôi muốn nghe chính con bé nói!”
“Đúng, lời hai người không tính.”
Sở Thiên Truyên cũng rất giận dữ.
Lại có phụ nữ từ chối anh ta?
Ai cũng nhìn về phía Mai Châu Anh.
“Châu Anh, nhanh chóng đồng ý đi.”
——————–