*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tôi đã nói Hạo Quân có thể làm được mà, mấy người lúc trước còn không tin tôi.
Bây giờ nhìn xem? Nó vô cùng xứng đáng, tôi rất xem trọng nó.”
Đoàn Hồng Thái cười lạnh, chế giễu những người khác. “Đúng vậy, đứa nhỏ Dương Hạo Quân này có ai mà không xem trọng nó chứ!”
Hai gia đình Đoàn và Trịnh hoàn toàn thay đổi cách nói chuyện của họ, liên tục tìm lý do để biện minh. Chỉ vì thân phận cháu ngoại nhà họ Chí của Dương Hạo Quân mà có sự thay đổi lớn đến như Vậy. Đoàn Lê Nguyên ở bên cạnh nghe được cảm thấy rất khó chịu. Cô không muốn Dương Hạo Quân dựa vào thân phận này để thay đổi, mà cô muốn anh cố gắng vươn lên từ nỗ lực của bản thân mình. Nhưng hết lần này tới lần khác người nhà của họ lại tán thành việc này... Đoàn Lê Nguyên xem trọng tính cách của Dương Hạo Quân, hy vọng sự bất ngờ mà anh mang đến cho cô đến từ sự cố gắng của anh. Thay vì dựa dẫm vào người khác... Nếu cái gọi là bất ngờ của Dương Hạo Quân là như thế này. Đoàn Lê Nguyên sẽ rất thất vọng. Sau đó Phó Thương Long, thủ lĩnh của Liên minh phương Nam, và bốn vị thiên vương đến để ăn mừng. Điều này càng khiến gia đình Đoàn Trịnh càng thêm phấn khích. Đây đều là những người mà bọn họ luôn ngưỡng nộ. Tiếp theo, lại có người xuất hiện. Hóa ra là Dương Trung Lâm của nhà họ Dương tại Thiên Phủ và cháu của ông ta. “Đùng!”
Thân phận của người này vừa xuất hiện đã chèn ép cả hội trường. Ngay cả ông Cố và những người khác cũng không thể ngồi yên. Lần lượt đến gần để chào hỏi. Danh tính của người này thật khủng khiếp. Ngô Thị Lan và những người khác đều run rẩy chân như thể đang bị tiêm chì, không thể cử động được chút nào. Bất ngờ nối tiếp bất ngờ cũng quá lớn đi. Đây là cấp độ hoàng tộc, trên cả vương tộc rồi. Họ cũng đến chúc mừng Dương Hạo Quân? Danh tính của anh thật ra là thế nào? Quả nhiên còn nhiều điều bất ngờ ở phía saul Đoàn Hồng Thái lau mồ hôi lạnh: “Hạo Quân à, con làm cho mọi người thật nở mày nở mặt. Sau này, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều cho con quyết định”
“Đúng vậy, mọi chuyện của hai nhà Đoàn Trịnh sau này sẽ giao cho con hết”