Con Đường Phục Thù

Chương 4: Trận Chiến Của Các Vị Thần 2




Tà quân hoàn toàn khác trên gương mặt của nó hiện lên vẻ hứng thú và chợt một ánh mắt nhìn về hướng nó

Bỗng cười tà dị

Rồi vị thần kia tiếp tục nói

À ta quên nói cho các ngươi biết mỗi chúng ta đều có giới riêng của mình

Trong các ngươi ai có thể phi thăng trước liền được bồi dưỡng mạnh hơn

Có thể đó là lợi thế của các ngươi

Và các ngươi phải tạo ra 10 thuộc hạ riêng mình

Thế mới đông vui

Không thì chán lắm kkk

Mọi người nghe xong đều hiểu rõ tầm quan trọng của những điều hắn nói

Thấy ánh mắt mọi người rồi hắn nói tiếp

Tiếp theo đến chúng ta chọn người

Hắn nói xong tất cả mọi người sắc mặt đều ngưng trong

Hi vọng mình có thể được người mạnh một chút chọn mình

Tất cả đều đứng im chờ xem

Rồi có nhiều chùm sáng chiếu lên mọi người

Duy chỉ có tà quân

Bỗng mọi người biến mất

Tà quân không hiểu cái gì đang sảy ra

Rất nhiều câu hỏi đang trong tâm chí nó

12 vị thần cũng biến mất duy chỉ có một người vẫn đang ngồi trên vương tọa của mình

Mỉm cười tà dị với nó

Khiến nó nổi cả gia gà

Nó hỏi

Ông là người chọn tôi sao

Người đó trả lời

Phải

Nhưng ta đang đắn đo có thể chọn ngươi hay tìm kiếm người khác

Giết chết ngươi

Ngươi có sợ không

Tôi không sợ chết



Thật sự ngươi không sợ chết sao

Ngươi biết không ta có một niềm vui rất thú vị đó

Muốn biết không

Tà quân nói niềm vui gì

Xem người khác đau khổ

Ngươi thấy thú vị không

Kkk

Tà quân không hiểu

Nghĩ đây là một người điên

Rồi hắn nói muốn trải nghiệm không

Tà quân sửng sốt

Không đợi hắn trả lời liền khiến hắn biến mất tại chỗ

Rồi người đó ngồi dậy thầm nói hi vong ta không sai

Nói xong bỗng nhiên xuất hiện sau lưng một bóng người toàn thân mặc áo choàng màu đen không thể nhận ra ai

Nhưng hắn lại nhận ra

Hắn mở miệng nói tại sao ngươi ở đây

Người áo đen thần bí cười và nói

Hứng thú với truyện ngươi đang làm

Nhưng không biết ngươi định làm gì

Tại ta quá hiểu ngươi một con cáo già chính hiệu

Hắn cười

Rồi người áo đen lại nói hi vọng ngươi không quá phận của mình

Những lão già đó không ai không cáo hơn người đâu

Nói xong biến mất tại chỗ

Hắn đứng đó nhìn về phương xa