*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Ầm!" Lại là một tia sấm sét giữa trời quang rơi xuống.
Chí Đông Phương và những người khác dường như đã chịu đả kích rất lớn.
Không cân phải nghĩ, Nam Hông Môn và Tứ Đại Thiên Vương cũng chắc chắn là đến tìm Dương Hạo Quân.
Ngay sau đó.
Long Đâu Phó Thiên Long và Tứ Đại Thiên Vương cùng nhau đi vào, phía sau có sáu tên người hầu to lớn.
Sau khi mười một người đến nơi, trực tiếp đến thẳng chỗ Dương Hạo Quân.
"Phùt" Tất cả đều quỳ xuống trước mặt Dương Hạo Quân.
Tất cả đồng thanh hô lên: “Anh Quân!" Mọi người lại lân nữa bàng hoàng.
Đây chính là Long Đầu Phó Thiên Long người tên tuổi ngang ngửa với cố Lão.
Cho dù Tứ Đại Thiên Vương đứng sau lưng ông ta cũng đều là nhân vật trí dũng kiệt xuất của một phương.
Vậy mà lại đều quỳ xuống trước mặt Dương Hạo Quân? Thật khiến cho người ta không thể nào hiểu nổi.
Rốt cuộc Dương Hạo Quân có thân phận gì? Cậu ta không phải chỉ là dã chủng, lưu manh trong nhà họ Chí thôi sao? Một tên lưu manh thì có thể có thân phận gì chứ? Ông tổ, Chí Đông Vượng toàn bộ đều nhìn về phía Chí Đông Phương.
Ánh mắt của họ dường như muốn nói rằng -— Đây chính là lưu manh trong miệng mà ông nói đây hay sao? Thân phận hiện tại của cậu ta còn lợi hại hơn tất cả những người trong nhà họ Chí cộng lại.
Sự tồn tại như vậy, vậy mà Chí Đông Phương lại nói cậu ta không đủ tư cách bước vào cửa nhà họ Chí? Chí Đông Phương ông ta sẽ không bao giờ