*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người hai nhà Đoàn Trịnh đang phấn khích nghe thấy những gì Dương Hạo Quân nói thì nụ cười đều biến mất.
Nụ cười của bốn người Thiên Long cũng biến mất.
Vốn là một chuyện tốt đẹp, nhưng nó đã bị một câu nói của Dương Hạo Quân phá hủy.
"Không đồng ý? Dương Hạo Quân, anh có cái gì không đồng ý? Anh có thể tìm được nơi tốt hơn Phủ Thiên Sách không?" Một số người đã đặt câu hỏi.
Dương Hạo Quân lạnh lùng nói: "Tôi tự dạy dỗ Lê Quân là được rồi.
Tôi sẽ bảo vệ con gái mình.
Không cần người khác”
"Nhưng anh nghĩ lại xem, con gái có thể cả đời lớn lên dưới đôi cánh của anh không? Anh không muốn Lê Quân trở thành bình hoa chứ.
Một số việc cần phải tự mình trải nghiệm.
Chỉ có như vậy con bé mới có thể trưởng thành”
Lời nói của Đoàn Lên Nguyên khiến Dương Hạo Quân cảm động.
Anh phải sẵn sàng bảo vệ vợ và con gái mình cả đời, nhưng Lê Quân quả thực cần phải trưởng thành.
Cô bé đã khác với những đứa trẻ khác ngay từ khi mới sinh ra, đó chính xác là số mệnh.
Nếu mình vẫn giữ Lê Quân bên cạnh để bảo vệ thì quả thực rất không tốt cho sự trưởng thành của Lê Quân.
Nhưng bây giờ giao Lê Quân cho Phủ Thiên Sách, Dương Hạo Quân không hề yên tâm.
Hiện tại anh không thể kiểm soát được Phủ Thiên Sách, nếu có gì bất thường xảy ra, anh sẽ không thể xử lý được.
Sở đĩ trước đây Lê Quân được phép đến thành Vô Song là vì anh có thể nắm thành Vô Song trong tay.
Tình hình bây giờ hoàn toàn khác.
"Nhất Vũ Kiên Vương, đây là quyết định của Phủ Thiên Sách, cũng là mệnh lệnh.
Nếu không tin, anh có thể hỏi Vệ binh Viêm Long."
Bốn người Thiên Long quyết định bọn họ sẽ không tiếc giá nào, họ phải đưa Lê Quân đi ngay hôm nay.
Hoàng Hùng nhẹ nhàng nói: "Xin Nhất Vũ Kiên Vương yên tâm, tài năng của con anh thật tuyệt vời.
Chúng tôi đảm bảo rằng cô bé chẳng những sẽ không phải chịu một chút ấm ức nào ở Phủ Thiên Sách, mà cô bé sẽ được coi là hạt giống số một để bồi dưỡng.
Tương lai cô bé sẽ bảo vệ đất nước."
Huyền Lang vẫn luôn không lên tiếng cũng phụ họa: "Phủ Thiên Sách là võ viện cổ đại mạnh nhất Lạc Việt.
Không thể so sánh với thế lực giang hồ.
Con gái bảo bối của anh đến đó cũng không ai hại nó đâu."
"Dương Hạo Quân, anh không đồng ý thì cũng vô dụng.
"Lê Quân phải đến Phủ Thiên Sách”
Người hai nhà Đoàn Trịnh măng.
Đoàn Lê Nguyên cũng nhìn Dương Hạo Quân với vẻ mặt phức tạp: "Hạo Quân, chúng ta không thể bảo vệ Lê Quân cả đời được.