Con Nuôi Để Thịt

Chương 29




- Anh có cách giành lại Mộc Nghi rồi em khỏi lo

- Gì nữa? Anh điên à con nhỏ Mộc Nghi đó rõ rành rành không thích anh, anh việc gì phải cố chấp? Bộ trên đời này thiếu gái để anh yêu hả

An Nhi tức giận quát, anh trai cô được khép vào tội ngu xuẩn chưa từng thấy, chỉ vì một đứa con gái không yêu mình cố chấp làm liệu có đáng? An Nhi không thể để anh trai mình chìm đắm mãi tỉnh mộng đi thì hơn

- Là hai người họ tự đâm đầu vào? Anh không làm gì cả

An Đông đưa tập hồ sơ lên trước mắt An Nhi, cô cũng tò mò đưa tay cầm lấy mở ra xem thử thì vô cùng bất ngờ hoảng hốt, thì ra anh trai cô đã nắm được thóp của bọn họ nên mới vênh vang như vậy, An Nhi cố bình tĩnh hỏi thêm

- Anh tính dùng cái này để bắt bọn họ hả?

- Anh nghĩ cho hai người đó ở tù thì Mộc Nghi sẽ về với anh, giành thứ gì thì giành nhưng đừng giành thứ mãi chẳng thuộc về anh

- Hôm nay sao em lại nổi hứng dạy đời anh vậy An Nhi?

An Nhi nghe xong im lặng, không biết nữa tự nhiên khi sáng đến gặp Mộc Nghi rồi bị ăn tát của chàng trai kia giúp An Nhi tĩnh trí

An Nhi ngồi suy nghĩ hoàn toàn Mộc Nghi nói đúng là tự do bản thân An Đông tự làm chính mình đau, Mộc Nghi đã dứt khoát thì An Đông cũng nên biết điều mà rút lui đằng này lại dùng thứ này giành giật Mộc Nghi thì quá bỉ ổi.

- Chỉ cần dẹp bỏ được Lãnh Hàn anh sẽ dễ có cơ hội gần Mộc Nghi hơn, em cứ chờ mà xem

- Anh nằm mơ đi An Đông? Lấy chồng theo chồng, gả chó theo chó. Mộc Nghi đã quyết gả cho Lãnh Hàn thì mãi là người của Lãnh Hàn. Anh có làm chỉ bằng thừa

- Em nói là muốn anh mau tỉnh mộng quay về làm anh trai của em như trước, Mộc Nghi không thích anh

Nói xong An Nhi quay người đi ngược ra phía ngoài, dù biết nói gì trong tình cảnh này thì cũng vô dụng không thể xoay chuyển được tình thế bằng chứng ấy quá ngon lành để bắt hai người kia đi tù.

An Nhi dù không thích Mộc Nghi nhưng vì muốn kéo anh trai ra khỏi đống bồng bông yêu quá mù quáng đến mất cả suy nghĩ thì cô nên thông báo cho mấy người kia biết. An Nhi không muốn anh mình lợi dụng vụ này để đoạt được âm mưu của mình, An Nhi ra khỏi nhà lên xe lái đi rất nhanh đến biệt thự của hắn

...

Đứng trước cổng An Nhi vội vã bấm chuông inh ỏi, vì không còn thời gian nữa, nếu để An Đông biết cô đã đến báo tin, thì chân của An Nhi chắc sẽ bị đánh gãy mất

- Nhỏ thối tha? Đến muốn gây sự nữa hả

Khải Uy người lúc sáng đã tát vào mặt An Nhi bước lại nhìn cô hỏi, An Nhi thở sâu căn bản cô đến không phải muốn gây sự liền hạ giọng nhỏ nhẹ nói với Khải Uy

- Không, tôi đến muốn gặp đại ca mấy người có chuyện rất gấp, nhanh mau mở cửa cho tôi nếu như không muốn đại ca của mấy người ở tù

Khải Uy nghe xong cười lớn, không thể tin lời của An Nhi lúc sáng còn hùng hổ đến gây sự mắng chửi Mộc Nghi giờ lại đến nói lung tung thật làm cho Khải Uy không thể nhịn được cười, Khải Uy đi lại xua đuổi An Nhi như đuổi tà dám trù ẻo Đại ca anh là đã thấy ghét rồi

- Đừng có ở đây mà nói lảm nhảm nữa? Mau về đi, Đại Ca tôi không rảnh rỗi tiếp chuyện với cô

- Đã nói tôi không có nói nhảm mà, tôi đến là muốn giúp đại ca và Elu gì của mấy người thôi

- Tôi mà gian dối tôi cho anh tát nát mặt tôi là được chứ gì, không phải lúc sáng chính anh đã tát tôi?

