*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem xét dựa theo tình huống trước mắt, nguyện vọng của cô càng ngày càng đến gần.
Dương Hạo Quân cất giấu rất nhiều bí mật trong người.
Đến hôn lễ ngày đó, anh sẽ công bố.
Cô chờ đợi, cô giữ vững niêm tin vào anh là đúng! Tin tức Dương Hạo Quân còn sống cùng với tin tức đám cưới của anh cuối cùng vẫn là truyên đến tai gia tộc họ Dương ở thủ đô.
Toàn bộ gia tộc họ Dương ở thủ đô đều chấn động từ trên xuống dưới.
Thậm chí có thể nói là toàn bộ con cháu họ Dương ở Lạc Việt, toàn bộ đều khiếp sợ.
Dù sao anh cũng là con riêng của Dương Minh Thiên, chủ nhân nhiệm kỳ tiếp theo của gia tộc họ Dương ở thủ đô.
Sắp tới chính là ngày làm lễ cho Dương Minh Thiên kế thừa chức vị gia chủ.
Giờ phút quan trọng như thế này lại tuồn ra chuyện này sẽ có ảnh hưởng thật sự rất lớn.
Gần như là tất cả nhà họ Dương đều nổ tung! Toàn bộ Lạc Việt cũng ôn ào náo nhiệt bàn luận tin tức này.
Một thời gian trước, sau khi nhà họ Dương liên tục ám sát thất bại, lúc ấy đã không giết được Dương Hạo Quân rồi.
Vào giờ phút quan trọng như thế này, thì càng không có cách nào động tới anh.
Ở thủ đô, trong gia tộc họ Dương truyền ra giọng nói tức giận của Dương Cường: "Các người đã biết đến sự tôn tại của đứa con hoang này từ lâu rồi, tại sao không nói cho tôi?" Hắn ta trách cứ nhóm người Dương Vân.
Rõ ràng đã sớm biết đến sự tôn tại của Dương Hạo Quân, lại một mực giấu diếm.
Hơn nữa bản thân bọn họ cũng không xử lý xong xuôi được chuyện đó, nên mới tạo thành loại tình huống như ngày hôm nay.
"Toàn bộ đều đi chết đi cho tôi!" Dương Cường liên tục gầm thét lên.
Sự việc lần này sẽ làm cho cả nhà họ Dương mất hết cả mặt mũi! "Gia chủ, tình huống khá tốt! Đứa con hoang này không phải kẻ vô tích sự! Hắn ta là ông chủ tập đoàn Minh Cường, thậm chí ngay cả hàng trăm danh môn vọng tộc lớn ở Hải Phòng cũng phải nghe hắn tai" Dương Vân lập tức giải thích.
"ừ?" Dương Cường sau khi nghe, sắc mặt thoáng hòa hoãn một chút.
"Nhưng là chỉ có chút điểm thành tích nho nhỏ này cũng chẳng là gì ở trước mặt nhà họ Dương! Ông chủ của một cái tập đoàn thì như thế nào? Hải Phòng thì như thế nào? Chỉ một người hầu nhỏ bé của nhà họ Dương, cũng có thể ép cho Hải Phòng không ngóc đầu lên được! Con hoang thì vẫn là con hoang!" Dương Cường cả giận nói.