Con Đường Trở Thành Thiên Hậu

Chương 150




Với thân phận của ông cụ Cố thì căn bản sẽ không để ý tới một ngôi sao nữ.

Ông chỉ nói với Hạ Lăng nói: "Cháu gái, ngày hôm nay ông nội Cố qua đây là dẫn theo đứa cháu gái không nên thân tới xin lỗi cháu."

Hạ Lăng chớp chớp mắt, cháu gái không nên thân, xin lỗi? Lúc này, cô mới chú ý tới người đang đứng bên cạnh đỡ ông cụ Cố. Không ngờ đó lại là Cố Lâm, người từng có mâu thuẫn với cô ở trong bữa tiệc của Đế Hoàng thời gian trước.

Trước đây, Cố Lâm kia luôn cao ngạo lại kiêu căng, bây giờ ở bên cạnh ông cụ Cố thì ngoan ngoãn giống như con cừu nhỏ.

Hạ Lăng cười nhạt nói: "Chuyện đã qua rồi, cháu cũng không để ở trong lòng."

"Đúng vậy, cháu không để ở trong lòng." Ông cụ Cố vừa tức vừa cười. "Con nhóc cháu tính tình thật lớn, nói không nhận làm người phát ngôn của Cánh Sao là không nhận luôn à? Bữa tiệc hôm đó là do Cố Lâm không đúng, nhưng con bé và cả cha nó đều không có tư cách thay đổi chuyện ông già này đã định. Cháu gái, chuyện nhận Cánh Sao là do ông quyết định, lời bọn họ nói đều không tính là gì cả."

Mọi người xung quanh đều hít sâu một hơi. Lúc này, bọn họ mới biết được thân phận của ông cụ mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn ở trước mặt này. Không ngờ ông là chủ gia tộc tài phiệt Cố thị danh tiếng vang dội đã thoái ẩn nhiều năm! Tin tức "Cánh Sao" cùng "Diệp Tinh Lăng" ngừng hợp tác, người trong giới ít nhiều đều đã từng nghe nói qua. Tất cả mọi người đều cho rằng lần này Diệp Tinh Lăng chịu thua thiệt lớn, đắc tội Cố gia thì có thể có lợi ích gì chứ? Nhưng bọn họ không nghĩ tới, ông cụ nhà họ Cố lại đích thân tới xin lỗi cô!

Tôn Tịnh đứng bên cạnh nghe vậy thì biến sắc. Cô ta tự nhận, mặc dù Vương triều trang sức vàng không tệ, nhưng còn chưa đạt đến quy mô của tài phiệt Cố thị, hơn nữa chỗ dựa sau lưng cô ta còn xa mới bằng được ông cụ nhà họ Cố.

Trong giây lát, cách đứng và vẻ mặt của cô ta đều trở nên cung kính hơn rất nhiều.

Hạ Lăng cũng không để ý nói: "Tất cả đều không tính sao? Chú Cố đã tìm luật sư tới hủy bỏ hợp đồng rồi mà."

"Chuyện hủy bỏ hợp đồng, ông đã giải quyết rồi." Ông cụ Cố ôn hòa nói. "Cháu gái, cháu đừng chấp nhặt với chú Cố cháu làm gì. Dù sao nó cũng chỉ có một đứa con gái bảo bối, bình thường lại chiều tới sinh hư, suy nghĩ có phần nóng nảy. Ông đã phạt nó rồi.” Biết được cha Cố Lâm muốn hủy bỏ hợp đồng với Hạ Lăng, ông cụ Cố quá giận, ngay đêm đó đã dùng tới gia pháp, còn lấy lại một phần quyền kế thừa. Người con trai này của ông cái gì cũng tốt, chỉ có quản giáo con cháu là không nên hồn, quá cưng chiều tới mức cháu trái, cháu gái đều không biết trời cao đất dày, làm nhà họ Cố phải tốn công sức tiền của và danh tiếng đi thu dọn phía sau.

