*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ông nội à, nhưng cháu có một vấn đề.
Lần này chiến thần Vân Lang giúp đỡ Dương Hạo Quân, mặc dù chúng ta không công nhận quan hệ với Dương Hạo Quân, nhưng chúng ta vẫn còn nợ ân tình với anh ta”
Chí Tiềm Long nói. “Hả? Vậy nên làm thế nào đây?”
Chí Đông Phương nói. “Vậy chúng ta tặng một món quà cho chiến thần Vân Lang, coi như là để cảm ơn được không ạ”
Chí Tiềm Long đề nghị. “Tặng cái gì mới được?”
Chí Đông Phương sờ cằm mình. “Mặc dù thư họa châu bảo có quý giá đắt đỏ, nhưng cháu đoán có lẽ sĩ quan Vân Lang cũng sẽ không thích nó.
Anh ta ra chiến trường giết quân giặc, chắc chắn sẽ thích loại vũ khí lạnh lẽo.
Ông nội à, chẳng phải nhà chúng ta có một cây kiếm cổ từ thời nhà Lê sao? Chi bằng chúng ta tặng nó cho chiến thần Vân Lang đi”
Chí Tiêm Long đề nghị. Nghe vậy, Chí Đông Dương toát lên vẻ vui mừng khôn xiết. “Chẳng trách nói Tiềm Long cháu tương lai sẽ là người đứng đầu trong nhà họ Chí! Cái đầu của cháu rất thông minh!”
“Tặng món quà này cho chiến thần Vân Lang không những trả được ân tình mà còn có thể tạo