*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hiện trường im lặng.
Mọi người đều trợn tròn mắt.
Chuyện này.
Người đàn ông này là Người Sắt sao? Cả người dù có đao chém súng bắn cũng không sao? Ngay cả những thanh đao được chế tạo tinh xảo cũng bị gãy? Quá đáng sợ rồi đó? “A!”
Chỉ thấy người đàn ông to lớn đang gào thét một cách điên cuồng, chiếc áo đang mặc trên người bị xé toạc ra thành từng mảnh.
Trên người anh ta đều là cơ bắp đáng sợ, với những đường nét rõ ràng, tựa như được đổ sắt thép.
Chiến vương Đông Phương! Bởi vì dáng người quá lớn dẫn đến sự huệênh hoang quá mức, từ trước đến nay, Dương Hạo Quân luôn khiến anh ta phải cúi người hành động.
Cũng không cho anh ta đi làm việc gì.
Nhưng hôm nay nhóm người này đã đánh đến cửa rồi, Đông Phương đương nhiên phải ra trận.
Anh ta là một hòa thượng, đã từng tập luyện võ công thiếu lâm, anh ta khổ luyện võ công, khiến cơ thể trở nên cứng rắn không gì xuyên thủng được, tựa như lớp áo bằng vàng bằng sắt.
Bốn năm trước, anh ta để cho Dương Hạo Quân sử dụng, tung hoành trên chiến trường, bất khả chiến bại.