*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chí Oáng và mấy người Chí Nam Yên cũng nhận được tin hủy bỏ.
Ánh mắt mọi người đều không hẹn mà nhìn vê phía Dương Hạo Quân.
Tất cả đều chờ một lời giải thích của Dương Hạo Quân.
Đây cũng khéo quái Dương Hạo Quân vừa mới gọi điện thoại nói chuyện xong, lễ thống nhất liên bị hủy bỏ ngày sau đó.
Chuyện này không thể không có quan hệ gì được.
Ai cũng sẽ không tinI Dù sao lễ thống nhất cấp bậc này sẽ không vô duyên vô cớ bị hủy bỏ.
"Sao anh làm cho lễ thông nhất hủy bỏ được vây?”
"Cũng bởi vì một cuộc điện thoại?" Đoàn Lê Nguyên không thể tin hỏi.
Những người khác cũng nhìn Dương Hạo Quân, muốn biết đáp án ngay lập tức.
"Rất đơn giản, ngay cả nơi đó đều là của anh, anh muốn nó không được tổ chức thì nó sẽ không được tổ chức" Dương Hạo Quân nói.
Anh nói không sai.
Lễ thống nhất này là do anh đặt ra, ngay cả nơi tổ chức cũng là của anh.
Anh muốn thế nào, chẳng phải cũng chỉ là một câu nói thôi hay sao? Đoàn Lê Nguyên sững sờ.
Lập tức cho người sang biệt thự thăm dò.
Kết quả nhanh chóng được đưa tới.
Khu biệt thự đó đúng là được sở hữu dưới tên Dương Hạo Quân.
Đoàn Lê Nguyên và Chí Oánh đề hiếu ra.
Sở dĩ Dương Hạo Quân có thể hủy bỏ lễ thống nhất là vì anh không cho bọn họ sử dụng địa điểm.
Có điều như vậy không sợ gặp nguy hiểm sao? Đây là tứ đại môn phiệt đó.
"Hạo Quân, anh nhất thời hờn dỗi có thể hiểu được, nhưng mà anh không sợ không cho tứ đại môn phiệt sử dụng địa điểm sẽ đắc tội với họ sao?" Đoàn Lê Nguyên lo lắng hỏi.
Ngay cả bà nội bây giờ cũng không có quyên lên tiếng.
"Không sao, ai cũng không làm gì được anh cả" Dương Hạo Quân cười.
Lúc này anh nhận được điện thoại của đám người Bắc Hàn vương.
Bọn họ thương lượng một chút, vẫn cảm thấy lễ thống nhất nên tiếp tục tiến hành.
Nếu không liên minh báo thù sẽ nghi ngờ.
Dương Hạo Quân nghĩ cũng đúng.
- -------------------