Con Đường Vô Tận

Chương 22: Đứa con đầu lòng của Bá Vương - Bá Mỹ Hoa!




"Có phải ta thuyết phục đám người Bá Gia này nhanh hơn dự tính hay không vậy ?"

Bá Vương lúc này đơ người ra vì mọi chuyện đi xa hơn dự kiến ban đầu của hắn.

Bá Vương vốn định khiêu khích tất cả và sẽ đánh với những ai không phục để lấy lại tôn nghiêm trước khi vào Bá Gia.

Nhưng có lẽ triển khai lần này có vẻ tốt hơn dự tính là làm toàn bộ thành viên Bá Gia đã thực sự bị thuyết phục với việc hắn đánh bại Chấp Sự Trưởng Lão.

"Không có gì,tất cả miễn câu nệ dài dòng"Bá Vương đáp lại với giọng trầm ổn.

"Đa tạ Ngũ Thiếu Gia"Tất cả thành viên Bá Gia hài lòng đứng dậy.

"Vậy nếu không có gì căn dặn,chúng ta xin phép trở về bế quan"

Bá Vương chỉ gật đầu cười nhẹ không nói gì.

VÚT VÚT

Sau 1 hơi thở,nơi ra vào Bá Gia chỉ còn Bá Vương,Bá Lượng và Bá Hầu.

"Các 'ca ca ' của ta có gì muốn ý kiến không ?"Bá Vương cười lạnh bộc phát sát khí khiến không khí xung quanh nóng lên dữ dội.

"Để rồi ngươi sẽ đắc ý bao lâu Bá Vương.Hừ"Bá Hầu tức giận không thể làm gì được liền rời đi nhanh chóng.

"Ngươi..ngươi cứ chờ đó"Bá Lượng cũng xách dép theo sau cùng Bá Hầu đầy sự sợ hãi trên khuôn mặt.

Sau khi Bá Hầu và Bá Lượng rời đi trong tức giận,Bá Vương chỉ biết thở dài:

"Những con sâu mọt này sớm muộn cũng gây họa cho gia tộc khốn đốn này,nhưng hiện tại vẫn chưa phải lúc haiz"

Bổng dưng lúc này,giọng trọng truyền âm của Bá Đạo đến Bá Vương.

"Nếu đã trở về Bá Gia thì nghỉ ngơi cho tốt,ngày mai đến phòng họp Bá Gia để bàn luận về chuyện của ngươi.Tiểu Vương"

Bá Vương cũng không bất ngờ lắm vì nếu có bắt đến liền thì hắn cũng không đi bởi vì hắn cần đi thăm Châu Nhi trước.

"Đã rõ,thưa phụ thân"

"Ừ.Sẵn tiện thì ngươi hãy ghé qua mẫu thân của ngươi một chút,nàng ấy nhớ ngươi nhiều lắm đấy haha"Bá Đạo nhắc nhở xong cũng không nói nữa.

"Ta biết rồi,phụ thân"Bá Vương đáp lại nghiêm túc.

..........Căn phòng của Bá Hầu...........

RẦM ĐÙNG RẮC ĐÙNG

"Khốn kiếp"

"Khốn kiếp,khốn kiếp aww"

"Tiểu tử Bá Vương khốn kiếp"

Căn phòng ngổn ngang đồ đạt bị ném bởi Bá Hầu đang cố giải tỏa cơn tức giận.

"Tại sao tên Bá Vương đó không chết quắt đi ngày hôm đó cơ chứ"

"Đã thế còn làm Anh Gia và Thanh Gia bị Bá Gia thâu tóm"

"Hắn vậy còn mang cái danh là yêu nghiệt thật buồn cười"

Bá Hầu lúc này điên loạn hóa cười ngồi bệch xuống đất vò đầu suy nghĩ.

"Thuê sát thủ?Đó là ý tưởng không hề tồi nếu muốn giết hắn,tại sao đến giờ ta mới nhớ đến ám sát cơ chứ"Một tia ý tưởng lóe lên trong đầu Bá Hầu làm hắn hưng phấn tột độ.

