*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ông ta sau đó biến mất tăm! Từ lúc mà Richard hợp tác với bọn tôi là ông ta đã tan thành mây khói luôn rôi! Đến bây giờ ngay cả Richard cũng không ngờ rằng kẻ đứng đầu tổ chức Mặt Trời Đen lại là Tà Thân Hoả Vân đâu!”
“Từ đó đến giờ, Tà Thần Hoả Vân cùng đám người của ông ta cũng chẳng xuất hiện nữa luôn!”
Dòng họ Độ Biên vốn thật thà, ăn ngay nói thẳng.
Dương Hạo Quân bấy giờ mới thấy rằng họ không hề nói dối.
Bọn họ thực sự không mong đợi hay bị liên lụy bởi sự xuất hiện của một Tà Thần Hoả Vân.
Thể nhưng, việc của Tà Thần Hoả Vân thì sau này giải quyết.
Bây giờ, tổ chức Mặt Trời Đen đã chính thức ngừng hoạt động rồi! “Ngài Hạo Quân, có phải ngài vừa nói, miễn là chúng tôi thú nhận tất cả thì sẽ không bị giết đúng không?”
Một số người của tộc họ Độ tỏ ra vô cùng lo lằng.
Chỉ sợ rằng Dương Hạo Quân sẽ giết họ.
Nụ cười thoáng xuất hiện trên gương mặt Dương Hạo Quân, anh ta nói: “Tôi đương nhiên không giết các người! Dương Hạo Quân tôi nói tha mạng thì chính là tha mạng!”
Nói rồi Dương Hạo Quân quay lưng bỏ đi.
Mọi người trong tộc họ Độ đều rất đỗi vui mừng.
Họ đã có thể giữ được mạng sống rồi! Dương Hạo Quân vậy mà không thất hứa, thực hiện đúng lời hứa mà anh đã viết trong thư.
Lúc rời khỏi đây, Dương Hạo Quân đi ngang qua Sát Thân Bố Y, anh liền nói: “Giao cho anh đấy!”
Khuôn miệng Sát Thần Bố Y lập tức nhếch lên một nụ cười thèm thuồng máu thịt.
Anh ta chậm rãi tiến về phía mấy người dòng họ Độ Biên.
Sát khít Không trung sực mùi sát khí toả ra từ Sát Thần Bố Y, đến mức mà tất cả đều có thể cảm nhận được.
Chẳng thể ngờ, Sát Thần Bố Y chính là đến lây mạng họ.
“Không phải chứ! Anh đến đây làm gì vậy?”
“Đúng vậy! Ngài Hạo Quân đã trả tự do cho chúng tôi, anh ấy nói rằng mình sẽ giữ lời và tha mạng cho chúng tôi!”
“Chẳng lẽ anh muốn thầy thất hứa hay sao?”
Mội số người đã vội vàng chỉ trích Sát Thân Bố Y.
“Ngài Hạo Quân đúng là nói sẽ tha mạng cho mấy người, nhưng tôi thì không!”
“Anh ta là anh ta, còn tôi là tôi! Tôi không cho phép các người bỏ chạy, phải giết hết lũ các người mới được!”
Trong mắt Sát Thần Bố Y, tộc họ Độ như một lũ người ngu ngốc.