Ngày hôm nay, cha Cố Lâm có thể vì con gái mà hủy một Cánh Sao, vậy lấy gì bảo đảm ngày mai không hủy đi cả nhà họ Cố chứ?

Đây mới là nguyên nhân làm ông cụ Cố tức giận, gia tộc tồn tại hơn trăm năm cũng không phải để cho nó phá như vậy.

Ông cụ Cố còn nghiêm khắc trừng phạt Cố Lâm, cảnh cáo cô ta có hồ đồ thế nào đi nữa cũng không thể làm ra chuyện gây hại cho lợi ích của nhà họ Cố, nếu không, lần sau mà còn tái phạm, ông sẽ trực tiếp xóa tên cô ta ra khỏi gia phả!

Từ trước đến nay, ông nói được là làm được.

Lúc này, Cố Lâm mới sợ hãi, nếu như bỏ đi thân phận đại tiểu thư nhà họ Cố, cô ta không còn là gì cả. Không có cách nào, cho dù trong lòng cô ta có bao nhiêu căm phẫn, cùng không cam lòng và tủi thân, cô ta cũng không thể không làm theo ý của ông cụ Cố, vội vàng tới xin lỗi Hạ Lăng.

"Xin... Xin lỗi." Cô ta cúi đầu, nắm đấm siết chặt khẽ nói với Hạ Lăng. "Diệp Tinh Lăng, là tôi sai rồi, mong cô đừng chấp nhặt với tôi, mong cô tiếp tục trở về làm người phát ngôn cho Cánh Sao nhà tôi." Cô ta tức muốn nổ phổi rồi. Đây là chuyện gì chứ? Tất cả đều do những quản lý cao cấp kia nói linh tinh trước mặt ông nội, nói cái gì mà Cánh Sao mất đi người phát ngôn Diệp Tinh Lăng, danh tiếng và lượng tiêu thụ đều liên tục giảm xuống. Bằng không, ông nội làm sao có thể nhẫn tâm bắt một thiên kim đại tiểu thư như cô ta phải xin lỗi một minh tinh nhỏ thế này?

Hơn nữa, người này còn quyến rũ anh Lôi!

Trong lòng Cố Lâm rất oán giận.

Thật ra, ông cụ Cố làm sao không biết được tâm trạng Cố Lâm chứ? Ngay cả cha của Cố Lâm còn dám để Cánh Sao tổn thất cũng muốn giữ lại chút mặt mũi cho con gái ở trước mặt Lệ Lôi, còn không phải vì mộng đẹp muốn gả cô vào nhà họ Lệ hay sao?

Nhưng ông cụ Cố sống lâu như vậy nên hiểu rất rõ, cô cháu gái của mình chắc chắn sẽ không thể gả cho Lệ Lôi được.

Không nói đến Lệ Lôi không có suy nghĩ này, qua nhiều năm như vậy vẫn chỉ xem Cố Lâm như em gái; cho dù hắn có suy nghĩ này, ông cụ Cố cũng kiên quyết không đồng ý. Nhà họ Lệ có bối cảnh là xã hội đen, đừng thấy bọn họ ở trong nước kinh doanh sóng yên biển lặng, nhưng ở nước ngoài lại rất loạn, các chuyện buôn lậu vũ khí đạn dược, hải tặc với lính đánh thuê gì đó đều có liên hệ rất lớn với nhà bọn họ. Gả vào gia tộc như vậy quá nguy hiểm. Ngay cả mẹ của Lệ Lôi là cháu gái ruột của bố già Mafia, chỉ bởi vì tính cách quá mềm yếu mà chết ở trong một trận sống mái, càng khỏi phải nói tới Cố Lâm, một cô gái quá đơn thuần không hề có gia thế xã hội đen gì.

Đúng vậy, ở trong mắt ông cụ Cố thì Cố Lâm quá đơn thuần, thậm chí có chút ngu xuẩn.

