Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 3 - Chương 279: Lửa tình




Mai Áo nhìn Khẳng Đặc, sau đó lại nhìn La Bá Đặc, cuối cùng cúi đầu, đôi mắt sắc bén thỉnh thoảng thoáng qua vài tia sáng bén nhọn kinh người, chỉ là rất nhanh liền biến mất, hắn không phải kẻi ngu, tự nhiên hiểu được con đường hắn chọn chính là cái chết, bao gồm cả danh lợi cùng địa vị, cho nên hắn không thể không thận trọng suy nghĩ.

"Thái tử điện hạ, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?" Khẳng Đặc cố ra vẻ trấn định nhìn Mai Áo, sống hơn nửa đời người, Khẳng Đặc làm sao có thể không nhìn ra suy nghĩ lóe lên trong mắt Mai Áo cơ chứ, nhưng mà hắn vẫn không hối hận, chỉ cần Cáp Bỉ không có việc gì, thì gia tộc Ni Cổ Lạp Tư cũng sẽ không bị diệt trừ hoàn toàn, chẳng qua nếu Khẳng Đặc biết đứa cháu yêu của mình đang bị nhốt trong đại lao, mà người phản bội hắn lại chính là thuộc hạ hắn tín nhiệm nhất, không biết hắn có còn trấn định như vậy hay không.

Dĩ nhiên tất cả những chuyện này Khẳng Đặc cũng sẽ không biết, duy nhất biết chính là chuyện ngày hôm nay tuyệt đối không thể an ổn được, nhưng hắn đã không còn lựa chọn nào khác, không phải sao? Kết quả duy nhất chính là chết, biết rõ là vực sâu nhưng cũng chẳng thể quay đầu lại được nữa.

"Làm như thế nào à?" Mai Áo ngẩng gương mặt đang cúi xuống lên, trầm mặc nhìn Khẳng Đặc, hắn luôn nghĩ rằng Khẳng Đặc đang lợi dụng hắn, chỉ là hắn cũng cần thế lực của Khẳng Đặc ở Khải Kỳ, cho nên vẫn luôn làm bộ như không biết, nhưng bây giờ hình như đã không cần thiết nữa rồi. Mai Áo hướng về phía Khẳng Đặc nở một nụ cười như có như không, sâu trong đáy mắt thoáng hiện sát ý hung ác.

"Nghi thức hôn ước của tiểu thư Phỉ Lệ đã hoàn thành rồi, như vậy bản điện hạ nên cũng không can dự đến chuyện Đại Đế La Bá Đặc xử lý kẻ phản quốc nữa, ta cáo từ trước." Mai Áo sau khi nói xong, liền hào phóng rời đi, lưu lại bóng lưng tiêu sái hướng về phía Khẳng Đặc với vẻ mặt tro tàn cùng La Bá Đặc khóe miệng đang liên tục co giật.

Quả quyết, dứt khoát!

Cát Nhĩ hơi híp mắt nhìn bóng lưng Mai Áo xoay người rời đi, xem ra lúc trước thật đúng là đã nhìn lầm hắn, dứt khoát vứt đi thứ đồ bỏ đi bằng thân phận thái tử của đế quốc Phong Hành, nếu như đế quốc Khải Kỳ không muốn chủ động khơi lên chiến tranh, thì hắn cũng không thể lưu lại, nhưng dù sao cũng đáng tiếc! Hẳn binh lính trong thành Ai Nhĩ đã xử lý xong rồi!

"Cát Nhĩ chuyện này giao cho con xử lý, ta và mẫu hậu con đói bụng, đi trước một bước." Nhìn không trung đột nhiên tràn ngập pháo hoa năm màu, là biết toàn bộ đám quân phản loạn kia đã bị chế phục, pháo hoa năm màu chính là công cụ truyền tin đặc biệt của gia tộc Khải Kỳ, cho nên lúc thấy pháo hoa kia, đám người La Bá Đặc liền hiểu rõ Khẳng Đặc đã bị áp chế. Thật ra thì Khẳng Đặc tính toán chuyện gì đều là do bọn hắn một tay thúc đẩy, cho nên có kết quả như thế, bọn họ cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, chẳng qua là cảm thấy hơi dễ dàng một chút.