"Buộc ta phải thuê sát thủ từ giáo hội Thánh Đức Chúa của chính ta tham gia để tiêu diệt ngươi bằng được thì ngươi cũng khá đấy Bá Vương"

"Một khi trở thành đối tượng được sát thủ của Thánh Đức Chúa nhắm đến,dù là gia tộc Bát Cấp cũng có thể bị sát hại dễ dàng haha"

Bá Hầu vội vội vàng vàng liền đến kệ đồ lớn gần giường của hắn,vặn lấy bình cổ trông không có vẻ mờ ám gì sang trái hai vòng rồi sang phải hai vòng.

KÓT KÉT RÙNG

Bất ngờ kệ đồ di chuyển sang một bên để lộ ra một cánh cửa đi vào mật thất không ai có thể biết thông qua mắt thường

"Cũng đã mười năm ta chưa đi đến tổng bộ giáo hội để thuê sát thủ rồi,chủ yếu chỉ ghé chi nhánh để nghe ngóng thông tin mà thôi "

Chú ý xung quanh không có ai,Bá Hầu liền bước vào thì kệ đồ tự động di chuyển về chỗ cũ như thể chưa có gì xảy ra.

"Mười năm không dùng đến mật thất này mà u ám thế không biết"

Bá Hầu dùng hỏa linh lực để đốt cháy mạng nhện chằng chịt trên đường đi.

Càng đi sâu vào bên trong thì ánh sáng của truyền tống trận màu đỏ thẳm càng rõ.

"Vẫn còn có thể sử dụng được là quá tốt"Bá Hầu hài lòng đánh giá liền đứng vào truyền tống trận.

Tay của Bá Hầu liền kết ấn trận pháp với tốc độ nhanh liền gào lên:

"Truyền Tống Trận đến Tổng bộ Thánh Đức Chúa cho ta!"

Một ánh sáng chói lòa dịch chuyển Bá Hầu đi mất.

"Đúng là khó tin khi thực sự có con sâu mọt trong Bá Gia này haiz"

Bá Hầu chắc cũng ngờ rằng khi hắn vừa dịch chuyển thì một thân ảnh bước ra từ Cổ Mộ Châu trong căn phòng của hắn hiển nhiên đã nghe tất cả.

Không ai khác đó là Bá Vương.

"Quả nhiên tên Bá Hầu này có âm mưu mờ ám đằng sau Bá Gia,phải canh chừng hắn nghiêm ngặt thôi"Bá Vương trầm lặng cố gắng phong tỏa sát khí đang trào dâng.

Nhìn thấy kẻ khác muốn thuê sát thủ giết hại mình liệu thực sự sẽ giữ được bình tình sao?

Chắc chắn là không rồi.

"Trước mắt phải án binh bất động tránh rút dây động rừng khiến tên Bá Hầu làm liều hậu quả khó lường àhh"Bá Vương bình tình suy nghĩ kĩ càng liền đưa ra quyết định.

Nếu hành động quá hấp tấp dẫn đến cảnh tưởng vạn kiếp bất phúc là điều Bá Vương không hề muốn thấy ở kiếp này vậy nên thà chậm mà chắc như Núi Thái Sơn.

Trước khi rời đi,Bá Vương đặt Giám Ảnh Ngọc ở góc phòng khó nhìn thấy.

"Để xem ai sẽ đến ám sát Bá Vương ta đây hừ"

.

..........Căn phòng của Bá Vương........

"Châu muội muội,cháu của ta thật sự rất xinh xắn và hoạt bát đó nha"

"Chắc chắn sau này sẽ là một mĩ nữ khiến bất kì nam nhân nào cũng phải mơ ước"

"Các cô cô đang làm Bá Mỹ Hoa xấu hổ đến đỏ mặt kìa hihi"

"Ta đâu có xấu hổ,mẫu thân và hai cô cô cứ ăn hiếp ta"

Căn phòng lúc này rất nhộn nhịp tiếng trò chuyện và cười đùa của Bá Quỳnh Như,Bá Tiểu Hồng,Châu Nhi và đứa con đầu tiên của Bá Vương là Bá Mỹ Hoa.

