Con Đường Vô Tận

Chương 29: Ý chí kiên cường




"Chúng ta tới nơi rồi đấy Bá Vương"

Hồng Bàng chỉ tay về hướng sân luyện tập khá lớn.

"Chúc ngươi giữ được tính mạng trong lúc luyện tập với Giáo Chủ hehe"

Hồng Bàng căn dặn Bá Vương liền chạy mất hút không để hắn trả lời.

"Giữ được tính mạng sao?"

"Ngươi đùa ta sao Hồng Bàng"

"Chỉ là luyện tập thôi mà"

Bá Vương lắc đầu khó hiểu liền bước vào sân luyện tập một cách bình thản.

Bá Vương chưa từng nghĩ luyện tập mà lại uy hiếp đến tính mạng của hắn.

Nhưng Bá Vương hắn đâu biết được rằng khi một chân bước vào,cánh cửa địa ngục sẽ luôn chào đón hắn.

"Tiểu tử ngươi tới hơi chậm đấy,làm ta phải đánh bài với các đệ tử vài ván đâm ra túi linh thạch của ta chả còn gì"

Thành Long lúc này lười biếng ngồi trên ghế chả buồn lấy mà di chuyển.

"Tiền bối là giáo chủ của Thành Long Bang vậy mà làm những hành động khó hiểu như vậy sao"

Bá Vương khá thất vọng khi thấy Thành Long Bang vậy mà sa lưới cơ bạc dù là gia chủ của một giáo hội.

"Ngươi nghĩ Thành Long Bang này giống như bang phái ngoài kia hay sao tiểu tử kia"

Thành Long đứng dậy đến gần Bá Vương nhìn vào trực diện ánh mắt của Bá Vương.

BÙNG

Khi tức Hợp Thể Viên Mãn không ngần ngại bạo phát phá không tứ phía đẩy Bá Vương bay về phía sau vài chục thước lăn trên mặt đất.

"Tiểu tử ngươi nên nhớ Thành Long Bang này luôn bị gọi là bang phái ăn xin đấy"

"Không phải giáo hội ăn sung mặc sướng ban phát tài nguyên cho đệ tử tuỳ tiện đâu"

Bá Vương chật vật đứng dậy ho sặc sụa chỉ biết đứng nhìn Thành Long với ánh mắt kinh sợ.

"Ngươi ở đây là đúc kết lại căn cơ không ổn định từ sự nhờ giúp đỡ của phụ thân ngươi"

"Nên mới không có nhiệm vụ cố định chỉ dành cho đệ tử Thành Long Bang là mỗi sáng đến những thị trấn và thành trì gần đây để kiếm từng chút lương thực lẫn linh thạch cho giáo hội"

Thành Long nói xong liền ngồi xuống ghế thở dài liên tục trong vài hơi thở.

"Ta xin lỗi tiền bối,ta không biết điều này"

Bá Vương cúi đầu chắp tay về hướng Thành Long.

"Ta cũng không quan tâm đâu,chỉ là chút bất bình với câu từ và lời nói của tiểu tử ngươi thôi hừ"

"Giờ thì lại đây bái vi sư theo lệ đi dù ta cũng chả quan tâm lắm vấn đề này,nhưng nó là bắt buộc của thiên địa nên chịu thôi"

Long Thành đứng dậy nghiêm túc toả ra khí chất của bậc tiền bối.

"Đã rõ!"

Khi bước tới gần Long Thành,Bá Vương liền phất y phục quỳ xuống.

BỊCH

"Bá Vương,ngươi có bằng lòng làm đệ tử của vi sư hay không?"

"Ta là Bá Vương,từ nay là đệ tử của sư phụ Long Thành,tuyệt đối nghe mọi chỉ bảo dù chỉ nữa chữ"

"Mong thiên đạo chứng giám cho chúng ta"Thành Long gào lên vang cả một vùng bầu trời.

XOẸT ĐÙNG

Sau lời nói của Bá Vương,trên bầu trời xuất hiện con mắt của một thứ là thiên đạo hay được mọi người gọi là lão thiên nhìn chằm chằm như thể suy xét.

Thiên đạo là quy tắc của hành tinh,chống đối chắc chắn nhận lấy cái chết đau đớn.

Sau vài hơi thở,thiên đạo liền rời đi nhanh chóng như thể chuyện này là chuyện bình thường mà thôi.

