Sở Hưu nhíu mày, chẳng lẽ tin tức của gã mập Tư Không Đàm lại sai lầm, bản nguyên cực dương của Đại La Thiên không nằm trong Vishnu Điện của Phạm Giáo?
“Trong Vishnu Điện có còn ai sống không?”
Lục Giang Hà dẫn một võ giả để hai nhúm ria mép, có cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền đi tới nói: “Chỉ còn một kẻ này.
Phần lớn đám người Vishnu Điện này thật sự không sợ chết, chỉ có tên này là tham sống sợ chết đầu hàng.”
Lúc này võ giả kia nhìn về phía Lục Giang Hà còn có vẻ ấm ức.
Không hàng thì các ngươi giết chết, ta hàng thì các ngươi nói ta tham sống sợ chết, hóa ra có làm cách nào thì ta cũng chẳng phải người?
“Trong Phạm Giáo ngươi có chức vụ gì?” Sở Hưu trầm giọng hỏi.
Người trung niên kia vội vàng nói: “Tại hạ là cung chủ Huyễn Hoặc Thiên Vương Cung, Cát Tân La.”
Sở Hưu nhíu mày, có vẻ như y có duyên với Huyễn Hoặc Thiên Vương Cung, lần này gặp một võ giả không ngờ lại là người của Huyễn Hoặc Thiên Vương Cung.
“Ngươi có biết Vishnu Điện cất giữ bản nguyên ở đâu không?”
Cát Tân La nghi hoặc hỏi: “Bản nguyên? Bản nguyên gì?”
Lục Giang Hà hừ lạnh một tiếng, ngưng tụ khí huyết trong tay: “Thằng nhãi kia, ngoan ngoãn chút đi. Nếu ngươi dám không nói thật, bản tọa có một vạn thủ đoạn cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!”
Cát Tân La vội vàng nói: “Ta thật sự không biết! Ta ở trong Phạm Giáo nhiều năm, vốn chưa từng nghe tới hai chữ bản nguyên.”
Sở Hưu vung tay, ra hiệu cho Lục Giang Hà đừng động thủ, có lẽ hắn không biết thật.
Có tu vi Thiên Địa Thông Huyền, hơn nữa đối phương còn là cung chủ một thần cung, thân phận này đặt bên ngoài đã coi là một đại nhân vật, nhưng hiển nhiên trong Phạm Giáo, hắn vẫn chưa thật sự tiếp xúc với những gì cơ mật thật sự.
Cho nên Sở Hưu đổi cách nói khác, mô tả đại khái hình dạng của bản nguyên cho Cát Tân La, đối phương lập tức hiểu ra nói: “Hóa ra ngài đang nói tới Sáng Thủy Thần Vật.”
“Sáng Thủy Thần Vật?”
Cát Tân La gật đầu nói: “Dù sao điện chủ Vishnu Điện đời trước nói với chúng ta như vậy, vật này là thần sáng thế lưu lại, chỉ có tam thần của Phạm Giáo ta mới có thể nắm giữ, bây giờ chúng ta nhận được một bộ phận. Nhưng từ đầu tới cuối chúng ta không cách nào sử dụng lực lượng trong đó.
Hơn nữa một khi vận dụng không tốt, ngay Võ Tiên cũng không chịu nổi chấn động lực lượng tỏa ra.
Bao năm qua, Vishnu Điện ta vì nghiên cứu Sáng Thủy Thần Vật đã tổn thất tới năm vị Võ Tiên, số võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền và võ giả cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần còn nhiều không đếm xuể.”
“Vậy bây giờ Sáng Thủy Thần Vật đang ở đâu?”
Cát Tân La thận trọng đáp: “Trong tổng bộ của Phạm Giáo ta.”
“Cái gì? Sao lại trong tổng bộ Phạm Giáo?”
Cát Tân La nói: “Trước đó điện chủ Tân Già La bị ngài giết chết, Vishnu Điện không có điện chủ, cảm thấy đặt Sáng Thủy Thần Vật trong Vishnu Điện là không an toàn, cho nên được chuyển tới tổng bộ Phạm Giáo.”
Sở Hưu nhíu mày, đúng là y không để ý tới điều này.
Bản nguyên quý giá là vậy, Vishnu Điện còn không có điện chủ, làm sao giữ an toàn cho bản nguyên?
“Vậy ghi chép của các ngươi về việc nghiên cứu Sáng Thủy Thần Vật có bị chuyển về tổng bộ Phạm Giáo không?”
Cát Tân La nói: “Cái này thì không.”
Sở Hưu vung tay nói: “Đem tất cả những nghiên cứu liên quan tới Sáng Thủy Thần Vật và tất cả điển tịch cơ mật ra đây, ta có thể tha cho ngươi một mạng. Đương nhiên ngươi cũng đừng nghĩ tới chuyện trở về Phạm Giáo.”
Cát Tân La lập tức thở phào một tiếng.
Nhưng nói thật, hắn cũng không muốn về Phạm Giáo.
