Con Nhà Giàu

Chương 78




CHƯƠNG 78: TRẦN LẠC THẦN ĐIÊN RỒI

Ninh Phàm!

Trần Lạc Thần lại cho phóng to hình ảnh hơn nữa, người trên bức ảnh chính là Ninh Phàm của nhà họ Ninh.

Bởi vì cho dù Ninh Phàm ngụy trang thế nào thì trên khóe miệng thường xuyên chứa đầy ý cười kia không thể gạt được Trần Lạc Thần.

Lúc trước có thể nói Ninh Phàm là người thúc đẩy Trần Lạc Thần và Dương Ngọc chia tay.

Hơn nữa, trong tiệc sinh nhật của Mã Tiểu Vũ, sau đó là KTV Đế Hoàng, Ninh Phàm luôn nhắm vào anh nên trong lúc anh tức giận đã gọi điện thoại cho Lý Chấn Quốc dạy dỗ Ninh Phàm một trận.

Kết quả chị anh biết chuyện này, cuối cùng không hề dạy dỗ mà làm cho cả nhà họ Ninh phá sản.

Cuối cùng Ninh Phàm bị người ta đưa đi ở cửa ôn tuyền.

Từ đó nhà họ Ninh sụp đổ, chỉ cho bọn họ kinh doanh nhà hàng Minh Hoàng.

Có thể nói Ninh Phàm từ con nhà giàu biến thành kẻ nghèo hèn chỉ trong một đêm.

Hơn nữa anh cũng không biết anh ta đã xảy ra cái gì lại trở thành dáng vẻ này.

Nhưng hiện tại… Vì sao Ninh Phàm lại muốn bắt cóc Tô Lệ Hàm?

Trần Lạc Thần nghi ngờ.

Không lẽ chỉ muốn bắt cóc? Sau đó dọa dẫm tống tiền?

Nhìn tình huống này không giống lắm.

Những lời anh ta nói Tô Lệ Hàm làm cho Tô Lệ Hàm tin tưởng, cuối cùng Tô Lệ Hàm mới lên xe anh ta.

Hơn nữa Trần Lạc Thần còn để ý một chi tiết.

Đó là trong lúc nói chuyện với Tô Lệ Hàm thì hai mắt Ninh Phàm không ngừng nhìn về phía anh rời đi.

Giống như lo lắng anh đột nhiên trở về.

Nói như vậy Ninh Phàm đã sớm có âm mưu? Hơn nữa bởi vì anh nên mới bắt cóc?

Nếu Ninh Phàm biết được vì anh nên khiến anh ta cửa nát nhà tan, anh ta muốn nhắm vào anh trả thù thì có thể hiểu được.

Nhưng mặc kệ thế nào thì Trần Lạc Thần có thể xác định được hiện tại Tô Lệ Hàm đang rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm!

Trần Lạc Thần đang vắt óc nghĩ cách.

Mà đúng lúc này, điện thoại của Trần Lạc Thần vang lên.

Một dãy số lạ gọi tới.

Trần Lạc Thần lập tức nghe máy:

“Ha ha, Trần Lạc Thần, à, không đúng, tao nên gọi mày cậu Trần, mày còn nhớ tao không?”

Bên kia truyền đến giọng nói lạnh nhạt, hơn nữa còn vô cùng đắc ý.

“Ninh Phàm, quả nhiên là mày!”

Trần Lạc Thần vừa nghe thấy giọng nói này thì lập tức nhận ra.

“Không tệ, không ngờ được cậu Trần có thể nhớ kỹ tao như thế, ha ha, thật là hài kịch, Trần Lạc Thần, trước kia mọi người đều nghĩ mày là một tên nghèo, nhưng sự thật thì sao? Mày lại là con nhà giàu, hơn nữa mày còn sở hữu cả Phố thương nghiệp Kim Lăng, tao cảm thấy ba tao trâu bò như thế, nhưng ông ấy lại làm việc cho mày! Nếu không phải sau đó tao muốn trả thù Lý Chấn Quốc, nghe lén được ông ta nói chuyện với mày thì tao nằm mơ cũng không ngờ được một câu nói của mày đã khiến nhà tao tan cửa nát nhà!”