"Đến bái vi sư cũng cần có thiên đạo suy xét thì vũ trụ tu tiên này không đơn giản"

Bá Vương âm thầm đổ mồ hôi khi mở mang một chút kiến thức về thế giới này.

Trong lúc Bá Vương đang lơ đãng vì suy nghĩ thì...

CỐP

"AAAA"

Bá Vương lăn lộn trên mặt đất thảm thiết.

"Trong lễ bái vi sư mà ngươi làm lơ đảng thật vô phép tắc"Thành Long tức giận vô cùng.

"Phạt chạy bộ 500 vòng cho ta"

"Cái gì vậy sư phụ!?"Bá Vương ú ớ muốn phản đối.

"Nói thì làm ngay đi,đừng nhiều lời như nữ nhân với ta"

"Và tuyệt đối không được sử dụng linh lực nghe chưa hừ"

Thành Long một sút đá bay Bá Vương đến sân chạy bộ còn hắn thì ngồi ghế quan sát từng cử động.

"Ui đa,đúng là quân giết người mà"

Bá Vương bất lực liền đứng dậy bắt đầu chạy để nhanh chóng kết thúc sớm.

5 vòng.....

Bá Vương hắn vẫn ổn định trong lúc chạy.

50 vòng....

Mồ hôi trên trán đang thấm đẫm trên đôi mắt đang cay xè của Bá Vương hắn.

100 vòng....

Mái tóc bồng bềnh tiêu sái của Bá Vương đã bếch bát không thể tả.

250 vòng....

Đôi chân của Bá Vương đã run rẩy vì hoạt động liên tục sắp không chịu đựng nỗi.

499 vòng....

Bá Vương thay vì chạy thì giờ đang lết từng bước mà hoàn thành 500 vòng.

"Đứng dậy mà chạy đi,lết thế thì đến mai ngươi cũng chưa chắc tới vạch đích đâu"

Thành Long quát lên ra lệnh cho Bá Vương.

"Nhưng..nhưng ta mệt lắm rồi sư..sư phụ"

"Tha cho ta..ta"

Bá Vương nằm trên mặt đất thở dốc đáp lại.

Vì Thành Long cấm Bá Vương không được sử dụng linh lực bằng không 10000 vòng cũng dư sức với hắn.

"Tạm thời tha cho ngươi,nghỉ ngơi một chút rồi đến bài tập tiếp theo"

Thành Long cũng không tàn nhẫn mà để Bá Vương cầu xin mà vẫn bắt hắn tiếp tục.

"Đa tạ sư..phụ"

Bá Vương liền vận động linh lực để bản thân trở về lại trạng thái bình thường.

.

....Skip 5 phút nghỉ ngơi....

.

"Nghỉ ngơi đủ rồi đấy tiểu tử"

BỊCH ĐÙNG

Một tảng đá lớn nặng vài tạ được Thành Long lấy ra từ thẻ trữ vật ném xuống đất.

"Ngươi vác tảng đá này trên lưng trong ba canh giờ cho ta và tất nhiên là không vận dụng linh lực"

Thành Long chỉ tay về tảng đá vừa lấy ra lệnh cho Bá Vương.

"Làm rơi xuống đất giữa chừng thì làm lại từ đầu cho ta"

"Hoàn thành thì buổi luyện tập hôm nay kết thúc"

Nói xong thì Thành Long lấy ra cái giường xếp và...ngủ.

".......!?"

"Vị sư phụ này tính khí thất thường rõ như ban ngày haiz"Bá Vương lắc đầu thở dài.

"Dù ta không còn trẻ nữa,nhưng nghe thấy đó nha tiểu tử kia"

Thành Long lên tiếng cảnh báo làm Bá Vương giật mình không thôi.

"Ta biết rồi sư phụ"

Bá Vương đứng tại chỗ vỗ tay lên trán,sau đó cởi y phục ra chỉ còn quần trên người.

Tay Bá Vương nắm lấy tảng đá lấy đà...

"Lênnnn nàooo"

Bá Vương gầm lớn muốn đem tảng đá bỏ lên lưng một cách dứt khoát.

RÙNG RÙNG

Tảng đá đang lung lay liên tục nhưng chưa có dấu hiệu nhấc lên.

"Grừ,nếu là người ở thế giới bình thường thì dù là 1 tạ cũng là điều khó khăn huống hồ là vài tạ trở lên như này cơ chứ"

"Sư phụ chơi ta một vố đau rồi"

Bá Vương mồ hôi ướt đẫm trên cơ thể hắn ngày càng nhiều vì lực tay đang dồn tối đa để nhấc tảng đá lên.

