Con Nhà Giàu

Chương 580




Mà Trần Lạc Thần phản ứng cũng là cực nhanh. Tăng tốc cực nhanh đuổi theo Linh Hồ Ôn bá cùng cả đám người cũng vội vã đuổi theo Nhưng rất nhanh đã bị Trần Lạc Thần bỏ xa, cho đến khi không thấy tung tích của Trần Lạc Thần đâu nữa.

 

“Ôn trưởng lão, làm sao bây giờ? Chúng ta đuổi không kịp Thiếu điện chủ!”

 

Có người nói.

 

” Lên phía trước tìm xem , nếu không đuổi được, chúng ta quay lại chỗ cũ chờ vậy !”

 

Ôn bá phân phó nói.

 

“Chi chi. . . Chi chi!”

 

Linh Hồ chui lên đến rừng cây phía trên, giẫm lên lá cây, hướng mũi tên lao vùn vụt.

 

Đồng thời còn phát ra tiếng kêu chế giễu Mà Trần Lạc Thần , dùng hết toàn lực.

 

Thi triển hết tài nghệ Hai chân cách mặt đất, nhẹ giẫm ngọn cỏ, tốc độ cũng là không chậm. Nhưng vẫn không thể đuổi được , không biết đã chạy bao lâu, Linh Hồ biết rằng minh không thể thoát khỏi Trần Lạc Thần , thân thể bỗng nhiên hạ xuống. .

 

“Nháy mắt ẩn thân vào bụi cỏ, Trần Lạc Thần liền bị mất tung tích.

 

“Lại để ngươi chạy mất. “

 

Trần Lạc Thần trong lòng chán nản, cũng dừng lại Ngừng thở, cẩn thận tìm kiếm. Sợ rằng nếu sơ ý, Linh Hồ lại thừa cơ lẩn trốn mất .

 

Vậy thì công sức hai ngày truy bắt thật là uổng phí.

 

“Đừng có giết chúng ta, đừng có giết chúng ta!”

 

Hết lần này tới lần khác lúc này, có mấy người, chạy hướng về phía Trần Lạc Thần Giống như đang chạy trối chết, phát ra tiếng kêu cứu Trần Lạc Thần nhíu mày.

 

Không tới sớm không tới trễ, lại chạy đến đây ngay lúc này !

 

Phốc phốc phốc phốc! Vài tiếng kêu thảm truyền đến. Những người đang chạy kia, nháy mắt ngã xuống đất. Nhưng Trần Lạc Thần mới không có thời gian để ý tới bọn hắn.

 

“Không còn cách nào khác , các ngươi đã biết chuyện của ta, ta không thể không giết các ngươi!”

 

Đồng thời, một lão già, chắp hai tay sau lưng, tiến lại gần hai cỗ thi thể nơi này, cười lạnh nói.

 

Đột nhiên, lão giả này giương mắt, một chút liền nhìn thấy Trần Lạc Thần đứng trước Đặc biệt là thấy rõ ràng chính là Trần Lạc Thần , lão giả này mí mắt bỗng nhiên có chút giương lên.

 

” Chính là hắn? Thật sự là Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi xông tới!”

 

Lão giả này cười lạnh.

 

“Trần Lạc Thần , từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?”

 

Lão giả khóe mắt mang theo một vòng sát ý đi tới. Trần Lạc Thần vẫn không nhúc nhích lắng tai nghe, nhưng không ngờ lại có người gọi tên mình ở đây Hắn vô ý thức vẫn là ngẩng đầu lên nhìn.

 

” Thì ra là ông.”

 

Trần Lạc Thần khẽ giật mình. Đột nhiên , ở một góc nào đó có tiếng động của Linh Hồ. Nó nhảy lên, chạy vào sơn cốc bên trong. Trong sơn cốc, chướng khí tràn ngập, thấy không rõ lắm, mà nó cực nhanh, rất nhanh liền mất dấu.

 

“Đừng chạy!”

 

Trần Lạc Thần hận đến khẽ cắn môi, tung người một cái cũng hướng phía trong sơn cốc nhảy xuống.

 

“Ừm? Tiểu tử này nhìn thân thủ cũng không tệ a, hiện tại linh dược đã đắc thủ, mà tiểu tử này từ nhỏ đã là thiếu chủ, cơm ngon mặc đẹp, nếu đem trái tim hắn tu luyện, đối với ta vô cùng có ích “

 

Lão giả này chắc chắn chủ ý, nhếch miệng lên một vòng âm lãnh ý cười, liền đuổi theo Trần Lạc Thần.

 

” Trần Lạc Thần vừa chạy , không biết bao giờ mới bắt được con Linh Hồ này “

 

Trần Lạc Thần gấp nắm tóc, trong cốc, tìm một khối đá ngồi xuống. Hắn cố gắng nghĩ đến những điều đã ghi trong sách thần thú về Linh Hồ Đột nghiên, hắn nảy ra một ý Huyết tinh!