"Nhi thần tuân lệnh!" Cát Nhĩ bất mãn cúi đầu hếch miệng, phụ hoàng ước gì mỗi ngày đều ở bên người mẫu hậu không biết chán, khó trách mẫu hậu sẽ chịu không nổi phụ hoàng.

Cuối cùng trên trận tuyến chỉ còn lại mấy tên hộ vệ sau lưng Khẳng Đặc, vẻ mặt Khẳng Đặc tro tàn đến chết cũng không rõ vì sao tất cả kế hoạch được tính toán hoàn hảo lại bị hủy hoại trong chốc lát, chuyện gì đang xảy ra? Thật ra thì nhất cử nhất động của mình đều bị người khác quan sát, trò chơi trêu chọc mèo kết thúc, cũng bởi vì chủ nhân chán nản mà bị bỏ đi.

"Lạp Mạc Nhĩ. . . . . . Chàng buông tay!" Phỉ Lệ ngại ngùng nhìn Lạp Mạc Nhĩ, gò má đỏ bừng, đẹp như làn thu thủy, làm cho người ta có cảm giác mị hoặc giống như nàng muốn cự tuyệt nhưng lại ra vẻ mời chào, khiến Lạp Mạc Nhĩ muốn ngừng mà không được, nhưng hắn cũng biết bọn họ lập tức sẽ tới đây, chỉ đành phải ngăn lại lửa nóng dưới hạt thân, hung hăng hôn lên đôi môi anh đào đỏ thắm kia, vẫn chưa đến lúc, đáng chết.

(Đẹp như làn thu thủy đây là chỉ đôi mắt đẹp long lanh của nữ giới, ý nói đẹp như nước mùa thu.)

"Lạp Mạc Nhĩ!" Giọng nói âm trầm của Kỳ Dương vang lên sau lưng Mạc Nhĩ cùng Phỉ Lệ, cho dù là ai cũng đều có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của hắn. Mà Cửu Ngân ở sau thì còn trực tiếp hơn nhảy vào động thủ với Lạp Mạc Nhĩ, vốn đôi mắt xếch đã yêu nghiệt, lúc này làm cho người ta có cảm giác mơ mơ màng màng như bị vỡ vụn, khiến Phỉ Lệ lấy làm hiếu kỳ, bởi vì lúc này Cửu Ngân thật sự rất là yêu diễm, huống chi sát khí lạnh lẽo chung quanh làm cho Cửu Ngân càng thêm tuấn mỹ phi phàm, dĩ nhiên với điều kiện tiên quyết là không đế ý tới vũ khí khiến người ta đáng sợ kia.

"Cửu Ngân ngươi nhất định phải đánh với ta? Phỉ Lệ hiện tại đang nằm trong ngực Kỳ Dương đấy!" Lạp Mạc Nhĩ nhàn nhã nói, đối phó với Cửu Ngân dễ hơn Kỳ Dương rất nhiều, Lạp Mạc Nhĩ vừa nói xong, công kích của Cửu Ngân liền hướng về phía Kỳ Dương. Hơn nữa còn bắn ánh mắt tức giận với Kỳ Dương nữa, Lạp Mạc Nhĩ hết sức thân thiện mỉm cười, ánh mắt khiêu khích đáp lại tức giận của Kỳ Dương, đối với tính tình nóng như lửa của Cửu Ngân, hắn hiểu hơn so với bất cứ ai khác, không lợi dụng một chút thì thật sự là có lỗi với bản thân.

"Đừng quên! Tối nay Phỉ Lệ là của ta, về phần các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị một chút, dù sao vũng nước của Đại lục Phi Long rất sâu." Trước nửa câu khiêu khích nhàn tản, tràn đầy tư vị đùa giỡn, sau đó lúc Cửu Ngân cùng Kỳ Dương sắp biến sắc mặt lập tức liền khôi phục bộ dạng nghiêm trang.

Lạp Mạc Nhĩ như vậy, Cửu Ngân cùng Kỳ Dương nhất thời kìm nén đến thiếu chút nữa thổ huyết, còn Phỉ Lệ xem trò vui lại một lần nữa kiên định rằng Lạp Mạc Nhĩ rất hợp với danh hiệu vua phúc hắn, dù là gặp phải nam tử lạnh nhạt như Kỳ Dương cũng không thể làm gì được, nhưng mà đối với lời ban nãy của Lạp Mạc Nhĩ, rằng tối nay nàng thuộc về hắn, Phỉ Lệ chỉ có thể vô lực co quắp miệng, dường như nàng mới chỉ có mười lăm tuổi, vẫn là vị thành niên mà!

