*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tránh qua một bên, cũng không nhìn xem sức lực mình có là baol" "Lần này bé Quân bị bắt, chắc chắn là nhằm vào môn phiệt Tây Đường.
"Mà khẳng định là liên quan đến Thục Thiên Vương, Dương Hạo Quân, cậu đừng có tự dát vàng lên mặt mình nữa”
Cuối cùng, Dương Hạo Quân bị đuổi khỏi nhà tổ của nhà họ Đoàn.
Dương Hạo Quân cũng không coi là gi.
Cùng lắm thì xuất hiện thêm một vài rắc rối.
Về phần bé Quân, anh sẽ cứu.
Anh sẽ giết bất cứ ai bắt cóc bé Quân.
Một tên cũng không để lại "Liên minh báo thù, sai lâm lớn nhất mà các người mắc phải trong đời là bắt cóc con gái của tôi" Oán khi ngập trời tỏa ra từ người của Dương Hạo Quân.
Toàn bộ trời đất trở nên xơ xác tiêu điều.
Ở những khu vực xung quanh, nhiệt độ giảm mạnh.
Mọi người không khỏi rùng mình.
"Tây, kích hoạt lại Trấn Thiên Điện! Giúp tôi tìm ra vị trí của bé Quân! Vận dụng toàn bộ lực lượng.
Mặc dù Dương Hạo Quân đã từ bỏ vị trí Nhất Vũ Kiên Vương.
Nhưng Trấn Thiên Điện vẫn luôn nằm trong tay anh.
Dù sao ngay cả vệ binh Viêm Long cũng không biết đến Trân Thiên Điện.
Chỉ có vị kia biết.
Sau khi Dương Hạo Quân rời đi.
Môn phiệt Tây Đường bắt đầu tìm người, viện binh, điên cuồng tìm kiếm tung tích của bé Quân Lúc này, Thục Thiên Vương vừa hay đi vào nhà tổ nhà họ Đoàn.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Anh ta cất tiếng hỏi.
Lập tức nghe được tin nói bé Quân bị bắt cóc.
Đầu óc anh như muốn nổ tung.
Là Hắc Long! Chắc chắn là Hắc Long! Sau khi Hắc Long biết được thân phận của thầy, không có lý do gì không hành động.
Bây giờ xem ra mới là ý định thực sự.
Các cuộc đàm phán đều là giả.
Vì anh ta mà bé Quân mới bị bắt.
Nếu thầy biết...
Hoàng Thanh Phong giật mình, cả người toát đầy mồ hôi lạnh khi nghĩ đến điều này.
"Thục Thiên Vương, làm ơn cứu con gái tôi được không?”
Sau khi nhìn thấy Hoàng Thanh Phong, Đoàn Lê Nguyên nhanh chóng đến để nhờ giúp đỡ.