Cố Lâm nhìn như thông minh nhưng trên thực tế lại luôn hồ đồ chẳng phân biệt được thời gian và hoàn cảnh, luôn bất chấp hậu quả. Mà Lệ Lôi tự lựa chọn bạn gái lại là cô gái lạnh lùng đứng trước mặt. Đó là người hoàn toàn ngược lại với Cố Lâm. Nhìn cô có vẻ yên tĩnh, nhưng trên thực tế lại luôn giữ ý kiến của mình, khi nên cứng rắn kiêu ngạo thì rất cứng rắn kiêu ngạo, khi cần khiêm tốn lại tuyệt đối không làm loạn.

Chỉ có người như vậy mới xứng đôi, có thể nắm tay đi suốt cuộc đời với nam chủ nhà họ Lệ sau này.

Còn điều ông cụ Cố muốn làm chính là đừng để cho con trai và cô cháu gái không chịu mở mắt này đắc tội bà chủ tương lai của nhà họ Lệ, không, rất có thể bọn họ đã đắc tội cả Lệ Lôi rồi...

Chờ sau khi ông qua đời, liệu hai nhà còn có thể giữ mối giao tình này nữa không?

Mong rằng họ không trở mặt thành thù.

Ông cụ Cố lo lắng cho đám con cháu, lúc này mới không để ý tới tuổi tác và thân phận, đích thân dẫn theo Cố Lâm vào trường quay sâu bên trong núi để tìm Hạ Lăng xin lỗi, hi vọng Hạ Lăng có thể không để ý tới mâu thuẫn lúc trước, tiếp tục làm người phát ngôn cho Cánh Sao.

Cánh Sao chỉ là chuyện nhỏ, cứu lại mối quan hệ mới là chuyện lớn.

Hạ Lăng không biết ông cụ Cố có tâm trạng như vậy, nhưng nếu ông cụ đã đích thân dẫn theo người tới xin lỗi, dù sao cô cũng không thể không nể mặt ông. Vì vậy, cô mỉm cười nói: "Chuyện lúc trước cũng không cần nhắc lại nữa. Cháu sẽ bảo người đại diện điều chỉnh thời gian, sau đó lại tới tiếp nhận làm người phát ngôn cho Cánh Sao của Cố thị."

Đây là cô nhận lời xin lỗi của nhà họ Cố rồi.

Lúc này, ông cụ Cố mới thở phào nhẹ nhõm. Quả nhiên ông đã không nhìn nhầm, cô gái trước mắt này tuyệt đối không phải là một người hồ đồ. Ngược lại, cô rất biết nhận định tình hình. Dù tính cách cô có kiêu ngạo và nóng nảy, nhưng nhìn thấy được Cố Lâm cúi đầu xin lỗi, cô lại không nhân cơ hội nổi giận giẫm đạp thêm, tuyệt đối là đã nể mặt nhà họ Cố.

Ánh mắt ông cụ Cố hiền hòa hơn: "Cháu gái, Cố thị sẽ không bạc đãi cháu."

"Ông nói bạc đãi với không bạc đãi làm gì. " Hạ Lăng cười. "Ông Cố đi đường xa đến đây, hay là qua bên cạnh nghỉ ngơi một lát đã? Gần đây có khách sạn năm sao đã được đoàn làm phim bao hết rồi. Để cháu bảo đạo diễn Kim để lại cho hai người hai gian phòng."

Ông cụ Cố còn chưa trả lời, đám người đứng xem lại thấy không tốt. Cô nói cô bảo đạo diễn Kim à? Đạo diễn Kim là ai chứ? Đó là đạo diễn có danh tiếng hàng đầu, từng nhận được rất nhiều giải thưởng thế giới đấy! Cô chỉ là một minh tinh nhỏ, sao có thể nói với giọng điệu như sai bảo đàn em vậy chứ?

Nhưng đàn em Kim kia lại rất vui vẻ khi được sai khiến: "Vâng, vâng, vâng, tôi đi làm ngay đây."

Tròng mắt của tất cả mọi người sắp rơi cả rồi.