An Nhi cáu gắt lớn giọng, thời gian đã có hạn mà còn gặp ngay tên lề mề, nhìn thấy nét mặt giận dữ nghiêm túc ấy làm cho Khải Uy có chút xao động. Đã vậy còn cộng thêm câu nói làm tin nếu gian dối thì Khải Uy được quyền đánh An Nhi, Khải Uy thở dài mở cửa cho An Nhi vào thôi thì đành tạm tin một lần vậy

- Rồi, vào đi

An Nhi không nói nhiều lập tức chạy gấp vào nhà, Khải Uy chốt cửa rồi cũng đi theo vào lần này không biết nhỏ thối tha đó định làm gì nữa? Khải Uy vào nhà trước báo cáo với Lãnh Hàn và Elu



- Đại ca? Anh Elu có người muốn gặp

Vừa ngắt lời An Nhi không chần chừ vội bước nhanh vào, Mộc Nghi đang ngồi ở ghế phòng khách cạnh hắn có chút bất ngờ đã tối mà An Nhi còn muốn đến gây sự nữa sao, lúc sáng gây còn chưa đã? Mộc Nghi ngồi chồm dậy đưa mắt nhìn chăm chăm An Nhi

- An Nhi? Chị đến đây làm gì vậy

- Em quen cô gái đó hả?

Lãnh Hàn nhỏ giọng quay mặt nhìn Mộc Nghi hỏi, Mộc Nghi nghe xong gật đầu dạ nói tiếp:

- Chị ấy là em gái của Hứa An Đông.

Hắn mới vừa nghe nhắc đến tên của An Đông là máu hắn lại muốn ứa ra câu hỏi ngay lập tức được đặt ra trong đầu, hừm, tự nhiên em gái của thằng khỉ đó đến đây làm gì, hắn nghiêm nghị ánh mắt ᴍôпɡ lung chuyển hướng qua An Nhi

- Em gái của Hứa An Đông lại đến đây? Cô có việc gì không

- Anh trai tôi đang có bằng chứng hai người buôn bán trái phép ᴠũ ᴋһɪ́ và hàng cấm là ᴍɑ тúʏ lát nữa hoặc có thể là sáng mai sẽ có cảnh sát đến bắt hai người.

- ᴍɑ тúʏ?

Elu ngồi nghe buột miệng nói thành tiếng vội quay qua nhìn Lãnh Hàn hỏi nhỏ, cả hai cũng có chút bất ngờ khi nghe lô hàng ᴠũ ᴋһɪ́ chứa ᴍɑ тúʏ, không chỉ hai người họ bị một vố mà tất cả người đang có mặt ai nấy cũng đều há hốc miệng. Mộc Nghi người hơi run khi nghe tin quay qua Hàn nhưng không dám hỏi gì

Cũng may là Dương Hân do mang thai nên đi ngủ sớm chứ nếu không chắc Hân cũng ngất xỉu quá, bà bầu thì tốt nhất không nên để bị chấn động tâm lý

...

- Sao lô hàng lần này lại chứa ᴍɑ тúʏ rõ ràng tao và mày đã kiểm tra kỹ lưỡng và chỉ vận chuyển ᴠũ ᴋһɪ́

Lãnh Hàn vẫn thể hiện khuôn mặt bình tĩnh nhìn Elu không nói gì lắc đầu, Lãnh Hàn đang còn hoài nghi nên chưa muốn nói gì trong lúc này với Elu đặc biệt có người ngoài đợi hỏi An Nhi cặn kẽ cái đã rồi tính tiếp

Hàn đứng dậy đi lại chỗ An Nhi khí chất ngời ngời tỏa ra giờ thì An Nhi đã hiểu mãi mãi anh trai của mình sẽ không so được, Lãnh Hàn có dũng khí hổ dữ còn anh trai cô chỉ dùng thủ đoạn lợi dụng người ta gặp nguy mà thừa cơ

- Là lí do gì khiến cô đến đây nói cho tôi biết chẳng phải cô làm em gái của Hứa An Đông đáng lẽ cô nên im lặng để cho anh trai mình đến đây.

- Tôi...tôi không muốn anh trai tôi cứ mãi mê muội một người sẽ không bao giờ dành tí tình cảm cho mình, tôi chỉ muốn anh trai tôi tỉnh mộng

- Vả lại tôi không muốn xem Mộc Nghi là chị dâu thôi, tôi không thích cô ta

An Nhi cố vớt vát một tí sĩ diện cho bản thân, lúc sáng đến gây chuyện cũng nhờ ăn bạt tai mà tỉnh ngộ ra, An Nhi nghĩ giá như Anh trai cô cũng bị đánh mà tỉnh ra thì có vẻ sẽ tốt hơn đấy.

- Tôi biết là hai anh đang nghi ngờ tôi nhưng những gì tôi nói đều là sự thật, nếu hai anh không tin có thể đi xác minh

Lãnh Hàn nghe vậy lờ đi không nói gì im lặng nhìn qua chỗ Elu ra hiệu cho Elu đi xác minh lại chuyện này là thật hay giả để tìm cách giải quyết, chứ để cảnh sát kéo đến là nguy, Elu gật đầu đứng dậy cùng mấy đứa đàn em đi ra ngoài cửa

- Ngồi đi? Đợi tôi một lát

Lãnh Hàn chỉ tay xuống ghế An Nhi bước lại ngồi xuống, chưa đầy 20 phút thì Elu đã rất nhanh nhận được thông tin lật đật đi vào nói nhỏ với Hàn, cả hai xì xào bàn bạc một lúc thì Hàn sải bước đến gần An Nhi.

