Con Nhóc Ngốc Nghếch, Có Biết Tôi Thực Sự Rất Thích Em Không?

Con Nhóc Ngốc Nghếch, Có Biết Tôi Thực Sự Rất Thích Em Không? - Chương 40: Tập dần sự chấp nhận (part 2)





15 phút của tiết 3 trôi qua, giáo viên vẫn chưa vào, và từ cuối lớp, 1 đứa con gái chạy lon ton lên bàn giáo viên, cầm lấy sổ đầu bài rồi lon ton chạy xuống bàn của lớp trưởng


- Đem lên phòng Đoàn rồi kí sổ nghỉ tiết đê!!!


Đứa con gái nói xong thì cầm cuốn số vố cái bốp vào đầu bạn lớp trưởng nhà mk. Vâng người dám “mạo phạm đầu cổ” của lớp trưởng, đó còn ai ngoài Hương Giang Idol đây


- LÀM GÌ VẬY!!! – Bạn Nghĩa lớp trưởng quát lớn


Ầy, anh í quạu rồi kìa, thiệt là tình, bạn Hương Giang chỉ giỡn thôi mà cộc cằn thế


- Có xíu mà cũng giận! – Hương Giang khoanh tay nhìn thằng lớp trưởng biễu môi


- Đem đầu lại đây cho tôi đánh xem có bực ko? Giỏi quá thì lên phòng Đoàn kí sổ đi!




Thấy thái độ cáo giận ấy ko xi nhê (xuống), nên Hương Giang chuyển sang cười toe toét


- Rồi rồi! Biết bạn lớp trưởng nhà mk giỏi rồi, đi đi!


Trong khi nghỉ tiết, mọi người đều rôn rả, sôi nổi bàn chuyện thiên hạ, thì đâu đó ở cuối lớp, có 2 con người có tâm trạng cực kì u ám, giường như sự náo nhiệt bên ngoài ko làm ảnh hưởng đến sự u ám của họ. Hương Giang nhà mk tuy có hơi nhiều chuyện, nhưng nhỏ cũng chẳng dám hỏi Thảo tại sao 2 người lại như thế? Và cả 2 đang giận nhau à? Vì nhỏ nghĩ chuyện này nên để họ tự giải quyết, ko nên can thiệt vào. Bởi khi Hương Giang xem mấy bộ phim “tình củm”, nhỏ thấy khi nhân vật nam chính, nữ chính giận nhau, thì người ngoài an ủi cũng chẳng giải quyết được gì, trái lại làm tâm trạng họ càng khó xử hơn. Nên nhỏ rút kinh nghiệm từ phim (ra áp dụng ngoài đời) là nên cho “2 nhân vật chính” này “tự xử” thì tốt hơn.


“Ôi, dù mk chẳng làm gì cho nhỏ Thảo, dù mk im lặng ko nói gì, nhưng công nhận mk cũng vĩ đại ra phếch khi suy nghĩ được cho nó như vậy! He he” – Hương Giang hất mặt tự hào


Ối trời ạ! Đúng là dân nghiện phim có khác ==”


1 tờ giấy kiểm tra, 1 cây bút chì và 1 cái tẩy. Thảo lật tờ kiểm tra lại, phía sau vẫn còn trắng, nên thay vì ngồi đấy nhìn Anh Tuấn, cô lại lấy bút chì ra để vẽ. Do ko phải lúc nào cũng mang giấy A4 theo, nhưng giờ cô lại muốn vẽ, nên đành dùng mặt trắng phía sau bài kiểm tra Anh 4 điểm của mk ra vẽ, vì dù sao nó cũng là giấy A4 mà! Là một người yêu truyện tranh, cực mê hoạt hình, mà dùng từ chính xác hơn là manga và anime, nên chuyện Thảo biết vẽ là chuyện đương nhiên. Tuy so với nhiều người thì tay nghề của cô còn thua xa, nhưng so với trong lớp thì cô là người vẽ đẹp nhất.



