Côn Luân Ma Chủ

Chương 1972. Chiến đấu vì tôn nghiêm 2




“Tất chưởng giáo, dù sao ngươi cũng là chưởng giáo của Huyền Thiên Cảnh, cảnh giới Võ Tiên bát trọng thiên, sao lại ngây thơ như vậy?

Ngươi thấy thanh thế lớn như vậy nên sợ, muốn nhận thua?

Nếu nhận thua mà hữu dụng, trên giang hồ đã chẳng có nhiều tranh chấp như vậy?

Ta hao tâm tổn trí khơi mào thanh thế như vậy, đâu thể đồng ý với một kết thúc đầu voi đuôi chuột được? Thiên Sư Phủ có đồng ý không? Võ lâm hạ giới có đồng ý không?

Tất chưởng giáo, đã muộn rồi!

Đại La Thiên và võ lâm hạ giới buộc phải có một trận chiến, thật ra đám người Đạo Tôn và giáo chủ Phạm Giáo đã tính trước sẽ có chuyện này.

Vì sao trước khi đi bọn họ bảo các ngươi dừng tay, là vì bọn họ biết, trừ bọn họ ra, không ai kiềm chế được trận chiến này!

Bây giờ đao đã rời vỏ, không thể thu lại được nữa.

Sở Hưu ta là người rút đao, nhưng đáng tiếc, ta không phải cảnh giới cửu trọng thiên như Đạo Tôn, cho nên cũng không cách nào thu đao lại.

Đã là một thời đại, luôn có người đổ máu hy sinh.

Hy sinh Huyền Thiên Cảnh các ngươi, đổi lấy quy tắc mới cho Đại La Thiên và võ giả hạ giới, cùng sáng tạo ra thời đại võ đạo hưng thịnh. Tất chưởng giáo, Huyền Thiên Cảnh các ngươi có chết cũng ý nghĩa.”

Tất Du Trần toàn thân run bần bật.

Hắn hiểu, trong chuyện này từ đầu Sở Hưu đã không định lưu lại cho Huyền Thiên Cảnh của hắn bất cứ sinh cơ nào!

Sau khi hiểu ra, Tất Du Trần không ôm hy vọng gì nữa.

Ánh đen lấp lóe quanh người, hóa thành Hắc Thủy Tuyệt Vực ngập trời, che phủ toàn bộ không trung. Chỉ trong chớp mắt bầu trời đã hóa thành một màu đen kịt, toàn bộ phạm vi của Huyền Thiên Cảnh hoàn toàn lâm vào hắc ám.

“Sở Hưu! Ngươi đã muốn Huyền Thiên Cảnh ta chết, vậy chính ngươi cũng chẳng dễ sống đâu!

Hôm nay cho dù liều mạng khiến Huyền Thiên Cảnh ta máu chảy thành sông, ta cũng sẽ đánh cho Côn Luân Ma Giáo các ngươi tàn phế!

Đừng quên, đối thủ của ngươi không phải chỉ có Huyền Thiên Cảnh ta!”

Sở Hưu nhíu mày: “Cá chết rách lưới à? Đáng tiếc, cái lưới Huyền Thiên Cảnh các ngươi có thể bắt cá chứ bắt được rồng không? Muốn cá chết rách lưới, các ngươi còn chưa đủ tư cách!”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, y trực tiếp thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, chỉ trong chớp mắt người khổng lồ cao trăm ngàn trượng đã hiện lên giữa không trung, tay kết Thập Tự Liên Hoa Ấn, phật quang lóng lánh lập tức bùng lên, xé rách Hắc Thủy Tuyệt Vực, khiến cho ánh mặt trời lại chiếu rọi.

“Giết!”

Dưới ánh sáng, theo tiếng hô chói tai của Sở Hưu, các tông môn võ lâm Hắc La dã theo các cảnh giới như lão thiên sư và Dạ Thiều Nam, trực tiếp giết về phía Huyền Thiên Cảnh.

Không tính Tất Du Trần, Huyền Thiên Cảnh chỉ có năm Võ Tiên.

Còn đệ tử cảnh giới khác thì thế lực võ lâm hạ giới còn đông hơn đối phương mấy lần. Phải biết đây đều là tinh nhuệ trong các đại môn phái, thậm chí là người chấp chưởng.

Nếu là trước kia chắc chắn bọn họ không dám tấn công tông môn đỉnh cấp của Đại La Thiên như Huyền Thiên Cảnh, nhưng bây giờ có đông đảo cảnh giới dẫn đầu, dũng khí của bọn họ cũng tăng lên gấp bội.

Phá Trận Tử được Sở Hưu dùng lực lượng Pháp Thiên Tượng Địa huyễn hóa thành thân đao, chém ngang qua thiên địa. Thôn Thiên trong thất trọng thiên được Sở Hưu thi triển với uy lực như diệt thế.

Thức đối phương này vốn được nghi ngờ có liên quan tới ma thần thượng cổ, lúc này Sở Hưu lại dùng Pháp Thiên Tượng Địa thi triển Thôn Thiên, uy thế tăng cường ba phần, ba phần thần vận của chính Sở Hưu.

Tất Du Trần từng giao thủ với Sở Hưu trong Vạn Đạo Thiên Cung, chính vì vậy hắn càng hiểu rõ sự kinh khủng của Sở Hưu.

Nhưng lần đó thật ra Tất Du Trần cũng không dốc toàn lực ra tay.

Khi đó hai bên chỉ tranh đoạt bảo vật, còn lần này là quyết đấu sinh tử.

