“Ồ? vậy ngươi bắt đầu nghi ngờ từ đâu?”
Sở Hưu trầm giọng nói: “Từ khi ta thật sự tiếp xúc với những gì liên quan tới Mệnh Hồn!
Ngươi và ta không phải Độc Cô Duy Ngã, nhưng Mệnh Hồn cũng không phải Độc Cô Duy Ngã!
Có lẽ năm trăm năm thay đổi được một cá nhân, nhưng không thể thay đổi nhiều như vậy được.
Ta đã từng hỏi Lục Giang Hà, Độc Cô Duy Ngã là người ra sao. Tuy hắn không trả lời được nhưng hắn đã nói, Độc Cô Duy Ngã thật sự chắc chắn sẽ không biến Tứ Đại Ma Tôn luôn theo hắn thành con rối thậm chí không có ý thức.
Dùng ấn ký Hoàng Tuyền Thiên hồi sinh một người, nếu đối phương không phục tùng thì biến thành con rối.
Loại người nhu hòa thượng Long Đồ và Huyễn Nguyệt Luân mà còn thần phục, vì sao Tứ Đại Ma Tôn trước đây chịu liều cả tính mạng vì Côn Luân Ma Giáo lại không thần phục? Vì bọn họ biết, người trước mắt không phải Độc Cô Duy Ngã thật sự!
Thiên sư đời trước và Cố Khuynh Thành đều nói với ta, hắn không phải, hắn không phải ai? Không phải Độc Cô Duy Ngã!
Vừa rồi khi chúng ta giao chiến với Mệnh Hồn, hắn chưa từng nói muốn hấp thu ta. Câu nói này luôn là ngươi nói, luôn là ngươi tạo áp lực cho ta!”
Thiên Hồn không chút hoang mang nói: “Nhưng đó chỉ là suy đoán của ngươi, ngươi dám khẳng định như vậy, suy đoán của ngươi là đúng?”
Sở Hưu chỉ vào Đạo Tôn nói: “Còn có hắn nữa, thật ra từ lúc mở Hoàng Tuyền Thiên ta đã cảm thấy Đạo Tôn có gì đó không đúng, quá trùng hợp.
Vị trí của Trường Sinh Thiên là Đạo Tôn tính ra, kết quả lại mở ra Hoàng Tuyền Thiên. Tỷ lệ trùng hợp thấp tới mức nào?
Hơn nữa ta và Tam Thanh Điện biết tính cách của Đạo Tôn, một người cực kỳ mạnh bạo như vậy sao lại dễ dàng nghe theo chỉ huy của ta? Cho dù có áp lực từ Hoàng Tuyền Thiên cũng rất đáng nghi ngờ.
Lại liên tưởng tới việc mà Đạo Tôn từng căn dặn, không để người khác động tới tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã, chuyện này càng đáng ngờ.
Cho nên trong lúc ngươi không chú ý, ta cố tình phái người tới Đại La Thiên hỏi thăm Tần Bách Nguyên, trong năm trăm năm qua rốt cuộc có ai từng đi vào Linh Tiêu Cảnh.
Lúc đó tuy Tần Bách Nguyên còn chưa phải tông chủ, nhưng bất cứ ai đi vào Linh Tiêu Cảnh, cho dù là đệ tử trong Lăng Tiêu Tông cũng được ghi chép lại.
Nhiều năm như vậy, những người ra vào Linh Tiêu Cảnh, ngoài đệ tử của Lăng Tiêu Tông ra chỉ có hai người ngoài. Một là ta, một người khác chính là Đạo Tôn lúc còn trẻ!
Nói ta là truyền nhân của ngươi chẳng bằng nói Đạo Tôn là truyền nhân của ngươi!”
Đám người Thế Tôn kinh hãi nhìn Đạo Tôn, có thế nào bọn họ cũng không ngờ được Đạo Tôn lại có liên quan tới chuyện này.
Thậm chí sau khi hạ giới, thật ra mọi hành động của Đạo Tôn đều là lợi dụng bọn họ.
Đạo Tôn thở dài một tiếng, chắp tay với đám người Thế Tôn: “Chư vị, đều vì chủ của mình, xin chớ trách.
Những thứ khác tuy là giả, nhưng ta tin rằng đại nhân sẽ dẫn ta tìm được Trường Sinh Thiên, khai sáng một thời đại mới.”
Sắc mặt đám người Thế Tôn đều rất khó coi.
Bọn họ bị chơi xỏ, nói chính xác hơn là bị chơi xỏ tới mấy trăm năm.
Dọc con đường phát triển của Đạo Tôn, hắn áp đảo tất cả các võ giả cùng thế hệ, không chỉ vì hắn có thiên phú kinh người mà còn vì có Thiên Hồn chỉ đạo.
Thiên Hồn khẽ lắc đầu: “Bị nhốt ở Linh Tiêu Cảnh kia đúng là khó liên hệ với bên ngoài, cũng rất dễ lộ ra sơ hở. Nhưng ngươi làm vậy vẫn chỉ là suy đoán mà thôi.”
