Có đang nỏi về việc hợp tác với công
ty Thanh An của Hàn Quốc.
“Được, để tôi giao nó!”
Sau khi Dương Hạo Quân nắm được
thóng tin, anh liên đến đại học Thiên Danh.
Phải mất một lúc anh mới tim được
Mai Châu Anh.
Sau khi Dương Hạo Quân đưa thông
tin cho Mai Châu Anh, thì anh chuẩn bị rời đi.
“Anh rề, hắn là anh còn chưa ăn trưa?”
Mai Châu Anh hỏi.
“Chắc chắn rồi, cái này không phải gửi
cho em tài liệu?”
*
Dương Hạo Quản tiến lại gần.
“Vừa vặn, em mời anh đi ăn cơm nhé!
Ăn ở nhà ăn của trường được không?”
Mai Châu Anh nhìn Dương Hạo Quân
đây mong đợi
Nghe Mai Châu Anh nói, Dương Hạo
Quân cũng bắt đầu cảm thấy đói.
Hơn nữa, đã lâu rồi anh không ăn cơm
ở trưởng cũ nên cũng muốn ăn.
“Thôi thf ở trường ăn cơm đi!”
“Đi di…”
Mai Châu Anh nhẹ nhàng khoác tay
Dương Hạo Quân đi dạo trong khuôn viên
trường.
Dương Hạo Quân không quan tâm.
Bởi vì trước khi đi ăn, Mai Châu Anh
thường như thế này.
Dù sao anh cũng chỉ xem cô như một
cô bé.
Nhưng những sinh viên ở xung quanh
đây thị không nghĩ vậy…
Xet cho cùng, Mai Châu Anh võ cùng
xinh đẹp và cũng là một nữ sinh được mọi
người chu ÿ đến.
Từ khi nhập học đến bây giờ, cô đã
độc thân được nhiều năm, nhiều sinh viên
cũng bàn tán rằng có khi đến lúc ra trường
Mai Châu Anh cúng vân độc thân.
Vậy mã hôm nay bọn họ đã thấy một
cảnh tượng kỹ lạ – Hoa khôi Mai Châu Anh
thực sự khoác tay một người đàn ông đi
dạo trêи đường.
Điều này đều khiến mọi người ngạc
nhiên.
Tin tức hoàn toàn bùng nổ.
Người đàn ông có vẻ ngoài trưởng
thành, hơn nữa có vẻ anh tốt về mọi mặt.
Ngay lập tức mọi người đều nhận dịnh
đây la bạn trai của Mai Châu Anh.
Tin tức vẽ bạn trai của Mai Châu Anh
nhanh chóng được lan truyền khắp dại học
Thiên Danh.
Dương Hạo Quân cảm thấy ánh mất
của mọi người nhìn mình có vẻ khác
thường.
Nhưng Mai Châu Anh lại không ngừng
Cười.
Cô chỉ muốn tạo ra tin đồn răng Dương
Hạo Quân là bạn trai cô.
Mai Châu Anh nghiêng người càng
ngày cang gần Dương Hạo Quân.
Những người theo đuổi Mai Châu Anh
đều đập bàn vì tức giận.
“Không ngờ cuối cùng Mai Châu Anh
lại ở bên cạnh anh ta!”
Vài chàng trai giận dữ nói.
Cuối cùng Mai Châu Anh cũng dẫn
Dương Hao Quan đen căng tin.
Dương Hạo Quân chọn địa điểm ở một
góc ít người nhưng vẫn thu hút nhiều sự
chú ý.
Mai Châu Anh bưng một dĩa đồ ăn tới.
Dương Hạo Quản bất lực nói: “Em
không thấy ở trường em rất nổi sao?”
“Hả, không phải vậy sao? Em, Mai
Châu Anh là một hoa khôi của trường!”
Mai Châu Anh đến gần Dương Hạo
Quân nói nhỏ: “Anh rể, bây giờ bọn họ đều
tưởng anh là bạn trai em, em phải làm sao
đây? Sau này làm thế nào mà em có thể
tìm bạn trai nữa?”
Dương Hạo Quân mỉm cười: “Được rồi,
anh sẽ đến phòng phát thanh của trường
để thông báo…”
“Anh rể, anh thật là nhàm chán…”
*
Mai Châu Anh giả vờ rất tức giận.
Sau khi, thức an được chuãn bị xong
xuöi, Dương Hạo Quân không thèm quan
tâm đén xung quanh, trực tiếp động đùa.
Anh không để ý rằng xung quanh ngày
Càng có nhiều người quan sát anh.
Ấn uong xong xuôi, Dương Hạo Quân
chuan bị rời đi.
“Đi, em sẽ tiễn anh!”
Mai Châu Anh đi theo sau lưng anh.
Cô nhìn Dương Hạo Quân bằng đôi
mắt đầy yêu chiều…
Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có
thể nhìn thấy những gi đang xảy ra…
Vô số chàng trai buồn bã khi phải chấp
nhận sự thật rằng Mai Châu Anh đã có bạn
trai.
Mai Châu Anh và Dương Hạo Quân
vừa ra khỏi cửa nhà ăn, một nhóm người đã
chen chúc nhau chạy đến.
Chăn đường họ.
Dương Hạo Quân định rời di, nhưng đã
DI bao vậy từ mọi phía bởi một nhóm người.
Nhóm người này mặc đồng phục
Taekwondo vỏ cùng bá đạo.
“Lạc Ngạn Thông, ý anh là sao?”
Mai Châu Anh tức giận gầm lên.
Du học sinh đến từ Hàn Quốc này dựa
vao sức mạnh Taekwondo của mình mà vô
cùng độc đoán, bât kê chàng trai nào dám
đến gân Mai Châu Anh đều không có kết
cục tốt.
Lạc Ngạn thông phớt lờ Mai Châu
Anh, nhưng nhìn Dương Hạo Quân và cảnh
báo bằng vốn tiếng trung còn chút ngọng
ngịu: “Mai Châu Anh là của tôi! Cút khỏi
đây mau!”
——————–