Bắt đầu đặt bút chì xuống, cô thảo vài nét trên nền A4, đố các bạn biết Thảo định vẽ gì đấy! Có phải là vẽ Anh Tuấn lúc đang ngủ thế này ko nhỉ? Ko đâu, vì hình dung trong nét thảo của cô nhóc là dáng 1 người con gái cơ mà, trong khi Anh Tuấn là trai cơ đấy. Ơ nhưng đó cũng có thể là Anh Tuấn lắm chứ :V


Kim phút cứ thế nhít lên từng chút 1, kim giờ cũng vì thế mà nhít theo kim phút. Trong khi mọi người vẫn cứ rôm rả cuộc nói chuyện của họ, thì Thu Thảo vẫn cứ miệt mài với bức vẽ của mk, và Anh Tuấn cũng “nhiệt tình” với công việt nằm ngủ của hắn


Giờ thì xem, cô nhóc vẽ gì nào? Trên tờ giấy trắng ban nãy, sau 1 hồi được cô nhóc thảo bút chì, bôi tẩy và viền chì kĩ lại, thì chắc chắn đó ko phải là Anh Tuấn rồi. Đúng chất là con gái luôn, nhưng…nhìn hơi hơi giống Thu Thảo, vì cô gái trong bức tranh có mái tóc ngắn ko chạm vai, hệt như tóc của Thảo vậy. Rất có thể là Thảo đã tự vẽ mk nhỉ.


Trong tranh, 1 cô gái với mái tóc ngắn ko chạm vai, đang giương cung định bắn thứ gì đó, và trông nét mặt cô ta rất quyết tâm. Chắc là cô gái đó định bắn mặt trời đấy, như trong “Truyền kì Na Tra” vậy đó =)). Vì hướng cô gái ấy đang giương mũi tên lên là hướng Tây (Tây Bắc), chắc là bắn mặt trời vào buổi chiều =)). Phía trên mũi tên có vài vầng sáng nhạt, và từ góc phải của tờ A4 là những tia nắng chiếu xuống một góc 45 độ => Chắc chắn là cô gái ấy bắn mặt trời chiều rồi =)). Suy luận quá logic luôn phải ko mọi người. He he!


Thảo chăm chú vẽ đến mức Anh Tuấn đã thức, đã quay sang nhìn bức vẽ của cô từ lúc nào mà cô chẳng hay


- Tóc ngắn giống bà nè! – Anh Tuấn thều thào nói – Nhưng ý nghĩa là gì khi cô gái giương cung về hướng Tây



Thảo giật mk quay sang Anh Tuấn. Hắn nằm đấy, áp má trái vào 2 khủy tay được xếp vào nhau, mắt hắn mở hờ ra nhìn cô nhóc, môi thì hơi công lên, hình như hắn đang cười thì phải


- À…tôi vẽ…. cung Nhân Mã đang giương cung vậy thôi…chứ cũng chẳng có ý nghĩa gì đâu! – Thảo ấp úng trả lời –Với lại…tôi thuộc cung Nhân Mã…nên vẽ có phần (tóc) giống…tôi..!


Mừng quá, cô nhóc mừng quá, cuối cùng Anh Tuấn cũng chịu mở lời rồi!


- Nhưng…hôm nay bạn sao thế!? Sao bạn lại đi học trễ, sao trong bạn khó chịu vậy? -Thảo nhỏ nhẹ, cô từng chữ chậm rãi nói.


Tuy mắt cô vẫn đang nhìn bức tranh của mk, tay cô vẫn đang di di ngồi bút tên tờ giấy, nhưng tai cô, tâm trạng và đầu óc cô vẫn hướng về Anh Tuấn để chờ đợi câu trả lời từ hắn


Đáp lại sự chờ đợi đó là 1 khoảng lặng, Anh Tuấn ko trả lời, hắn im lặng rồi nằm gụt xuống tiếp. Còn Thảo…cảm thấy chút gì đó hơi quặng ở lòng, vì Anh Tuấn đã lờ đi câu hỏi của cô. Thảo cụp mắt xuống nhìn bức tranh của mk, đôi mắt ấy đang hằng lên 1 sự buồn bã tê tái. Thảo cuốn tròn tờ giấy vẽ nhiều lần, tạo thành 1 nếp cong rồi đút vào hông cặp bên trái. Cái tẩy đã được bỏ vào cặp, nhưng có vẻ cô quên thứ gì đó mà cô cũng ko biết. Hình như đó là cây bút chì, cô đánh rơi nó xuống đất mà còn chẳng hay, vì trong cô giờ…chỉ toàn là nghĩ về Anh Tuấn