Con Đường Vận Mệnh

Chương 112




Tại vùng biển Cát Bà cách Ngọc Sơn đảo 30 dặm về phái tây nam. Hải Long đang ngồi trong trướng bồng bỗng nhiên bi hộc máu. Hắn không kịp nói gì chỉ rống lên một tiếng sau đó bất tỉnh nhân sự, khiến cho toàn bộ hải đoàn của hắn lâm vào trạng thái hoang mang cực độ.

Cách đó không xa Ngọc Sơn đảo cũng lâm vào tình trạng tương tự, tuy Sa Long không có bất tỉnh như Hải Long nhưng hắn lại lâm vào tinh trạng suy yếu dậy không nổi. chính vì vậy đã có một sự biến động mạnh mẽ trong sự phân chia quyền lực của băng hải tặc Sa Long.

Bọn chúng chia làm hai phe, thứ nhất nắm trọng quyền chính là em trai của Sa Long là Sa Thiếc cùng dâm phụ Trân Châu từng là vợ của Cá Mập (chương 80) chúng nắm giử 3/2 chiến thuyền cùng binh lực tương đương 7000 quân cung 60 chiến thuyền. 

Phe còn lại là những người trung tâm với Sa Long là Kim Tiền quân sư và một số tướng lãnh nắm giữ 1/3 binh lực còn lại tương đương 4000 quân cùng 30 chiến thuyền.

Tuy nội chiến vẫn chưa nổ ra thế nhưng sực đoàn kết của đám người Sa Long bị chia cắt mạnh mẽ. tuy Sa Long vẫn còn ý thức thế nhưng hắn lực bất tòng tâm, bao nhiêu sức lực không còn đủ chống nổi thân thể khỏe mạnh như trâu của hắn.

Mà nguyên nhân chính gây ra chuyện này chính là thần hồn bị lấy ra khỏi Thái Miếu, đây là sự trừng phạt của thần linh đối với những kẽ thờ phụng. trạng thái này sẽ kéo dài đến nữa tháng. Đây chính là khoảng thời gian cực kỳ quan trọng, nếu như bọn chúng giành được thần hồn hoặc là thay thế thần hồn, thì bọn chúng sẽ một lần nữa phục hồi trở thành đỉnh phong bất khả chiến bại.

Thế nhưng tình hình lúc này đang gây bất lợi co băng hải tặc Bạch Long. Bạch Long thành trụ sở hải tặc bi phá hủy, khiến cho toàn bộ sĩ khí hải tặc giảm đi 30% đồng thời sức chiến đấu giảm mạnh.

Trời đã chuyển vê đêm, ánh trăng lưu mờ pha lẫn với sương khói càng khiến cho Ngọc Sơn đảo trở nên mờ ảo. lúc này có một hạm đội thủy quân mang cờ của mục châu Lưu Biểu đang dần dần áp sát Ngọc Sơn đảo.

Tuy bao quanh Ngọc Sơn đảo là một bãi đá ngầm cực lớn, không có bất kỳ thuyền bè nào có thề đi qua được, trừ vinh Ngọc Sơn ra. Thế nhưng lúc này là khoảng thời gian thủy triều rút xuống mạnh mẽ nhất, khiến cho bãi đá ngầm ngậm dưới lòng biển, nay đã lồi lên để lộ ra từng tảng đá lớn.

Lợi dụng khoảng thời gian trời cho này Thái Mạo đã tự thân dẫn quân theo bải đã ngầm bất ngờ phục kích Ngọc Sơn đảo, nơi mà tung ra tin đồn bí cảnh long mạch.

Lần này hắm mang theo 7000 quân, trong đó có 500 bộ binh cấp 4 Lôi Kiếm Sĩ, 300 thương binh cấp 4 Hoàng Thương. Còn lại là 3000 cung binh và 3000 bộ binh cùng thương binh hổn hợp. với sức mạnh quân đội như thế này thì Thái Mạo có thể xưng bá trên vùng biển đảo này.

Ngọc Sơn đảo đang bắt đầu phân chia thế lực, vì thế hai bên luôn trong tình trạng kiềm chế lẫn nhay, nên phòng ngự luôn được đề cao tới mực tối đa.

Mà Thái Mạo lại không biết điều này, 7000 quân như u linh men thao bãi đá ngậm tiến nhập Ngọc Sơn đảo. khi bọn chúng cách Ngọc Sơn đảo, thì đám vệ binh hải tặc đã nhận ra, sau đó nhanh chóng chuẩn bị phòng vệ.

