*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba mươi tám người đi theo Dương Hạo Quân lúc đầu cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Bây giờ chỉ cân bận họ xuất hiện chắc chắn sẽ chết.
Cho dù họ có nói ra chân tướng hay không.
Càng huống hồ, có nói ra chân tướng cũng không có ai tin.
Thấp cổ bé họng không nói, chẳng có ai nghe lời của một kẻ đào tẩu cả, Bây giờ tôi chỉ có thể ấn nấp và giữ lấy mạng sống của mình...
Thế là, sự việc Bắc Ma bị tiêu diệt ở căn cứ Thiên Sơn được truyền ra ngoài.
Lạc Việt lại xôn xao.
Toàn thế giới như vỡ òa.
Không ai ngờ được Bắc Ma sẽ thua...
Đặc biệt là khi liên minh báo thù nghe tin, họ dường như chất lặng.
Bắc Ma sẽ thua? Gã không phải là mạnh hơn trước gấp ba lần sao? Hơn nữa cao thủ bên cạnh gã cũng nhiều vô số.
Hắc Long cũng đã phái ra một nửa lực lượng nòng cốt của liên minh báo thù.
Như vậy mà cũng bị đánh bại rôi sao? Rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra? Vệ binh Viêm Long vỡ òa trong tiếng hoan hô.
"Đòn hợp kích đã phát huy tác dụng? Có vẻ như thời gian hàng chục năm của chúng ta không hề bị lãng phí?”
"Tôi nói rồi mà, chúng ta mới là người hiểu Bắc Ma nhất!" Bốn người Đông Yêu khi nghe đòn hợp kích có tác dụng thì vô cùng phấn khích.
"Toàn thể chuẩn bị nghỉ lễ đón tiếp những người anh hùng của chúng tai" Tứ tiểu long đã thành công trong việc tiêu diệt Bắc Ma và trở thành anh hùng chí cao vô thượng của Lạc Việt.
Lạc Việt đâu đâu cũng đều là tiếng reo hò tung hô bọn họ.
Họ là niềm tự hào của Lạc Việt và cũng là thần hộ mệnh của Lạc Việt Bốn người có một địa vị thiêng liêng và bất khả xâm phạm trong trái tim của người dân Lạc Việt.
Thậm chí còn cao hơn nhiều so với Nhất Vũ Kiên Vương! Suy cho cùng, trước mắt đây mới chính là tai họa lớn nhất mà Lạc Việt gặp phải.
Tất cả mọi người đều không thể ngăn cản Bắc Ma, chỉ có bọn họ mới có thể làm được! Từ đây về sau, bọn họ được tung hô là anh hùng! Thậm chí còn là thần tượng trong mắt rất nhiều em nhỏ...