*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bây giờ nguy hiếm đang ập đến, sự an toàn của Lê Quân chỉ có thể do cô đảm bảo.
Nhưng dường như không có cách nào.
Ngay cả ông cụ Lâm ngay thẳng cũng chọn cách cúi đầu, nó cho thấy những người đến để giết Lê Quân mạnh mẽ như thế nào! Đây cũng không phải những gì cô có thể xử lý...
Bây giờ hy vọng duy nhất dường như là Cao Khánh Dư này.
Cao Khánh Dư cười nói: “Tôi sẽ cho cô thời gian suy nghĩ, nhưng sẽ không lâu đâu! Lệnh ám sát được ban ra, bên kia sẽ thực hiện ngay! Chuyển bay của tôi ngày mai lúc 11 giờ, nếu không chờ được thì tôi sẽ rút lui!”
Trong Lòng Đoàn Lê Nguyên và Chí Oánh đều trâm xuống.
Cao Khánh Dư rời đi.
Đây là thủ đoạn của anh ta, và anh ta cũng không yêu cầu Đoàn Lê Nguyên đồng ý ngay tại chỗ.
Hơn nữa còn cho cô một thời hạn, điều này có thể đánh gục tâm lý người ta nhiều hơn.
Quả nhiên bọn người Đoàn Lê Nguyên còn lo lắng hơn.
Ở phía bên kia, Dương Hạo Quân đang trên đường trở vê Lạc Việt thì nhận được tin của Trấn Thiên Điện.
“Điện chủ, thế giới ngâm đã phát lệnh ám sát và muốn truy sát cô chủ!”
“Bên kia tuyên bố rằng con anh sẽ không thể sống nổi!”
Tây Thiên Vương truyền tin cho Dương Hạo Quân.
Mắt Dương Hạo Quân bắn ra ánh sáng lạnh.
Dám động vào con anh? “Và lệnh ám sát này đã được ban hành ở Lạc Việt! Vì vậy, trong tương lai, nhiều tổ chức ám sát ở Lạc Việt sẽ ra tay với cô chủ!”
Sau khi Dương Hạo Quân nghe xong, anh lập tức hiểu rằng kẻ ra lệnh ám sát và kẻ hãm hại anh rõ ràng là cùng một người.
Đó chắc chăn là ông Phó nào đó! Anh “chất rồi”
nên bên kia muốn cắt cỏ tận gốc, nhất định không cho Lê Quân con đường sống.
Vừa vặn Dương Hạo Quân có thể tóm người này! Anh muốn xem ai là người không cho phép mình sống? Đây cũng chính là lý do Dương Hạo Quân đã nhờ Đông Thiên Vương truyền tin và tự thiết kể cái chết cho mình.
Anh đang bí mật điều tra trong tình trạng của một người đã chết.
Để đưa ông Phó và các thành viên trong nhóm của ông ta ra ngoài! Bề ngoài Giang Bắc có vẻ bình lặng, nhưng thực tế dòng sóng ngâm đang dâng trào.
Nhiều tổ chức ám sát đã để mắt đến thành phố này từ lâu.
Bầu không khí trâm mặc khiến người ta khó thở.
Đoàn Lê Nguyên cảm thấy sự kinh hoàng ập đến.
Dù thuê rất nhiều vệ sĩ nhưng cô biết điều đó
- -------------------