Con Gả Cho Con Trai Bác, Được Không? (Phiên Bản 2)

Chương 74: Thủ thân như ngọc




Phạm Chi Dao quay lưng về phía anh nhắm mắt lại nhưng thực chất là cô chưa hề ngủ, bên tai vẫn còn đang nghe nhưng tiếng động nhỏ khẽ phát ra từ đằng sau.

Trần Đình Phong bật một cái đèn ngủ nhỏ, cố gắng đè nén tiếng cười vui vẻ thành tiếng. Anh gấp từng món đồ một bỏ vào trong vali, còn chu đáo kiểm tra lại nhiều lần để xem còn quên gì không.

Trước khi đóng vali lại, anh cứ nhìn đồ của anh và đồ của cô đặt cùng nhau trong chiếc vali rồi cười ngây ngốc. Có điều anh phải công nhận là một điều đồ đạc của hai vợ chồng anh để chung với nhau đúng là rất đẹp mắt.

Giống như hình ảnh hòa hợp của anh và vợ mình vậy.

Phạm Chi Dao không nghe thấy tiếng động nào nữa, cô cảm thấy kỳ lạ quay lại nhìn thì thấy Trần Đình Phong đang ngẩn người ra nhìn cái vali đã được gấp gọn.

Nhìn vừa ngốc vừa buồn cười. Phạm Chi Dao ngồi dậy dựa lưng vào thành giường rồi lên tiếng gọi anh một tiếng.

"Anh làm gì thế?"

Cô mà không gọi thì không biết người đàn ông này còn định bày ra cái vẻ mặt này rồi ngồi đấy đến sáng ngày

hôm sau không chừng.

Trần Đình Phong nghe thấy tiếng cô gọi mình thì giật mình, anh buồng cái áo của cô mà anh đang giữ trong tay ra rồi nhanh nhẹn tiến lại ngồi lên giường.

Phạm Chi Dao còn chưa hiểu chuyện gì thì anh đã đột ngột duỗi tay ôm eo cô rồi cúi người hôn cô. Nụ hôn có gì đó vừa vội vàng lại vừa triền miên quyến luyến không rời. Phạm Chi Dao bống nhớ lại ánh mắt đỏ ngầu tủi thân như cún con bị bỏ rơi đang ngồi mắc mưa ở ngoài trời rồi đến vẻ mặt ngốc nghếch cầm áo cô cười khờ.

Cô khẽ nhằm mắt lại, tùy ý anh làm càn. Phạm Chi Dao nắm lấy vạt áo của Trần Đình Phong, hơi ngửa đầu đẩy nụ hôn này sâu hơn.



Trần Đình Phong kích động, cánh tay anh siết chặt eo cô rồi ra sức như một con sói hôn cô kịch liệt. Trong không gian yên ẳng tiếng môi lưỡi triển miên quấn quýt khiến người ta đỏ mặt tía tai vang lên.

Phạm Chi Dao nhũn người ra, đầu óc mơ màng để cho anh hôn. Trần Đình Phong ôm chặt cô trong vòng tay, phía sau dựa vào lưng giường còn phía trước là anh. Bao quanh cô đều là mùi hương quen thuộc của anh.

Cô bị anh vây chặt, hơi thở dồn dập khó khăn vì nụ hôn sâu.

Không biết anh đã hôn bao lâu rồi cuối cùng Trần Đình Phong mới rời khỏi môi cô. Phạm Chi Dao thở gấp, đôi môi cô đã trở nên sưng đỏ.

Thế nhưng người đàn ông đáng ghét này vẫn còn chưa chịu buồng tha cho cô.

Anh cứ liên tục hôn dồn dập lên đôi môi còn đang ướt nhẹp vì nụ hôn vừa xong rồi khắp gương mặt ửng hồng của cô.

Trần Đình Phong nâng cằm cô lên định tiếp tục một nụ hôn sâu nữa, Phạm Chi Dao ngoảnh mặt đi tránh né. Cô liếc mắt giận hờn nhìn anh, dùng nắm đấm nhẹ hều nện lên lồng ngực anh.

"Anh còn chưa chịu thôi đi sao?"

Trần Đình Phong nắm lấy tay cô đưa lên bên môi, anh hôn lên từng đầu ngón tay hồng hồng không nỡ buông ra.

Anh dỗ dành cô.

"Được rồi, nghỉ một lát rồi chúng ta tiếp tục."

Bộ phận nào đó vì nụ hôn vừa nãy đang ngóc đầu tỉnh dậy. Làm sao mà có thể chỉ có một nụ hôn mà cô đã đòi đuổi anh đi được.

Phạm Chi Dao trừng mắt, cô chỉ hận không thể cắn cho người đàn ông này một cái cho đỡ tức.



"Anh dám làm bậy thì ra ngoài phòng khách mà ngủ."

"Còn không thì..."

Phạm Chi Dao vẫn còn đang ghim anh vụ anh không chịu nói thật về người phụ nữ lạ mặt hôm trước. Chiều nay

cô lại gặp cô ta ở buổi gặp mặt của mẹ chồng.

Bà Lan đã giải thích mọi chuyện cho cô biết. Phạm Chi Dao lập tức hiểu ra, người phụ nữ đó chỉ là đơn phương muốn tiếp cận anh nhưng cô vẫn rất bực mình.

"Còn không thì đến gặp người phụ nữ lần trước âu yếm thân mật với anh. Chắc hẳn cô ta sẽ chào đón anh lắm đấy."

Bình thường thì Trần Đình Phong sẽ vui vẻ chọc ghẹo vì cô ghen tuông nhưng trải qua nỗi sợ hãi rằng cô muốn bỏ đi nên anh lập tức giải thích.

"Anh thể là anh không quen biết người phụ nữ đấy."

Anh ghét bỏ còn cô ta còn không hết thì làm sao có thể thân mật hay âu yếm gì. Người phụ nữ duy nhất mà anh thân mật âu yếm là người đang nằm trong lòng anh.

"Anh thể, cả cuộc đời này chỉ có một người phụ nữ duy nhất tên Phạm Chi Dao mà thôi. Anh thủ thân như ngọc vì em thôi."

Trần Đình Phong làm ra vẻ đường hoàng kéo tay luồn vào trong áo đặt lên cơ bụng anh.

"Nếu em không tin thì có thể kiểm tra thoải mái."