*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người đến đây không phải là ai khác! Chính là cao thủ được Richard cử đến để hỗ trợ Mặt Trời Đen.
“Bùm!" Người đầu tiên xông vào đã bị cảnh địa ngục trước mắt làm cho sợ hãi.
“Bùm!”
Người thứ hai lao vào, đâm vào người thứ nhất.
Lập tức liền bị dọa như người thứ nhất.
“Bùm bùm bùm..."
Người xông vào càng ngày càng nhiều, ai cũng đều bị chặn ở cổng.
Hàng trăm người chết lặng.
“Độ...
ngài Độ Biên, ngài được ông Richard cử đến để giúp chúng tôi sao!”
Người đến đã cho thấy danh tính của mình.
“Hả? Richard?”
Đây không phải là chưa đánh đã khai sao? Dương Hạo Quân từ từ nhặt một con dao găm.
“Chài”
Anh ném nó một cách tùy tiện, con dao găm biến thành một tia chớp và bản ra ngoài.
Giống như một viên đạn.
“Phụt!”
Đánh dấu khoảng cách vài trăm mét, trực tiếp xuyên qua người phía trước.
“Phụt!”
Người thứ hai lại bị đâm xuyên.
Con dao găm vẫn xuyên qua người thứ ba với tốc độ không hề suy giảm! Người thứ tư! Người thứ năm! Con dao găm liên tục lao vào đám đông, hiện lên những đường máu.
Tuyệt đẹp mà thơ mộng! Hách Vũ Hưng và các cố vấn của dòng họ Độ Biên đều muốn phát điên lên rồi.
Còn có thể như thế sao? Dương Hạo Quân vô hình điều khiển một con dao găm cách xa hàng trăm mét, thậm chí đâm xuyên hàng trăm người, không bỏ sót một ai.
Đây là đã đạt tới cảnh giới nào rồi? Tôn tại như một vị thần! “Phụt!”
“Phụt!”
Tất cả những người được Richard cử đến đều đã bị hạ qục.
Không ai trong số họ sống sót.
Thần kì! Ngay cả Sát Thần Bố Y cũng muốn nhìn nó một lần nữa! Hành động điều khiển dao găm đâm xuyên