"Ta thấy lạ khi Hoa Nhi lại sinh ra muộn hơn so với người bình thường,đã vậy còn trí tuệ từ khi còn trong bụng nữa đó nha"

Bá Tiểu Hồng thắc mắc nói ra.

"Còn ta thì nghĩ đơn giản là thiên phú tiềm năng được lão thiên ban phước cho Hoa Nhi mà thôi hì"

Bá Quỳnh Như nhí nhảnh ra lời thật lòng.

"Dù thế nào thì miễn Hoa Nhi của muội luôn sống vui vẻ và khỏe mạnh là tốt rồi"Châu Nhi ôn nhu nói.

"Lúc nãy hình như có chuyện gì chấn động thì phải đấy mẫu thân và hai cô cô của ta ơi"Bá Mỹ Hoa giọng nói đáng yêu.

"Căn phòng này được bố trí cách âm với bên ngoài nên có lẽ ngươi nghe nhầm rồi đấy Hoa Nhi của mẫu thân"

Châu Nhi chọc mũi trêu ghẹo Bá Mỹ Hoa làm nàng cười không ngừng được.

"Đừng làm ta nhột chứ mẫu thân hí hí"

Đột ngột,cảnh cửa căn phòng bị đập mạnh bởi ai đó:

"Châu Nhi,mở cửa cho ta đi,ta đã về rồi đây"

"Ngươi là ai mà đã trở về"

Cả ba người trong phòng liền cảnh giác cao độ.

Vô duyên vô cớ có người đến gọi xưng hô thân mật như vậy thật không đơn giản.

"Xem ra chấn động mà Hoa Nhi thật sự diễn ra rồi"Bá Quỳnh Như thi triển Mộc linh lực ở lòng bàn tay.

"Châu Nhi và Hoa Nhi bé bỏng của ta hãy ở sau lưng bọn ta,ta sẽ cho hắn biết tay"Bá Tiểu Hồng thi triển kết ấn trận pháp sẵn sàng diệt sát đối phương.

"Ta biết rồi các tỷ"Châu Nhi ôm chặt Bá Nhi vào lòng ầm thầm đổ mồ hôi với tâm trạng lo sợ.

"Ta sợ quá mẫu thân huhuhu"

Bá Mỹ Hoa òa khóc làm Châu Nhi chật vật dỗ dành mãi mới thiếp đi.

"Châu Nhi có trong phòng không,vậy ta vào đấy hehe"

Ngay khi người kia nói xong liền đẩy cửa thong thả bước vào.

"Thiên Mộc Kim!"

"Sát Địa Trận!"

Các luồng công kích và trận pháp mạnh mẽ đánh ra vào thân ảnh kia.

"Cái gì thế này...awww"Người kia hưởng trọn công kích văng xuống ao la hét thất thanh.

ĐÙNG TỦM.

Ngay khi người kia chật vật đứng lên bờ thì một con dao tẩm thuốc độc kề cổ sẵn sàng đoạt mạng hắn.

"Người là ai,mau khai tên họ ra Hừ"Bá Quỳnh Như tức giận gồng lên.

"Là Bá Vương,ta là Bá Vương mong các vị bỏ dao ra khỏi ta tránh hiểu lầm"

Bá Vương khốn khổ phải khai tên họ ra không dám nhìn mặt người kia.

"Cái gì?Tiểu Vương ngươi đã trở về rồi sao!?"Bá Quỳnh Như và Bá Tiểu Hồng hét lên hết cỡ.

.

.

(Nếu có lòng hãy giúp đỡ 1 tym và 1 comment vì nó là động lực để tôi tiếp tục viết truyện nhé)