- Cảm ơn cô đã đến báo tin, nhưng tôi muốn cô giúp thêm một việc nữa?

- Là việc gì? Anh cứ nói đi

- Khi nào anh trai cô cho cảnh sát đến đây thì phiền cô gọi cho tôi một cuộc điện thoại, được chứ



Hắn nói xong rút tấm danh thϊếp đưa cho An Nhi, cô đưa tay cần lấy đứng dậy rồi gật đầu đồng ý.

- Vậy tôi về trước đây.

Cũng đã nói xong chuyện cần nói An Nhi quay người ra về, Hàn vẫy tay kêu Khải Uy ra ngoài mở cửa rồi tiễn An Nhi thay họ, sau khi An Nhi đi Lãnh Hàn và Elu nhanh chóng cho người sắp xếp lại mọi chuyện, trước lúc cảnh sát nhúng tay vào điều tra Mộc Nghi lo lắng

- Lãnh Hàn chuyện này là sao? Hai người sẽ bị bắt thật sao

- Em đừng lo chuyện không căng như em suy nghĩ anh sẽ thu xếp cùng lắm thì bị tạm giam vài ngày nhưng không đến mức ở tù

- Phải đó Mộc Nghi, cháu đừng lo hai chú lăn lộn trong giới giang hồ chục năm, vài chuyện cỏn con này đã gặp nhiều, dàn xếp là ổn thỏa

Mộc Nghi nghe Elu nói vậy chỉ biết gật đầu tạm tin, nhưng nói gì thì nói cô vẫn lo lắm vụ này là An Đông xử lý, hai người họ vốn dĩ đã có hiềm khích nên chắc hẳn An Đông sẽ không nương tay.

- Khi chú bị tạm giam thì mong cháu thay chú chăm sóc Hân? Đừng để cô ấy sốc

Mộc Nghi ngoan ngoãn dạ, nguyên đêm hôm đó cả doanh trại hắn cật lực làm việc dàn xếp vụ vận chuyển ᴠũ ᴋһɪ́ sang cho quân đội. Hàn có làm ăn và quen biết với những người chức cao trong quân đội nên vụ vận chuyển ᴠũ ᴋһɪ́ súng và các thứ lần này được xem là đáp ứng cho quân đội, Elu cũng nhanh chóng cho người điều tra thêm lượng ᴍɑ тúʏ có trong lô hàng là do kẻ nào đứng sau.

[...]

- Đã khuya tôi còn gọi làm phiền ông thật sự rất ngại?

- Các anh đừng khách sáo tôi sẽ cho người thu xếp nhận thay lô hàng từ các anh, nhưng còn ᴍɑ тúʏ thì...

- Ông yên tâm, bên ông chỉ cần nhận giữ ᴠũ ᴋһɪ́, còn chuyện liên quan đến ᴍɑ тúʏ bên tôi sẽ tự giải quyết.

- Được, nhưng tôi có một điều kiện nhỏ

- Ông cứ nói

- Đợt sau quân đội tôi có cần một lượng ᴠũ ᴋһɪ́ lớn, hi vọng bên anh sẽ giảm giá xuống một chút?

Lãnh Hàn nghe xong cười lớn, hắn còn tưởng là chuyện gì to tát chỉ là giảm giá thôi mà, vụ việc lần này không ảnh hưởng đến lô hàng cũng như hắn và Elu thì mọi thứ không thành vấn đề.

- Ông cứ yên tâm.

[...]

Sáng hôm sau:

Lãnh Hàn nhận được điện thoại của An Nhi từ sớm, và Hàn biết rất nhanh chắc Hứa An Đông sẽ cho cảnh sát đến nhà

Vẫn là màn kịch cũ bọn đàn em và Mộc Nghi hợp tác đóng kịch theo, hắn muốn lợi dụng vụ lần này để tìm ra là kẻ nào đã đứng đằng sau hãm hại liên tục ép hắn và Elu vào chỗ chết

Hắn đoán không nhầm thì chắc cũng có liên quan đến tai nạn 2 năm trước, hắn ngồi bình thản trên ghế sofa ở phòng khách như chờ đợi An Đông đến bắt mình đi, Elu nhìn hắn nhăn mặt

- Mày làm gì mà vô tư vậy?

- Không vô tư chứ mày muốn tao như thế nào không lẽ ngồi khóc?

- Suy nghĩ của mày bây giờ là muốn tìm ra kẻ đã hãm hại mày sao Hàn?

- Thông minh đấy! Tao càng nghĩ thì càng cay, mẹ kiếp đáng lẽ miếng thịt sẽ được ăn sớm ai ngờ lại phải nhịn 2 năm, nếu không bây giờ tao đã có con để ẵm bồng rồi không phải sao?