Cô bĩu môi nhìn anh một cái rồi buông anh ra mà đi đến ghế sofa gần đó đưa mắt nhìn xung quanh rồi lại nhìn anh mà nói:
"Có phải anh nên mời em một bữa cơm để ra mắt nhà mới của mình không hửm?"
Tuấn Triệt nghe cô nói vậy thì bật cười rồi đi đến chóng tay ngang hong cúi người thấp xuống nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô rồi nói:
"Em là đang muốn được ăn món do anh nấu sao?"
Cô nhướng mày nghe anh nói đúng trong tâm thì đưa tay ôm vòng lấy cổ của anh mà đứng dậy đáp:
"Đúng rồi... cũng đã lâu em ăn không được ngon miệng lắm... đúng lúc có anh nên rất muốn ăn những món anh nấu đó... thế nào không thể nể mặt em nhịn đói mà chạy ra sân bay đón anh à?"
Thấy biểu cảm của cô thật sự rất đáng yêu với khi anh nghe cô vẫn chưa ăn gì thì cau nhẹ mày lại rồi nói:
"Tại sao lại không ăn sáng... em có biết bây giờ sức khỏe của em ko được tốt không hả?"
Bị mắng cô mím môi nhìn anh rồi đưa tay ôm chặt lấy anh mà thì thầm:
"Tuấn Triệt cảm ơn anh..."
Tuấn Triệt nghe thấy lời này của cô thì đưa tay ôm lấy eo cô chặt vào mình rồi nói:
"Chúng ta không phải người lạ... cho nên Uyển à em đừng nói với anh mấy lời khách sáo này có được không?"
"Em biết rồi... à em đói rồi anh mau nấu cho em ăn đi."
Anh và cô hai người gặp nhau trong một quán bar tại Đức lúc này anh chính là người đàn ông lạnh lùng khó gần nhất và cũng là người quyền lực nhất của thành phố Beclin, khi đó cô vô tình đụng chúng anh còn làm đổ rượu lên áo người ta nữa, chỉ là một lần vô tình ấy cô đã lấy trái tim anh từ đó, trong quá trình đó Trần Tuấn Triệt đã phải rất cô gắng tiếp cận được cô và cho cô một niềm tin rất lớn, trong vòng hai năm thì cuối cùng anh cũng đã tỏ tình với cô nhưng anh chưa bao giờ nghe được câu trả lời từ cô và không vì lẽ đó mà anh bỏ cuộc, cứ như thế thì không hiểu nguyên nhân là gì mà khiến cô và anh phải đi đến hôn nhân.
Bên trong tủ lạnh thì người của anh cũng đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu để anh nấu ăn nên cả hai cũng không cần phải đi mua thêm bất kof thứ gì.
Khoảng một tiếng sau thì trên bàn ăn cũng đã được bày trí thức ăn lên đó, cô đưa đũa gắp một miếng sườn xào cắn một miếng thì đưa ngón tay cái về phía mà nói:
"Ngon... Tuấn Triệt quả là tay nghề của thật sự rất ngon đó."
Nghe cô khen thì anh lắc đầu cười rồi gắp một miếng rau xanh bỏ vào chén cho cô mà nói:
"Ngon thì ăn nhiều một chút... chỉ mới có mấy ngày không gặp mà em lại ốm thế này..."
Cả hai cùng nhau dùng bữa xong thì anh lại là người rửa chén, sau đó thì đi gọt trái cây tráng miệng cho cô mà lên tiếng:
"Tối nay anh cùng em đến gặp ba nuôi của em có được không?"
Cô đang xem tivi nghe anh nói vậy thì khựng người lại nhìn anh, thấy cô như vậy anh đi qua chỗ cô ngồi đưa tay kéo cô vào lòng mà nói tiếp:
"Ngoan đừng sợ... có anh ở đây ba nuôi sẽ không làm gì em đâu."
Cứ thế đến tối cô đưa anh đến Hàn gia, khi bước xuống xe thì cô mím môi nhìn anh mà nói:
"Hay... hay là mình để dịp khác đi có được không anh?"
Thấy cô tâm trạng lo lắng kèm theo sự bất an thì Tuấn Triệt nắm lấy tay cô mà nói:
"Ngoan... chúng ta cũng đã đến đây rồi nên vào thôi."
Anh vừa nói dứt lời thì quản gia An từ bên trong nhà đi ra thấy cô liền lên tiếng:
"Cô chủ cuối cùng cô cũng đã về rồi... ông chủ chờ cô từ chiều đến giờ đấy... cô chủ mau vào đi."
Nghe quản gia An nói vậy thì cô càng căng thẳng nhiều hơn, anh đang nắm tay cô thì hát hiện ra tay coi run lên, anh đưa tay vỗ nhẹ lên tay cô mà nói:
"Chúng ta vào trong thôi."
Cả hai cùng nhau đi vào trong tay anh luôn nắm chặt lấy tay cô không hề buôn xuống.
Đi đến trước phòng khách thì cô nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của hắn đang nhìn mình liền hít một hơi rồi lắp bắp lên tiếng:
"Ba... ba nuôi... người chờ con có việc gì sao?"
Nghe cô hỏi thì hắn đưa mắt nhìn hai người đang nắm chặt tay mà lạnh lùng lên tiếng:
"Không giới thiệu sao?"
Anh đứng đưa mắt nhìn hắn và cũng biết là cô đang sợ thì liền lên tiếng thay cô:
"Tôi tên Tuấn Triệt là chồng của cô ấy... không biết bay giờ tôi nên gọi ba nuôi của vợ tôi là ba hay là anh đây?"
Hắn nghe anh nói vậy thì nhìn anh cười lạnh một cái mà nói:
"Xin lỗi hôn nhân của hai người tôi không chấp nhận và tôi cũng nói thẳng nếu cậu là hãy mau chóng ly hôn với Dương Nhược Uyển ngay đi... nếu không một khi tôi ra tay thì hậu quả tôi cũng không chắc là sẽ ra sao đâu."
Nói xong hắn đứng dậy đi thẳng lên lầu, cô đưa mắt nhìn hắn mím môi thật chặt rồi lên tiếng:
"Tuấn Triệt hôm nay anh cũng đã mệt rồi... em gọi tài xế đưa anh về trước nghỉ ngơi có được không?"
Khi cô tiễn anh ra về thì trên lầu có một đôi mắt sắc lạnh đang quan sát hắn cầm ly rượu trên tay uống cạn một hơi sau đó thì nghiến răng ken két.
Cô trở về phòng của mình không hề nghĩ ngợi gì nhiều nên đã đem quần áo đi tắm, cô ngồi bên trong bồn tắm nhớ lại cảnh tượng tối qua thì bản thân không ngừng run nước mắt cũng từ đó ma tuông trào, một lúc sau cô mở cửa phòng tắm đi ra thì bị một cánh tay kéo cô dựa vào vách tường mà ra sức hôn mạnh bạo lên môi cô.
"Ưm..."