*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đây đã trở thành trò cười lớn nhất trong lúc này! Thậm chí là sự sỉ nhục của Lạc Việt! Ngày xưa, anh chính là Chiến Thần Vân Lang, người đã áp đảo hàng trăm nước không nhấc đầu lên nổi! Bây giờ anh đã là một người tàn phế, không cử động được, suốt đời phải nằm một chỗ, thậm chí không thể ngồi xe lăn được.
Nước ngoài đều cười đến nở hoa.
Điều này còn nhục nhã hơn so với việc Dương Hạo Quân trực tiếp chết đi! Nhưng Dương Hạo Quân vẫn còn sống và điều này luôn là mối đe dọa đối với một số người.
Nếu anh không thực sự bị phế đi thì sao? Tuy nhiên, sau nhiều lần dò hỏi, họ xác định rằng Dương Hạo Quân thực sự đã bị phế đi rồi.
Hơn nữa, chuyện lần trước Dương Hạo Quân đã chiến đấu với hàng trăm bậc cao thủ trong một lần đã làm lớn rồi.
Giết anh một lần nữa, đặc biệt là ở Lạc Việt, gần như là không thể.
Vệ binh Viêm Long và thậm chí cả Trần Hữu Đạo đều đã chú ý.
Về phần những người hay tổ chức ở Lạc Việt muốn giết Dương Hạo Quân, chuyện lần trước đã bị lộ ra sơ hở rồi.
Bọn họ chắc chắn sẽ không bao giờ để bị lộ nữa.
Lúc này, Dương Hạo Quân lại là người an toàn nhất.
Tất nhiên nó chỉ giới hạn ở Lạc Việt.
Đẩy tất cả mọi người ra, Cổ Phong nói với Dương Hạo Quân: “Chiến Thần...”
“Sau này đừng gọi tôi như vậy, tôi đã nhường vị trí của mình rôi”
Dương Hạo Quân nói.
Cổ Phong nói với vẻ mặt phức tạp: “Vậy thì tôi Sẽ gọi cậu là lão đại đi, nhưng cậu sẽ luôn là Chiến Thần trong lòng tôi, và cậu vẫn sẽ mãi là Chiến Thần Vân Lang trong lòng của trăm ngàn người của đội quân Vân Lang”
“Lão đại, thật ra thì cậu...
cậu không cân phải nhường vị trí của mình.
Cậu nên nói chuyện mình bị trúng độc sớm thì Trần Hữu Đạo nhất định sẽ không khiêu chiến!”
Chỉ có cậu ta và Tần Bắc Minh biết rằng Dương Hạo Quân đã bị đầu độc.
Mà tình trạng bây giờ của anh cũng là bởi vì độc của Huyết Vương Điện.
Nếu nói sớm hơn thì Dương Hạo Quân hoàn toàn không phải nhường lại vị trí của mình.
Anh vẫn là Chiến Thần Vân Lang như cũ, tuyệt đối sẽ không bao giờ rơi vào tình huống xấu hổ như vậy.
“Vô ích thôi, bên kia chính là muốn nhằm vào tôi.
Hơn nữa hiện tại tôi cũng rất mệt mỏi, muốn dành nhiều thời gian cho gia đình”
Dương Hạo Quân đã có một tâm lý tốt.
“Haizz..”
Cổ Phong thở dài.
Vị vương giả bất khả chiến bại trong quá khứ, vậy mà lại trở thành một người như vậy...
- -------------------