Tại sao bọn họ lại đồng ý cái chuyện hoang đường như vậy, đến giờ này mà Phỉ Lệ vẫn không thể nào bình ổn lại suy nghĩ, Mạt Đức gia gia ở trên tế đài đã nói: “Từ nay về sau Phỉ Lệ liền giao cho các ngươi, dĩ nhiên ta cũng không ngại sớm ôm tằng tôn một chút. Sau khi nói xong còn dí dỏm chớp chớp mắt với Phỉ Lệ”.

Tựa hồ từ sau khi gia gia nói những lời này, ba người Lạp Mạc Nhĩ liền quỷ dị nhìn chằm chằm nàng, dục vọng trần truồng của bọn họ làm cho Phỉ Lệ bị phỏng rồi, nhưng nàng lại chỉ có thể làm bộ như không thấy gì cả, thực lực của nàng quả thật không tệ, nhưng lại chẳng là đối thủ của mấy người biến thái này.

"Lạp Mạc Nhĩ ngươi có ý gì?" Cửu Ngân cùng Kỳ Dương đều là vẻ mặt phòng bị nhìn chằm chằm Lạp Mạc Nhĩ, tựa hồ tùy thời chuẩn bị ra tay, mặc dù Lạp Mạc Nhĩ quả thật rất độc tài, nhưng cũng chưa bao giờ cứng rắn như thế, hơn nữa lúc này Lạp Mạc Nhĩ không khỏi trở nên quá kỳ quái một chút.

Cửu Ngân cùng Kỳ Dương rất nhanh liền phát hiện có điểm gì đó không đúng, bởi vì hiện tại hơi thở Lạp Mạc Nhĩ trở nên hết sức nóng nảy, giống như không cách nào áp chế, đã xảy ra chuyện gì? Nơi này là Đại lục Phi Long, cho dù bọn họ có quyền lực đặc biệt, cũng không thể hoàn toàn phóng ra tất cả lực lượng, nếu không kết quả duy nhất chính là bị cưỡng chế di chuyển.

"Lạp Mạc Nhĩ." Phỉ Lệ lúc này cũng phát hiện có điểm không đúng, bởi vì gương mặt tuấn mỹ của Lạp Mạc Nhĩ đã bắt đầu ửng hồng, hô hấp cũng bắt đầu thay đổi dồn dập. Thần lực trong cơ thể bắt đầu không chịu sự khống chế nữa mà dao động, giống như tùy thời sẽ bộc phát ra ngoài. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

"Ta cho là còn có thể áp chế được một thời gian nữa, không nghĩ tới vẫn không thể được." Lạp Mạc Nhĩ cười khổ nhìn bọn họ, không ngờ có thứ đồ có thể khắc chế Thần Chi Thể của hắn, hơn nữa còn là trong lúc hắn bất tri bất giác mà trúng kế, may mà chuyện này trừ hắn ra, thì không còn ai biết, nếu không thì thật đúng là mất thể diện.

(Thần Chi Thể: Thể chất của thần, thân thể của thần)

"Lại là mị độc cưỡng chế, ta chưa từng gặp qua mị độc như vậy. Lạp Mạc Nhĩ đã xảy ra chuyện gì? Ta nghĩ là mị độc bình thường không thể nào có tác dụng với ngươi, hơn nữa từ tình huống bây giờ của ngươi thì biết, mị độc đã phát tác được một thời gian rồi." Cửu Ngân nghiêm túc nhìn Lạp Mạc Nhĩ, phải biết lấy thực lực của Lạp Mạc Nhĩ, mà có thể có kẻ hạ độc với hắn, đây tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. Hơn nữa từ bộ dạng của Lạp Mạc Nhĩ, hắn đã biết mình bị hạ độc, nhưng lại không cách nào giải trừ, thậm chí còn không áp chế nổi.

"Cái gì? Vì sao ta lại không biết?" Phỉ Lệ bất chấp sự ngại ngùng, ôm thật chặt Lạp Mạc Nhĩ, Lạp Mạc Nhĩ trúng độc khi nào, tại sao nàng không cảm thấy, khó trách trong khoảng thời gian này lúc ở gần nàng, hắn sẽ cố ý trêu chọc mình, sau đó để cho nàng tức giận rời đi.