“Nhưng cậu Trần, nếu mày nhiều tiền như vậy thì tại sao lại so đo với tao chứ, không tệ, tao làm cho mày và Dương Ngọc chia tay là tao không đúng, nhưng mày lại khiến nhà tao tan cửa nát nhà, làm cho tao trắng tay! Mày đúng là quá tàn nhẫn!”

Trần Lạc Thần nhàn nhạt nói: “Thật ra ngay từ đầu tao cũng cảm thấy tàn nhẫn, nhưng hiện tại tao lại cảm thấy không hề tàn nhẫn!”

“Ninh Phàm, cho dù nói thế nào thì đây cũng là ân oán của chúng ta, Lệ Hàm vô tội, mày thả cô ấy ra, tao qua đó gặp mày! Tao đồng ý tất cả điều kiện của mày!”

“Hừ, Trần Lạc Thần, đúng là lớn miệng! Tao định đụng vào mày, tao muốn lái xe chết chung với mày, nhưng tao nghĩ làm vậy thì không hề thú vị! Ha ha, huống chi hiện tại bên cạnh tao còn có một người đẹp như vậy, cũng rất đáng giá! Trần Lạc Thần, cô ta là bạn gái mày, tới đây nghe giọng của cô ta đi?”

“Trần Lạc Thần, cậu đừng tới, anh ta là kẻ điên!”

“Đừng tới! Hu hu hu…”

Tiếng khóc của Tô Lệ Hàm truyền tới.

Trong lòng Trần Lạc Thần lo lắng muốn phát điên.

Cho dù anh và Tô Lệ Hàm giả vờ là người yêu, nhưng Tô Lệ Hàm đã ra ngoài với anh.

Hơn nữa Ninh Phàm trả thù anh mới bắt cóc Tô Lệ Hàm.

Nói tới nói lui thì bởi vì anh.

“Trần Lạc Thần, mày muốn cứu bạn gái thì nhanh chóng đến tòa nhà Thành Nam gặp tao, không được liên lạc với Lý Chấn Quốc, vô dụng thôi, chờ bọn họ tới thì tao và bạn gái mày sẽ chết chung! Trong vòng một tiếng phải chạy đến gặp tao!”

“Tút tút.”

Ninh Phàm nói xong thì cúp điện thoại.

Sắc mặt Trần Lạc Thần hơi trắng bệch.

Xem ra giống như anh suy đoán, thân phận bị lộ khiến cho Ninh Phàm chú ý, sau đó tâm lý biến thái của anh ta muốn nhắm vào anh để trả thù.

Có thể chắc chắn hiện tại người này có thể làm bất cứ chuyện gì.

Nhưng chỉ bằng năng lực của anh thì chắc chắn không đủ.

Chuyện này phải tìm Lý Chấn Quốc để ông ta nghĩ cách mới được.

Sau đó Trần Lạc Thần gọi điện thoại nói chuyện này cho Lý Chấn Quốc, ông ta vô cùng coi trọng.

Hơn nữa ông ta dặn đi dặn lại phải chờ ông ta đến rồi tính.

Ông ta nói vậy để Trần Lạc Thần không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu hôm nay Trần Lạc Thần thiếu một cọng tóc.

Vậy Lý Chấn Quốc chỉ có thể từ chức, không, có thể sẽ chết!

Nhưng Trần Lạc Thần không đợi ông ta nói xong đã cúp máy.

Anh và Vương Cường quay lại cửa hàng 4S, anh cũng nói Vương Cường ở đây chờ Lý Chấn Quốc.

Anh đến đó trước.

“Này! Đây không phải là Trần Lạc Thần sao?”

“Mẹ nó, đúng là cậu ta! Cậu ta tới cửa hàng Lamborghini làm gì?”

“Nghe nói cửa hàng muốn tuyển người đại diện bán hàng, không phải lẽ cậu ta muốn đến làm? Chẳng lẽ cậu ta không biết cửa hàng có yêu cầu khí chất của đại diện bán hàng vô cùng cao sao?”

“Đúng vậy, cậu nhìn cậu ta kìa, cho dù trúng vé số thì khí chất vẫn nghèo hèn, làm cho người ta ghê tởm! Buồn nôn!”

Không ngờ Trần Lạc Thần vừa đi vào.

Từng tiếng châm chọc truyền vào tai.

Hiện tại tâm trạng của Trần Lạc Thần rất phức tạp nên chỉ liếc mắt một cái.

