Côn Luân Ma Chủ

Chương 2005. Thiên Hồn xuất thế 1




Xưa nay Sở Hưu chưa bây giờ coi thường những chí cường giả cửu trọng thiên này.

Tuy lần trước đúng là Sở Hưu đã dùng trận bàn uy hiếp được họ, nhưng lúc đó chỉ có giáo chủ Phạm Giáo nôn nóng muốn giết hắn.

Khi đó Đạo Tôn muốn tìm kiếm Trường Sinh Thiên, vì đại cục nên không muốn gây chuyện.

Còn bây giờ đám người Đạo Tôn trở về, thái độ của bọn họ sẽ ra sao, Sở Hưu không đặt cược, cũng không dám đặt cược.

Trong thời khắc mấu chốt sinh tử tồn vong này, làm sao hắn lại đặt sinh tử của mình vào tay người khác được?

Cho nên trước khi đám người Đạo Tôn trở về, Sở Hưu đã tái tạo thân thể cho tâm ma, ném vào Lăng Tiêu Tông ở Đại La Thiên.

Trận bàn có nhược điểm, có rất nhiều phương thức phá giải.

Nhưng liên hệ giữa Sở Hưu và tâm ma lại là về mặt nguyên thần. Như vậy càng kín đáo, cũng càng khó phát hiện.

Thật ra ngay khi thấy giáo chủ Phạm Giáo xuất hiện, Sở Hưu đã báo cho tâm ma, khởi động trận pháp ở Lăng Tiêu Tông.

Thời gian nửa khắc đồng hồ trước, tâm ma còn đang nhàn nhã đọc một quyển đạo kinh ở Linh Tiêu Cảnh.

Thân thể mà Sở Hưu tái tạo cho hắn lúc này là dùng máu của Võ Tiên.

Lần này không cần làm gián điệp, cho nên tâm ma tự tạo một dung mạo mới.

Gương mặt này khá khó tả, vì tâm ma dựa theo ưu điểm của tất cả mọi người trong trí nhớ của mình để nặn ra, cho nên nó tuấn mỹ tới mức phi thực.

Nói theo lời Lục Giang Hà là không biết hắn lấy đâu ra dũng khí mà nặn mặt của mình còn tuấn tú hơn cả Lã Phụng Tiên, kết quả là thiếu tự nhiên và không chân thực.

Đúng lúc này, trong đầu tâm ma bỗng vang lên tín hiệu của Sở Hưu, hắn lập tức đứng dậy quát lớn: “Tần tông chủ!”

Lúc này Tần Bách Nguyên cũng đang ở trong Lăng Tiêu Tông.

Tuy hạ giới cũng có phân điện của Lăng Tiêu Tông, nhưng bản thân Lăng Tiêu Tông lúc này đã cực kỳ suy yếu, không thể phát triển đồng thời cả hai tông môn.

Cho nên Tần Bách Nguyên đặt chuyện phát triển Lăng Tiêu Tông ở Đại La Thiên là chủ yếu, phân điện ở hạ giới chỉ tùy ý phái một số đệ tử tới trấn giữ, còn lại để tự nhiên.

Hắn vẫn nhớ tình xưa, muốn gây dựng lại Lăng Tiêu Tông mới ở Đại La Thiên.

Lúc này nghe âm thanh của tâm ma, Tần Bách Nguyên lập tức chạy tới, ánh mắt phức tạp nói: “Phải thả vị kia ra thật à?”

Tâm ma cười khẽ một tiếng: “Tần tông chủ, bây giờ địa vị của giáo chủ trong giang hồ ra sao, chắc ngươi cũng biết.

Mỗi người đứng trên đỉnh cao đều phải trải qua muôn vàn trắc trở mới có thể đứng vững. Ngày trước Lăng Tiêu Tông của các ngươi cũng vậy.

Bây giờ Lăng Tiêu Tông đã hoàn toàn đứng về phía Côn Luân Ma Giáo, cho nên rốt cuộc Tần tông chủ lựa chọn theo Côn Luân Ma Giáo lên tới đỉnh phong, hay lâm trận lùi bước, xem xem đám người kia có thể tính sổ sau hay không. Vấn đề này chắc rất dễ lựa chọn nhỉ?”

Tần Bách Nguyên thở dài một tiếng, đương nhiên hắn biết nên lựa chọn ra sao. Đã không còn đường lui nữa rồi.

“Mở trận pháp đi.”

Nói đoạn, Tần Bách Nguyên và tâm ma liên thủ khởi động trận pháp xung quanh Linh Tiêu Cảnh.

Trận pháp ở Linh Tiêu Cảnh đã được Sở Hưu lệnh cho Viên Cát đại sư và Triều Hoàng liên thủ bố trí Vô Căn Thánh Hỏa.

Lúc này trận pháp bộc phát, Vô Căn Thánh Hỏa vô biên bao phủ toàn bộ Linh Tiêu Cảnh, phá tan trận pháp cấm chế ở nơi này.

Sâu trong Linh Tiêu Cảnh, Thiên Hồn cảm giác được trận pháp xung quanh đang sụp đổ, hắn ngẩng đầu lên, khẽ nở nụ cười.

“Ồ, thế này là định thả ta ra à? Sớm hơn dự liệu của ta một chút.”