Khá là không may cho Thái Mạo, hắn đánh vào không đúng hướng. hướng mà hắn tiến công chính là quân sư Kim Tiền phòng thù.

Tên Kim Tiền này là một mưu sĩ với trí cực cao là một người cực kỳ quan trọng dưới trướng Sa Long. Với tư chất SS và kỹ năng bá đạo [Thần Toán] của mình. Hắn dã không ngừng bày mưu nghĩ kế giúp cho Sa Long phát triển, về kế hoạch thả mồi nhữ Ngọc Sơn đảo cũng là một tay hắn bày ra.

[Thần Toán] tinh thông kỳ môn động giáp, điều khiển một phần sức mạnh tự nhiên, đồng thời cỗ vũ sĩ khí cho quân đồng minh, tạo hiệu ứng nguyệt hồn.

Hiệu ứng nguyệt hồn, quân sĩ được đề thăng sĩ khí ở trạng thái cao nhất.

Kỹ năng này cực kỳ bá đạo và không thề có khả năng xuất hiện trong lúc này, đây chính là kỹ năng cấp 2. Thế nhưng không biết tại sao một vị quân sư hải tặc lại có kỹ năng bá đạo đếm như thế, dường nhưng bên trong đó còn ẩn dấu một điều gì đó mà không ai biết được. 

4000 quân nhanh chóng được tập kết, đồng thời bày ra một cái thiên đại cạm bẩy đang chờ Thái Mạo quân đội. tại phía bên kia Sa Thiếc cùng dâm phụ Trân Châu đang cuồng hoang trên giường, cũng nhận được tin tức có địch tập, bọn chúng cũng cởi bỏ nghi kỵ mà xung quân phối hợp cùng Kim Tiền phục kích đại quân.

Không phải bọn chúng hoàn toàn cởi bỏ tranh đấu, mà bọn chúng biết tình hình như thế nào, nhà nát thì ngói có lành bao giờ. Nếu như Kim Tiền thất thủ thì Sa Thiếc hắn cũng chẳng có lợi lộc gì để ăn.

Dựa theo kết hoạch, Sa Thiếc mang theo 20 Mông Đồng thuyền cùng 10 Kiều Hang Thuyền bí mật mang theo đại lượng dầu cá đi ra ngoài khơi bao vây lấy các chiến thuyền của Thái Mạo.

Đồng thời 3000 quân cũng cấp tốc hướng về phía đông Ngọc Sơn đảo mai phục tại đó.

Lúc này tòa Ngọc Sơn đảo tối đen như mực, không một chút ánh sáng, tất cả vô cùng yên ắng. 

chính vì quá yên lặng khiến cho một vị thống soái như Thái Mạo lại vô cùng bất an. Nhưng lúc này hắn chỉ cách bãi biển Ngọc Sơn đảo 300 nữa thôi. Lui binh là một điều không thể, vì thế hắn quyết tâm đánh thắng thập đẹp trận này. Tạo tiền đề chiếm lĩnh toàn bộ vùng hải đảo này.

Đội quân bộ binh cùng thương binh hỗn tạp được đưa lên tuyến đầu làm pháo hôi, số quân binh cấp 4 thì yểm trợ ở phía sau, đánh binh lính này chính là quân chủ lực của hắn, một tên quân lính cấp 4 có giá trị tương đương 100 lượng vàng nên vô cùng quí giá.

“tướng quân! Ngài có nghe thấy mùi gì ngai ngái không?” một tên phó tướng nói nhỏ.

Thái Mạo hít một hơi thật sâu trong không khí, thế nhưng ngoài mùi vị của biển hắn không nghe được thứ gì cả.

hắn trầm giọng nói với tên phó tướng kia “ ngươi là có à! Sao mà mũi ngươi tính vậy! ta chỉ nghe toàn mùi cá chết mà thôi!”

“ đúng là mùi cá chết!” tên phó tướng ngây ngô nói.

“khốn kiếp! mày chơi lão tử à! Mày có tin tao một kiếm đâm chết mày hay không?” Thái Mạo gầm nhè nhẹ, vì không muốn đội quân hắn bị phát hiện, thế nhưng tên phó tướng này thực sự đã chọc giận hắn.