Hắn đã tham sống sợ chết đầu hàng, còn bán đi nhiều cơ mật của Phạm Giáo như vậy. Bây giờ mà trở lại Phạm Giáo, một khi bị phát hiện, thứ đang chờ đợi hắn là hơn một ngàn loại cực hình của Phạm Giáo.
Cát Tân La chạy đi tìm kiếm những ghi chép nghiên cứu, nhưng lúc này tâm thần của Sở Hưu lại hơi động, y hỏi tâm ma: “Chẳng phải ngươi muốn dùng cường giả Võ Tiên chế tạo thân thể ư? Vừa vặn nơi này có một bộ.”
Tuy Âm Đà La đã thành tro bụi, nhưng A Na Tây La bị Ngụy Thư Nhai chặt đầu, thân thể vẫn hoàn chỉnh.
Tâm ma lại thấy ghét bỏ: “Hắn già quá rồi.”
“Chậc, sao ngươi lắm yêu cầu thế? Cho dù dùng cường giả Võ Tiên chế tạo một thân thể cho ngươi, ngươi cũng chỉ phát huy được thực lực cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, nhưng giới hạn sức mạnh lại trở thành Võ Tiên.
Chỉ cần ngươi tự lĩnh ngộ được lực lượng quy tắc, ngươi bước vào cảnh giới Võ Tiên sẽ dễ dàng hơn võ giả khác nhiều.”
Tâm ma gật đầu nói: “Nếu thế thì cũng được, ngươi muốn ta giúp ngươi làm gì?”
Sở Hưu sững sờ: “Sao ngươi biết ta muốn ngươi làm việc?”
Tâm ma cười lạnh nói: “Ta ở trong đầu ngươi bao lâu như vậy, tính cách ngươi ra sao chẳng lẽ ta còn không biết?
Con người là phức tạp nhất, nhưng Sở Hưu ngươi còn phức tạp hơn đa số mọi người.
Theo những gì ta biết về ngươi, nếu ngươi không muốn ta làm một chuyện gì đó, ngươi sẽ tuyệt đối không đồng ý giúp ta chế tạo thân thể.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Dù sao chúng ta cũng quen biết nhiều năm, không ngờ ngươi lại nghĩ về ta như vậy, thật khiến ta đau lòng thất vọng quá.”
Nhưng Sở Hưu lại lập tức đổi giọng nói: “Nhưng đúng là ta có một vấn đề nhỏ muốn nhờ ngươi giúp.”
Tâm ma lại không có vấn đề gì: “Nói đi, ta đâu phải ngươi, ngươi còn chơi kế vặt với ta làm gì?”
Con người có cảm xúc, nhưng đối với tâm ma hiện tại, hắn không có cảm xúc gì, chỉ dùng thái độ lạnh lùng nhất tính toán được mất.
Hắn luôn đi theo Sở Hưu, từ khi rời khỏi Nguyên Thủy Ma Quật, có thể nói Sở Hưu chính là chủ nhân của hắn.
Bây giờ Sở Hưu giúp hắn chế tạo thân thể, xem như trả tự do cho hắn. Nhưng đối với hắn, có lợi nhất vẫn là đi theo Sở Hưu.
Cho nên hắn thật sự không cần suy nghĩ nhiều chuyện linh tinh như vậy. Theo những gì hắn biết về Sở Hưu, chỉ cần hắn không phản bội, Sở Hưu sẽ tuyệt đối không bạc đãi hắn.
Còn đối với bản thân hắn, hiện tại hắn không có bất cứ lý do gì để phản bội Sở Hưu.
Sở Hưu chỉ Cát Tân La đang chạy lung tung tìm đồ: “Sau này kẻ đó không thể trở lại Phạm Giáo, cho nên chuyện ta cần ngươi làm rất đơn giản. Sau khi chế tạo thân thể, ngươi phục chế trí nhớ của hắn, ta biến thân thể thành bộ dạng của hắn. Ngươi giả bộ như người sống sót trở về Phạm Giáo, từ nay về sau ngươi chính là cung chủ Huyễn Hoặc Thiên Vương Cung trực thuộc Vishnu Điện của Phạm Giáo.”
Tâm ma lại gật đầu nói: “Hiểu rồi, tức là muốn ta đi làm gián điệp hả. Nhưng tên này xấu xí quá, với lại ngươi dùng chiêu này nhiều lần rồi, còn tác dụng không?”
Sở Hưu híp mắt nói: “Xấu một chút cũng không sao, sau khi xong chuyện ta sẽ thay đổi dung mạo giúp ngươi.
Ngoài ra chiêu số cũ hay mới không quan trọng, có tác dụng là được, thủ đoạn gì hữu dụng hơn ghim vào nội bộ kẻ địch?
Hơn nữa đây không chỉ là gián điệp, có lẽ Phạm Giáo sẽ nghi ngờ một kẻ ngoại lai, nhưng bọn chúng sẽ không nghi ngờ ‘người mình’.