Tại sao không nói cho nàng? Hai mắt Phỉ Lệ đẫm lệ mông lung nhìn Lạp Mạc Nhĩ, nàng không phải kẻ ngốc, tự nhiên hiểu ý tứ của Cửu Ngân, tình huống bây giờ của Lạp Mạc Nhĩ rất xấu.

"Không có việc gì, chỉ là có chút không thoải mái mà thôi, Kỳ Dương ngươi tốt nhất mang Phỉ Lệ cách ta xa một chút." Lạp Mạc Nhĩ cười khổ, mùi thơm trên người Phỉ Lệ không ngừng dụ hoặc vị giác của hắn, hắn sẽ không khống chế được mà nhào tới, cho dù tự chủ được trước mặt Phỉ Lệ thì cũng sẽ yếu ớt vô lực.

"Cái gì mà có chút không thoải mái mà thôi? Cửu Ngân như thế nào?" Phỉ Lệ nhìn Cửu Ngân nghiêm túc, lo lắng hỏi, nhìn gương mặt ửng hồng mà tái nhợt của Lạp Mạc Nhĩ, tim của Phỉ Lệ như bị dao cứa. Đau đến mức hô hấp cũng có chút hỗn loạn, từ lúc nào mà Lạp Mạc Nhĩ đã ảnh hưởng lớn đến nàng như thế, không muốn hắn gặp chuyện, nếu không nàng không biết sẽ làm ra chuyện gì điên cuồng, thì ra năm đó không chút do dự đuổi Ma Ti bên cạnh hắn đi, là bởi vì mình ghen tỵ, ghen tỵ Ma Ti có thể đi theo bên cạnh hắn.

Thì ra là lần đầu tiên n gặp nhau, cũng đã thích, đã yêu. Mình quả nhiên là ngu ngốc, Phỉ Lệ không để ý Cửu Ngân cùng Kỳ Dương, ôm Lạp Mạc Nhĩ thật chặt.

"Giải không được, rất phức tạp." Cửu Ngân cau mày, ngay cả mỵ lực trời phú của hắn cũng không mãnh liệt như mị độc này, ngay cả Lạp Mạc Nhĩ cũng không có biện pháp áp chế, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Âm mưu là nhằm vào bọn họ? Hay là cái khác. . . . . . Ký Dương cũng có cùng suy nghĩ với Cửu Ngân, nên hiểu được sự lo lắng của Cửu Ngân, chẳng lẽ có người muốn họ động thủ với bọn họ.

"Vậy làm sao bây giờ?" Phỉ Lệ nhìn Lạp Mạc Nhĩ trong ngực, hơi thở phái nam mãnh liệt càng ngày càng gấp gáp, hơn nữa nhiệt độ trên người Lạp Mạc Nhĩ cũng càng lúc càng tăng cao, vốn là mắt vàng mê người, giờ lại tản ra hơi thở chiếm đoạt. Thật giống như dã thú hung mãnh muốn bất chấp tất cả để bắt được con mồi của mình, hai tay ôm Phỉ Lệ cũng càng lúc không an phận.

Cửu Ngân cùng Kỳ Dương nghe xong Phỉ Lệ nói mấy lời kia, liền nhìn nhau cười khổ, còn có thể làm sao chứ? Lạp Mạc Nhĩ tiểu tử này thật sự là rất đáng đánh đòn, biết rõ Phỉ Lệ không thể nào không bảo cho bọn họ đi tìm người khác giúp một tay, hơn nữa mị độc trên người Lạp Mạc Nhĩ tựa hồ đã áp chế quá lâu, ngược lại đã ăn sâu vào xương tủy, về sau chỉ cần gặp phải vật dẫn thích hợp sẽ lại một lần nữa tái phát, cho nên Cửu Ngân mới có thể hết sức buồn bực.

"Chúng ta rời đi trước, Lạp Mạc Nhĩ lần này chúng ta sẽ không như vậy mà bỏ qua nữa." Trước khi rời đi Cửu Ngân cùng Kỳ Dương thập phần ăn ý hướng về phía Lạp Mạc Nhĩ khoa chân múa tay tạo tành quả đấm. Để lại hai người Lạp Mạc Nhĩ cùng Phỉ Lệ, hơi thở nóng ran, tiếng hít thở mập mờ, trong lúc nhất thời khiến hai người phải áp chế lại.