PHỤT

Vì cơ thể hắn không thể gồng gánh nỗí nếu không vận động linh lực làm Bá Vương liền thổ huyết liên tục.

Bá Vương hắn vừa thổ huyết vừa gầm lên để cố gắng nhấc tảng đá lên.

"Lên cho taaaaaa"

PHỤT RẮC

Bá Vương lại tiếp tục thổ huyết,xương cốt kêu lạch cạch có dấu hiệu sắp gãy ở hai cánh tay của hắn.

"Mau lên đi cho ta tảng đá khốn kiếp này"

Không còn chỉ là gầm lên nữa mà thay tiếng thét thất thanh của Bá Vương đang cố gắng nhắc tảng đá lên.

RỤC RỊCH

Tảng đá bắt đầu bị nhấc lên một khoảng nhẹ.

"Lên đi,lên đi cho bổn công tử haha"

Bá Vương hưng phấn khi tảng đá bắt đầu bị nhấc lên.

Cố gắng của hắn thật sự đã bắt đầu hiệu nghiệm rồi.

Thế nhưng...

RẮC RẮC

Xương ở bắp tay trái của hắn đang có dấu hiệu gãy không thể dừng.

"Không xong,bắt buộc vận dụng thôi"

Nhị Đẳng Thể Tu của Bá Vương thật sự không đủ để giữ xương của hắn luôn ở trạng thái ổn định.

"Vũ Trang Hắc Tu - Cường hoá cánh tay!"

KÉT

Cánh tay của Bá Vương bao phủ bởi màu hắc kịt của Vũ Trang Hắc Tu.

Ngay lập tức,xương của bắp tay trái của Bá Vương được Vũ Trang Hắc Tu tăng cường sự cứng cáp gần như chắc chắn nên liền dừng dấu hiệu gãy xương.

"Tí thì ta gãy xương như chơi rồi phù"

"Giờ thì lên cho ta tảng đá này"

"Yaaaaa"Bá Vương hét lớn chấn động cả một vùng Thành Long Bang.

RỊCH RỊCH

Tảng đá đã bị nhấc lên nhanh chóng hơn sau khi Bá Vương vận dụng Vũ Trang Hắc Tu.

"Lên,lên,lên nhanh đi nào"

RÙNG

Tảng đá đã được nhấc lên lưng của Bá Vương một cách rất vất vả với lần đầu hắn tập luyện như vậy.

"Giờ thì cố giữ nó trong ba canh giờ nữa là xong"

"Vũ Trang Hắc Tu - Cường hoá cột sống của ta"

"Chờ thôi nào haha"

Bá Vương hài lòng với bản thân khi làm được như vậy và giờ chỉ cần chờ thôi.

Thành Long ở gần đó giả vờ ngủ đang sự đầy hài lòng khi thấy biểu hiện của Bá Vương.

.

......Skip 3 canh giờ đầy gian nan của Bá Vương.....

.

BỊCH ĐÙNG

"Cuối..cùng cũng xong..xong rồi sư phụ ơi"

Bá Vương nói với Thành Long với tình trạng thở gấp bội phần vì cơ thể hắn đang rã rời sau ba tiếng nâng tảng đá kia.

"Ờ..ừ,tốt lắm tiểu tử"

"Ngươi có thể nghỉ ngơi,ngày mai lại tiếp tục"

Thành Long đứng dậy hài lòng tán thưởng cho Bá Vương.

"Đa tạ sư phụ"Bá Vương mệt lả vẫn đáp lại.

.

BỊCH

.

"Được nghỉ ngơi rồi haha"

"Khò khò"

Ngay khi Thành Long đồng ý cho phép nghỉ ngơi thì Bá Vương liền ngã xuống tại chỗ vì thoả mãn chìm vào giấc mộng.

Thành Long đến gần nhìn Bá Vương đang say giấc liền cười mỉm hài lòng:

"Người có ý chí kiên cường,sớm muộn cũng đứng trên vạn người bằng sức mạnh nghịch thiên mà hắn có được mà thôi...."

BÙM

Thành Long biến mất tại chỗ không để lại chút khí lực.

.

.

(Nếu có lòng hãy giúp đỡ 1 tym và 1 comment vì nó là động lực để tôi tiếp tục viết truyện nhé)