Là Trang Đông Thành và bạn học Lý Hạo của anh ta, mỗi người còn mang theo bạn gái xinh đẹp đi xem xe.

Quan trọng là hai người đi theo bọn họ lại là Lý Niệm và Trịnh Thiên Thiên.

“Ha ha, nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến. Anh họ, vừa rồi anh còn nói trước kia Trần Lạc Thần làm cho tâm trạng của anh không tốt, anh sớm nói với em người kia là anh ta, em sẽ từ từ kể chuyện xưa của anh ta cho anh nghe!”

Lý Niệm cười nói với Lý Hạo.

“Đúng vậy đúng vậy, đừng nói là anh họ, khoảng thời gian trước em còn mê muội Trần Lạc Thần này nữa!”

Lúc này Trịnh Thiên Thiên đã ở bên cạnh Lý Niệm, mà thông qua Lý Niệm nên quen biết Lý Hạo, vì thế cũng làm quen với cậu chủ như Trang Đông Thành.

Ánh mắt sáng lên, còn sáng hơn cả ngôi sao.

Khoảng thời gian trước, cô ta ăn cơm với mấy người Vương Hào nên biết Trần Lạc Thần rất có tiền.

Trịnh Thiên Thiên thật sự động lòng, chủ động đi lấy lòng anh, hơn nữa sắp kéo Trần Lạc Thần đi thuê phòng.

Kết quả Trần Lạc Thần lạnh nhạt làm cho Trịnh Thiên Thiên suy sụp một thời gian.

Sau đó Lý Niệm mời đến tụ tập, Trịnh Thiên Thiên quen biết Lý Hạo và cậu Trang giống như mở ra một thế giới mới.

Thì ra đây mới là con nhà giàu thật sự sao?

Còn Trần Lạc Thần trúng vé số kia giống như đồ in lậu, làm cho người ta buồn nôn muốn chết!

Trang Đông Thành cũng lạnh lùng nhìn Trần Lạc Thần.

Anh ta nói: “Nói không chừng người ta đã tiêu xài hết tiền nên muốn tìm công việc, ha ha, không cần quan tâm đến cậu ta, chúng ta tiếp tục nói về chiếc Reventon này thôi!”

Sau đó bọn họ vây quanh Lamborghini, chiếc xe Reventon này vừa được sửa chữa xong nên vô cùng tinh tế.

Nhưng lúc này trong lòng Trần Lạc Thần chỉ lo lắng cho Tô Lệ Hàm, làm gì quan tâm đến bọn họ chứ.

Cũng không rảnh để ý tới chuyện bọn họ châm chọc mỉa mai.

Bíp bíp!!

Hai tiếng vang lên.

Trần Lạc Thần đẩy Trịnh Thiên Thiên đứng bên cạnh cửa xe ra rồi lên xe.

Sau khi anh khởi động xe như lái xe lao nhanh như mũi tên ra khỏi cửa hàng 4S.

Trang Đông Thành choáng váng, Trịnh Thiên Thiên định mở miệng mắng to cũng choáng váng.

Tóm lại sáu người bọn họ đều ngây người.

Trần Lạc Thần đã lái xe đi rồi sao? Đây là xe của Trần Lạc Thần?

A!!!

Sao có thể!!!

Trịnh Thiên Thiên cảm giác mình bị tát vào mặt một cái ở trước mặt mọi người: “Ông nhìn đi, người kia trộm xe!”

Trịnh Thiên Thiên la to.

“Lập tức thông báo hôm nay cửa hàng của chúng ta đóng cửa, nhân viên làm việc dưới năm năm được nghỉ, đồng thời cho người dọn dẹp một chút, lát nữa, mấy cấp dưới quan trọng của cậu Trần sẽ tới!”

Vương Cường cũng lười đi để ý đến mấy người Trịnh Thiên Thiên Trang Đông Thành, mà ông ta vội vàng nói với thư ký.

Thư ký lập tức đi làm.

Mà Trang Đông Thành đang ngây người không hiểu lý do.

“Kít!”

Bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng thắng xe.

Khoảng mười mấy chiếc xe Rolls Royce dừng trước cửa hàng 4S.

Sau đó Lý Chấn Quốc chạy xuống xe vào cửa hàng…