“ không phải tướng quân! Tiểu tướng không có ý đó!” tên phó tướng lắp bắp, hắn chưa kịp nói hết câu, thì từ trong bóng đêm bắt đầu xuất hiện những đốm lữa. các đốm lửa ngày càng nhiều.

“vèo! Vèo! Vèo!” tên lửa bắn ra như mưa đốt sáng cả một vùng biển.

“không hay! Bị phục kích! Mau lập trận hình!” Thái Mạo hét lớn, lúc này hắn còn tâm trí đâu mà nghĩ đến cái mùi ngai ngái cá chết kia. 

Ngay lập tức 7000 quân kết trận, 3000 cung binh không ngừng bắn xối xả phản kích. Thế nhưng lơi thế mang lại hầu như là không có.

Chưa dừng lại ở đó, từ phía nam và phía tây bất ngờ xuất hiện một biển lửa lớn, đám lửa này lớn tới nổi có thề khiến cho một đai đội quân bị thiêu rụi trong phút chốc.

Lúc này Thái Mạo mới nhận ra cái mùi ngai ngái kia là gì rồi, đó chính là dầu cá chưa được tinh lọc hoàn toàn.

Thế lửa ngút trời nhanh chóng áp sát đại quân của hắn, mà phía trên bờ biển xuất hiện lích nha lích nhích quân hải tặc đao gươm sáng loán chuẩn bị chờ bọn chúng lên bờ mà làm thịt.

Không còn cách nào khác Thái Mạo đám quân của mình chạy về hướng đông, nơi này địa thế thấp hơn so với 3 hướng còn lại trên đảo Ngọc Sơn. Mà nơi này cũng cách Vịnh Ngọc Sơn không xa. Chỉ cần hắn đánh chiếm vịnh Ngọc Sơn thì nguy cơ sẽ được giải vây, đồng thời nắm giữ thế thượng phong trong chiến dịch lần này.

Vì địa hình thấp, nên thủy triều rút đi không hoàn toàn, nước biển ngập đến đầu gối, khiến cho di chuyển không được nhanh nhẹn cho mấy. nhưng bù lại là đám lửa kia không cháy tới đây.

7000 quân bì bỏm lổi trong làn nước lạnh lẽo. quảng đường dài 2km mà giống như 20 km. khiến cho sức lực đội quân của hắn giàm sút nghiêm trọng.

Nhưng vào lúc này tự nhiên lại không ủng hộ Thái Mạo, thủy triều bắt đầu dâng lên, chưa đầy 20 phút, nước biển đã dâng lên tới hông rồi, nếu như tiếp tục như thế này đại quân của hắn sẽ bị nhấng chìm chom biển cả.

Vì thế hắn điên cuồng đốt thúc quân sĩ chạy nhanh lên. Chỉ cần đi đến vịnh Ngọc Sơn thì mọi khó khăn sẽ chấm chứt.

“Ầm!” một tiếng nổ kinh thiên, ngay tại hướng hắn neo đậu thuyền, một cột lửa khổng lồ bốc lên xuyên tận bầu trời đêm. Trong lòng Thái Mạo nổ ầm một tiếng, “ không hay! Nhanh! Chúng ta!....” 

hắn chưa kịp nói hết câu, thì bất ngờ trong bờ biển lao ra rất nhiều thuyền nhỏ, có hơn trăm chiếc.

Những chiếc thuyền nhỏ này chính là thuyền đánh cá sơ cấp chỉ có thể chở được 5 người, thế nhưng cũng đã quá đủ độ cơ động để chém giết một đội quân bị chìm trong nước quá nữa.

Hơn nửa những thuyền đánh cá cở nhỏ này mang đầy dầu cá, bọn chúng không ngừng xông lên đập vỡ những bình dầu và lăn xả chém giết đại quân Thái Mạo.

Thái Mạo cắn răng hạ lệnh “ mau mau! Cướp thuyền bọn chúng! Mau! Ngay lập tức rời khỏi nơi này,!” quân lệnh vừa ra. Đám quân cấp 3 thì cố gắng vùng vẩy chiến đấy, cung binh trong lúc này lại có lợi thế hơn hẵn nhửng bihn chủng khác.

Còn 800 tên quân lính cấp 4 với sức mạnh vượt trội đám này trực tiếp vọt lên chiếm lĩnh thuyền đánh cá nhỏ, theo lệnh Thái Mạo mà rời khỏi nơi này bỏ mặt hơn 6000 quân đang vũng vẫy trong cơn tuyệt vọng.