Con Rể Chiến Thần

Chương 1967: Kính sợ Thượng Đế Hắc Ám




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ầm”

Giống như một quả bom, thổi bay mọi người thành từng mảnh một vậy.

Nếu như tin tức này bị truyền ra ngoài, e rằng toàn thế giới sẽ điên mất.

Tà Thần U Minh và mười tám Thiên Sứ Hắc Ám đều lộ ra vẻ mặt điên cuồng.

Sao có thể chứ? Richard tận mắt nhìn thấy thi thể của Dương Hạo Quân bị hòa tan mà.

Sao có thể? “Không đúng.

Rất có khả năng những gì mọi người nhìn thấy đều là ảo ảnh.

Đảo Kim Cương là gì chứ? Quê hương của các bậc thây pháp thuật đấy.

Không chừng có một bậc thầy pháp thuật vô cùng lợi hại ra tay.

Những gì nhìn thấy đều là ảo giác”

Tà Thần U Minh đột nhiên phản ứng lại.

“Có điêu cho dù là như vậy có thể che giấu được bao nhiêu cao thủ như vậy sao? Lúc trước có người đã công bố tình tiết trận đấu ra ngoài, Dương Hạo Quân quả thật là bị đánh chết”

Mười tám Thiên Sứ Hắc Ám đang thảo luận.

Bọn họ rút ra được kết luận, Dương Hạo Quân chắc chăn là chết rồi, rất có thể là thi thể phía sau được nhà pháp thuật nào đó dùng pháp thuật cứu.

Giọng nói uy nghiêm của Thượng Đế Hắc Ám lại vang lên: “Người tôi nhìn trúng không thể nào nhầm được.

Chỉ là điều khiến tôi không ngờ chính là...”

Nói một nữa, giọng nói đột nhiên dừng lại.

Mọi người đều không hiểu Thượng Đế Hắc Ám có ý gì.

Lẽ nào do Dương Hạo Quân làm ra chuyện gì ngoài dự liệu của ông ta sao? Không.

Nếu như Dương Hạo Quân vẫn còn sống đã là một kỳ tích rôi.

Có điều nghe giọng điệu, hình như chuyện Dương Hạo Quân còn sống đối với Thượng Đế Hắc Ám không có gì đáng ngạc nhiên cả.

Điều không ngờ đến chính là chuyện khác.

“Hi vọng chỉ là trùng hợp.

Trùng hợp thôi”

Giọng nói thở dài thườn thượt của Thượng Đế Hắc Ám vang khắp lâu đài như tiếng sấm.

Mọi người càng nghe đến mơ hồ.

Lễ nào trên người Dương Hạo Quân còn có thứ gì khiến Thượng Đế Hắc Ám sợ hãi sao? Mười tám Thiên Sứ Hắc Ám là người hiểu rõ Thượng Đế Hắc Ám mạnh thế nào.

Đó là sự tồn tại giống như thần.

Sự tồn tại có thể so sánh với phòng Thí Nghiệm Chư Thần.

Trong Thiên Sách Phủ Thiên Cơ Các một bóng người đi đến.

Cơ thể anh ta hơi cúi xuống, đứng trước tòa nhà Thiên Cơ Các, thể hiện sự tôn trọng.

“Sao anh lại đến đây?”

Bên trong truyền ra giọng nói.

Anh ta hơi tỏ ra ngạc nhiên.

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content