Thân thể Thiên Hồn giãy dụa một chút, xiềng xích và cột trụ bằng đồng xanh xung quanh vỡ tan thành, thậm chí toàn bộ Linh Tiêu Cảnh cũng sụp đổ.

Ma khí vô biên chen chúc nhau  ùa vào Linh Tiêu Cảnh, tiếp đó toàn bộ Linh Tiêu Cảnh sụp đổ, một ma ảnh bước ra từ không gian vỡ vụn, khiến thiên địa phong vân biến sắc!

Tâm ma trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía trước, ma khí của vị này sánh ngang ma khí cực hạn ở với nơi sâu nhất trong trong Nguyên Thủy Ma Quật, thậm chí ngang hàng với Nguyên Thủy Ma Quật.

Tần Bách Nguyên cũng kinh ngạc, đây là vị cường giả mà ngày trước Đại La Thiên phải tập hợp toàn bộ lực lượng phong ấn lại?

Hôm nay mình thả hắn ra, rốt cuộc là đúng hay sao?

Quanh người Thiên Hồn lượn lờ ma khí, hắn hứng thú nhìn Tần Bách Nguyên và tâm ma.

“Các ngươi là người dưới trướng hắn?”

Tâm ma gật nhẹ đầu, khom người nói: “Đại nhân, lúc này giáo chủ đang chờ ngài dưới hạ giới!”

“Giáo chủ? Ha ha, ngày trước cũng có rất nhiều người gọi ta là giáo chủ.”

Thiên Hồn cười lên khó hiểu: “Yên tâm, hắn không chết được đâu.”

Dứt lời, thân hình Thiên Hồn khẽ động, chớp mắt đã biến mất không còn tăm hơi.

Đợi tới khi Thiên Hồn hoàn toàn biến mất, Tần Bách Nguyên mới thở phào một tiếng.

Vừa rồi luồng uy phong áp Ma đạo cường đại ập xuống người hắn, hắn cảm thấy không thể thở nổi.

“Vị vừa rồi có quan hệ thế nào với Sở giáo chủ?”

Tâm ma nhún vai một cái nói: “Nói thật nhé, ta cũng không rõ lắm, có lẽ ngay bản thân Sở giáo chủ cũng không rõ.”

Tần Bách Nguyên sửng sốt, nói thế là sao?

...

Hạ giới, Côn Luân Sơn, đám người Đạo Tôn đã biến sắc.

Mọi chuyện đã diễn ra theo hướng xấu nhất, không ngờ Sở Hưu lại thả vị năm trăm năm trước ra, còn có chuyện gì xấu hơn nữa?

Nhưng lúc này trong lòng giáo chủ Phạm Giáo đã phủ kín sát ý vô tận.

Cho dù Sở Hưu có thả vị kia ra thì đã sao? Đó là chuyện mà đám người Đạo Tôn phải đau đầu.

Bây giờ hắn chỉ làm một việc thôi, giết chết Sở Hưu!

“Trước khi hắn tới, bản tôn sẽ giết ngươi!”

Sau khi giáo chủ Phạm Giáo dứt lời, hai tay hắn kết ấn, hai bên trái phải, một đóa hắc liên bừng bừng ngọn lửa diệt thế và một đóa bạch liên lóng ánh trắng toát tỏa ra sinh cơ nồng đậm. Hai đóa hoa sen đồng thời hiển hiện bên cạnh hắn, điều động lực lượng âm dương trong thiên địa, ép thẳng xuống đầu Sở Hưu.

Chí cường giả Võ Tiên cửu trọng thiên, có thể điều động lực lượng thiên địa tới mức khủng khiếp.

Hai đóa hoa sen trắng đen vừa xuất hiện, chỉ trong chớp mắt toàn bộ trời đất ở Côn Luân Ma Giáo đều bị che khuất, cứ như hủy thiên diệt địa.

Lúc này Sở Hưu cũng kết thủ ấn, con mắt thứ ba mở ra trên trán, điều động lực lượng bản nguyên âm dương, trực tiếp thi triển Thiên Địa Ma Bàn, nghênh đón hai đóa liên hoa đen trắng kia!

Đều là đòn thế tập hợp lực lượng âm dương chí cường, hai bên va chạm, chấn động nguyên khí cường đại lan khắp thiên địa, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Thân hình Sở Hưu lui lại phía sau vài bước, giáo chủ Phạm Giáo lại không hề nhúc nhích.

Tuy hiện giờ Sở Hưu là bát trọng thiên đỉnh phong, hơn nữa còn có lực lượng bản nguyên, nhưng lực lượng nội tình của chí cường giả Võ Tiên cửu trọng thiên lại càng thâm hậu. Sau đợt va chạm, bên chịu thiệt là Sở Hưu.

Đám người Đạo Tôn thấy vậy lại nhíu mày.

Theo Sở Hưu thấy đòn này là y chịu thiệt, nhưng theo đám người Đạo Tôn thấy, đòn vừa rồi của Sở Hưu đúng là mạnh mẽ tới kinh người.

Bọn họ cũng đi từ bát trọng thiên lên cửu trọng thiên, đương nhiên biết tầng cuối cùng có chênh lệch lớn tới nhường nào.