Hơn nữa lần trước Tất Du Trần còn phải phân tâm chiếu cố những võ giả Huyền Thiên Cảnh khác, nhưng lần này hắn đã không cách nào phân tâm.

Trận chiến sinh tử, tất cả các đệ tử Huyền Thiên Cảnh đều phải liều mạng, còn để tâm đến ai được?

Cho nên lần này, rốt cuộc Tất Du Trần cũng bộc phát lực lượng cực hạn của mình, liều mạng giao chiến!

Khi ở Đại La Thiên, Sở Hưu chưa từng tiếp xúc với Tất Du Trần, nhưng thực ra cho dù bỏ qua đủ thứ thân phận trên người hắn, Tất Du Trần vẫn là người rất giỏi nhẫn nhịn.

Huyền Thiên Cảnh ngủ đông dưới Tam Thanh Điện, hoặc là phản kháng hoặc là thần phục.

Nhưng Tất Du Trần lại lựa chọn là không phản kháng nhưng cũng không hoàn toàn thần phục, mà là nhẫn nhịn tích lũy lực lượng của bản thân.

Ví dụ Trịnh Thái Nhất và Hoắc Cung Bật của Tam Thanh Điện đều là Võ Tiên bát trọng thiên, đôi khi hai người này sẽ lên tiếng châm chọc khiêu khích hắn, nhưng hắn vẫn nhẫn nại.

Đây là ẩn nhẫn về cách làm người, nhưng về mặt thực lực, hắn cũng luôn ẩn nhẫn.

Giữa không trung, Tất Du Trần giơ tay kết ấn, Hắc Thủy Tuyệt Vực lại lan tỏa xung quanh.

Nhưng lần này không phải bao phủ toàn bộ thiên địa mà hóa thành hắc thủy vô biên ngưng tụ dưới chân hắn, một pháp tướng Huyền Thiên Đế Quân dâng lên từ bên dưới.

Tất Du Trần trực tiếp đứng trên pháp tướng Huyền Thiên Đế Quân kia, quanh người lại có một loại lực lượng hết sức kỳ dị đang phối hợp với hắn, liên kết với pháp tướng dưới chân.

Sở Hưu nhíu mày, bỗng cảm thấy không đúng.

Huyền Thiên Đế Quân là thần linh mà Huyền Thiên Cảnh tôn thờ. Vị thần này không phải thần linh lưu truyền từ thời thái cổ, nhưng được Huyền Thiên Cảnh cúng bái nhiều năm như vậy, đã không khác gì những thần linh mà tông môn khác tôn thờ.

Cho nên hành động của Tất Du Trần lúc này có thể nói là đại nghịch bất đạo.

Ngươi có thể đứng trước mặt pháp tướng thần linh, cũng có thể đứng bên trong.

Nhưng bây giờ Tất Du Trần lại đứng trên đỉnh đầu pháp tướng thần linh. hành động này là cực kỳ bất kính.

Ngay sau đó, hắc thủy vô biên bảo phủ lấy người Tất Du Trần, không ngờ thân thể hắn lại như cái động không đáy, hấp thu toàn bộ pháp tướng Huyền Thiên Đế Quân vào trong.

Hơn nữa đây không phải tăng cường về mặt lực lượng mà cứ như những lực lượng này vốn thuộc về Tất Du Trần, chẳng qua bây giờ hắn thu hồi lại mà thôi.

Xưa nay Tất Du Trần đều giấu tài, khiến Trịnh Thái Nhất và Hoắc Cung Bật cho rằng người này không bằng bọn họ, khiến cho toàn bộ Tam Thanh Điện lơi lỏng cảnh giác đối với hắn,

Trên thực tế với thực lực của Tất Du Trần, cho dù hắn không trở thành chí cường giả cửu trọng thiên, nhưng hắn đứng trong cảnh giới bát trọng thiên đã lâu, không thể yếu như vậy mới đúng.

Hắn truyền phần lớn thực lực vào pháp tướng Huyền Thiên Đế Quân, tiến hành phong ấn, chính là để giả yếu.

Vốn dĩ, nếu không chắc chắn đột phá lên cửu trọng thiên, Tất Du Trần sẽ tuyệt đối không dùng tới luồng lực lượng này.

Nhưng lúc này đang là trận chiến sinh tử, Tất Du Trần không có quyền lựa chọn.

Bên phía Sở Hưu đã phát giác không đúng, trước khi Tất Du Trần hấp thu triệt để loại lực lượng này, y trực tiếp xuất thủ, một đao Thôn Thiên chém về phía Tất Du Trần.

Hắc thủy vô biên ngăn trước đao chiêu Thôn Thiên, lực lượng mềm dẻo đó để mặc cho đao chiêu thôn tính, nhưng vẫn như vô cùng vô tận, mặc cho hấp thu ra sao vẫn không thấy điểm cuối.

Thu hồi trạng thái Pháp Thiên Tượng Địa, Sở Hưu càng nhíu mày.

Hắc Thủy Chân Kinh của Huyền Thiên Cảnh đúng là khó đối phó.

Lực lượng của hắc thủy kia không quá mạnh, nhưng nó cực kỳ dẻo dai, bất luận thôn tính tiêu diệt thế nào, nó vẫn tồn tại.

Lung tay vòng tay Lục Đạo Luân Hồi trong tay, chỉ trong chớp mắt  Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân đã được thi triển, lực lượng lục đạo không ngừng xoay chuyển, bao phủ hoàn toàn Tất Du Trần, tiêu trừ lực lượng hắc thủy xung quanh hắn.

Pháp Thiên Tượng Địa là thần thông cho nên tiêu hao khá nhiều lực lượng.