*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng, tứ tiểu long nhận hết lời khen và vinh dự.
Thậm chí vệ binh Viêm Long còn muốn phong vương cho bọn họ! Đương nhiên, tất cả đều phải đợi liên lạc được với Dương Hạo Quân rồi mới nói.
"Cái gì? Chưa giải quyết được liên minh báo thù? Lý nào lại thế?" "Lạc Việt còn có nguy nan, chúng ta sao có thể nhàn rỗi? Tiếp tục thôi!" Lúc tứ tiểu long nghe thấy Liên minh báo thù chưa giải quyết được, bọn họ liền giả mù sa mưa tỏ thái độ.
Phải loại trừ hết liên minh báo thù.
Bọn họ e ngại Bắc Ma.
Nhưng thực lực của bọn họ vẫn rất mạnh, đối phó với Liên minh báo thù cũng không thành vấn đề.
"Dương Hạo Quân mà có được một nửa phẩm chất của mọi người thì cũng sẽ không để đa số người của liên minh báo thù bỏ trốn!" Đám người càng thêm coi trọng tứ tiểu long.
Càng tức giận đối với Dương Hạo Quân! Sao có thể làm ra việc như vậy? Không tuân theo mệnh lệnh, để liên minh báo thù chạy trốn.
Cũng vì phái tứ tiểu long đi đối phó với Bắc Ma, không phái anh đi, cho nên hờn dỗi à? Lòng dạ gì mà nhỏ nhen.
"Nhanh đi liên hệ Dương Hạo Quân! Mau chóng giải quyết xong công việc của Nhất Vũ Kiên Vương đi!" Lúc này, ở một chỗ sâu trong căn cứ Thiên Sơn.
Dương Hạo Quân thở phào một hơi.
Phía trước anh có một người đang nãm.
Chính là Bắc Ma.
Thật ra trận chiến kia cũng không phải là hai bên cùng thiệt hại.
Càng không phải là cùng nhau vào chỗ chết.
Dương Hạo Quân hoàn toàn có năng lực giết chết Bắc Ma.
Khi anh muốn diệt Bắc Ma, Bắc Ma lại nhận ra công pháp của anh, cho nên giữ lại một chiêu kia.
Mới tạo thành cảnh giả anh và Bắc Ma cùng đồng quy vô tận.
Anh cũng không giết Bắc Ma, chỉ hỏi thăm vì sao Bắc Ma biết công pháp này.
Bởi vậy nói không chừng sẽ biết một ít chuyện của "sư phụ".
Đây là điều mà Dương Hạo Quân cực kỳ muốn biết.
Nhưng cuối cùng Bắc Ma vẫn ngất đi.
Cho dù Dương Hạo Quân dùng cách gì gã cũng đều không tỉnh lại.
"Được rồi, trước tiên đưa Bắc Ma về! Để Cổ Phong hoặc mấy người bên lão Tần nhìn xem có cách nào làm cho gã tỉnh lại được không!"