Sở Hưu thở dài nói: “Đúng vậy, đều là suy đoán. Nhưng lúc trước ta tới Hoàng Tuyền Thiên một chuyến, trong tấm gương mặt âm của Hoàng Tuyền Thiên, ta thấy được một người.”
"Ai?"
"Độc Cô Duy Ngã!"
Đám người Thế Tôn đều nhìn sang phía Sở Hưu, bọn họ cũng muốn biết. Nếu Mệnh Hồn không phải Độc Cô Duy Ngã, Thiên Hồn và Sở Hưu cũng không phải, vậy rốt cuộc là ai?
Ngay cả Ninh Huyền Cơ cũng không nhịn được hỏi: “Chẳng lẽ Độc Cô Duy Ngã thật đã chết rồi?”
Ánh mắt Sở Hưu lóe lên vẻ quái dị: “Chết? Không chết, Ma Chủ bất bại, không ai có thể giết được Độc Cô Duy Ngã.
Độc Cô Duy Ngã chỉ lựa chọn con đường cực đoan nhất, đó là cắt đứt mọi liên hệ của bản thân với thế giới này, siêu thoát hoàn toàn!
Ngươi nói cuối cùng Độc Cô Duy Ngã chia ra ba hồn, nhưng theo ta thấy lại không phải.
Tuy bí pháp Nhất Khí Hóa Tam Thanh của Tam Thanh Điện rất kỳ dị, nhưng nói một câu không dễ nghe thì nó chưa xứng có hiệu quả thần kỳ như vậy.
Có lẽ chúng ta là liên hệ của nhân quả của Độc Cô Duy Ngã đối với thế giới này: quá khứ, hiện tại và tương lai. Đồng thời cũng đại biểu cho cơ hội mà Độc Cô Duy Ngã lưu lại cho ba người chúng ta.
Ngươi ở Đại La Thiên, có ký ức truyền thừa hoàn chỉnh nhất của Độc Cô Duy Ngã, thế nhân đều cho rằng ngươi chính là Độc Cô Duy Ngã, cho nên ngươi là quá khứ.
Mệnh Hồn ở Hoàng Tuyền Thiên, đó là con đường Độc Cô Duy Ngã phát hiện sau khi tới Hoàng Tuyền Thiên, đại diện cho hiện tại.
Trí nhớ của ta bị tẩy sạch sau thời không luân hồi, xuất hiện ở hạ giới năm trăm năm, đại diện cho tương lai trong đại thế đại tranh.
Ngươi đại diện cho quá khứ của Độc Cô Duy Ngã, chắc ngươi cũng biết điều này, nhưng Mệnh Hồn trong Hoàng Tuyền Thiên lại không biết.
Độc Cô Duy Ngã đã siêu thoát, ba người chúng ta đã là ba cá thể độc lập, căn bản không cần thôn tính lẫn nhau. Vì e rằng cho dù chúng ta có dung hợp thật cũng không thể trở thành Độc Cô Duy Ngã thật sự!
Nhưng thật ra trước khi siêu thoát, Độc Cô Duy Ngã đã cho chúng ta cơ hội leo lên đỉnh phong.
Mệnh Hồn nắm giữ Hoàng Tuyền Thiên, trở thành chúa tể một thế giới, chỉ tiếc hắn đi sai đường.
Năm trăm năm qua, nhìn ngoài thì hắn nắm giữ Hoàng Tuyền Thiên, nhưng thực ra đã bị Hoàng Tuyền Thiên ảnh hưởng, biến thành mặt u tối. Lần này hắn hàng lâm là muốn đồng hóa cả Đại La Thiên và hạ giới thành Hoàng Tuyền Thiên, biến thành một loại ‘trường sinh bất tử’ khác.
Ta ở hạ giới, có truyền thừa của Ma Giáo, nếu không tình cờ đi tới Đại La Thiên, chắc bây giờ vẫn là giáo chủ Ma giáo, thống trị toàn bộ hạ giới.
Còn ngươi, ngươi cũng đi sai đường rồi.
Độc Cô Duy Ngã bố trí ngươi ở Đại La Thiên, tuy bị phong ấn, nhưng với thực lực tâm cơ và mưu kế của ngươi, muốn thoát thân cũng không khó, cũng như ngươi bồi dưỡng Đạo Tôn.
Ngươi có thể bồi dưỡng được Đạo Tôn, vì sao không thể bồi dưỡng càng nhiều Đạo Tôn giúp ngươi thoát thân, sau đó âm thầm phát triển thế lực, nắm giữ toàn bộ Đại La Thiên?
Kết quả ngươi lại lợi dụng năng lực tiên tri, có ý đồ với ta và Mệnh Hồn.
Kẻ thật sự muốn thôn tính tam hồn không phải Mệnh Hồn mà là ngươi mới đúng!”