Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 3 - Chương 276: Lạp Mạc Nhĩ phòng bị




"Không sai, chính là bộ tộc Lan Tư Tháp Phu sống ở trong Long Vực, Ái Lệ Thi tựa hồ quen một người của bộ tộc Lan Tư Tháp Phu, giam phụ hoàng của ngươi ở trong động Hàn Băng ở Long Vực." Cửu Ngân nghiêm túc nói, không phải là ai cũng có thể đi vào động Hàn Băng, ngay cả bọn họ cũng không dám tùy tiện đi vào, Ái Lệ Thi lại dám giam Thần vương tiền nhiệm cũng chính là phụ hoàng của Lạp Mạc Nhĩ ở đó, xem ra thật sự là lành ít dữ nhiều!

"Ý của ngươi là phụ hoàng ta đã xảy ra chuyện?" Hơi thở chung quanh Lạp Mạc Nhĩ đột nhiên trở nên cực kỳ âm u, mặc dù hắn không có quá nhiều tình cảm với người kia, nhưng khi nghe thấy Cửu ngân nói vậy, hắn vẫn rất không thoải mái, hắn không cho rằng Ái Lệ Thi có thể chế phục phụ ông ấy, phải biết năm đó thực lực của ông ấy cường đại nhất trong tam giới, làm sao có thể bị người ta bắt được, hơn nữa còn bị nhốt lại.

"Hình như là lâm vào ngủ say, không phải là thực sự chết đi, nhưng lại không có năng lực hành động, nếu không làm sao Huyết Miinh đặc biệt của Thần tộc các ngươi lại không có cảm ứng?" Cửu Ngân nghiêm túc phân tích.

"Cửu Ngân nói không sai, có lẽ phụ hoàng của ngươi tử vong trong một trạng thía nào đó, đừng quên viên Thiên Sứ Tâm màu đỏ trong tay Phỉ Lệ rất có thể là năm đó ở cửa ải sinh tử phụ hoàng ngươi đã giao mẫu hậu cho ngươi, sau đó Phỉ Lệ trời đất xui khiến thế nào lại gặp được mẫu hậu ngươi, mẫu hậu ngươi lại giao nó cho Phỉ Lệ, chính là vì muốn mượn tay Phỉ Lệ tìm kiếm phụ hoàng của ngươi hoặc là ngươi." Kỳ Dương nói nghiêm túc, nếu thật sự là như vậy, như vậy năm ngàn năm trước Thiên giới cũng đã bị bố trí rồi, không chỉ có Thiên giới mà đến ngay cả tam giới cũng nằm trong kế hoạch của đám người đó. Nếu quả thật như vậy, thì chuyện thật sự càng ngày càng phiền phức, 5000 năm cũng đủ để cho đám người đó làm rất nhiều chuyện.

"Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?" Đôi mắt cơ trí của Lạp Mạc Nhĩ bình tĩnh nhìn Đức Cố Trại, từ khi Đức Cố Trại xuất hiện liền bị Lạp Mạc Nhĩ theo dõi, bởi vì hơi thở trên người hắn thật sự là rất quỷ dị, thậm chí có điểm tương tự với Vân Ảnh ở Yên Vũ lâu, chỉ với điểm này đã khiến bọn họ không thể không chú ý!

"Chờ xong chuyện của Phỉ Lệ, chúng ta đi Long Vực một chuyến, dù sao thời gian Long Vực cứ mười năm mở một lần cũng không còn nhiều lắm rồi. Đã nhiều năm như vậy liệu tộc Lan Tư Tháp Phu có phải trở nên mạnh hơn hay không? Ta thật sự vô cùng tò mò! Phải biết Lan Tư Tháp Phu là gia tộc đứng đầu trong bảy đại gia tộc ở Đại lục Phi Long, ngoại trừ gia tộc Đức Cổ Lạp che giấu thực ra, thì không thể nghi ngờ rằng Lan Tư Tháp Phu là mạnh nhất." Kỳ Dương trầm mặc một chút, nói, đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn Mạn Đà La trong tay, Mạn Đà La màu vàng dưới ánh mặt trời càng thêm nổi bật mà phát sáng, khiến người ta có cảm giác vô cùng chói mắt nhưng mê hoặc lòng người.

"Ừhm! Ta cũng nghĩ như vậy, không biết lần này Thiên giới lại muốn chơi trò gì? Ta phải điều tra tin tức cho rõ ràng, nữ nhân điên đó ở Thiên giới tựa hồ muốn tập hợp sinh linh tam giới để hồi sinh người yêu của nàng, cho nên lần này rất có thể sẽ là đại nạn cho tam giới, còn chuyến đi Long Vực lần này chỉ sợ cũng không dễ chịu đi!" Lạp Mạc Nhĩ nặng nề nhìn phương xa, suy nghĩ những phương pháp có thể làm được.

"Long Vực là nơi gần với Thiên giới nhất, không ngoại trừ khả năng Long Vực đã thuộc về thế lực của Thiên giới. Chẳng qua ta vẫn rất thắc mắc tại sao vạn năm trước “nàng” nhất định bắt chúng ta hứa với nàng điều đó, còn có Cửu Ngân, ngươi rốt cuộc giấu diếm chúng ta cái gì?" Hai mắt Kỳ Dương sắc bén nhìn Cửu Ngân, vạn năm trước “nàng” đột nhiên cứ như vậy mà chết đi, ngay cả cơ hội lần cuối cùng nhìn thấy “nàng” cùng không có, mà Cửu Ngân là người duy nhất ở lại bên cạnh “nàng”, từ sau khi nàng chết, Cửu Ngân đột nhiên quay ngoắt như trở thành một kẻ khác khiến người ta chán ghét, trở nên phóng đãng không kềm chế được. Ai đến cũng không cự tuyệt, thậm chí tìm ngàn vạn nữ tử trong tam giới, cuối cùng dừng lại ở Thâm Uyên Ma giới, những thứ này đều là một điều bí ẩn, mặc kệ bọn hắn uy bức dụ dỗ như thế nào, nhưng Cửu Ngân vẫn không hé miệng.

Cho đến bây giờ Kỳ Dương lại một lần nữa không nhịn được mở miệng hỏi thăm, bởi vì từ sau lần “nàng” gặp chuyện không may đó, Cửu Ngân liền trở nên hết sức lạnh nhạt, thậm chí còn nói bọn họ phải ký kết một loạt điều ước với hắn, không cho phép ba người bọn họ tề tụ cùng nhau, cho dù tề tụ chung một chỗ, thì tuyệt đối cũng không cho phép vận dụng lực lượng thần cách.

"Thời gian còn chưa tới, cho nên ta không thể nói, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết cái khế ước năm đó là nàng giao cho ta làm, về phần cụ thể ta cũng không thể giải thích, chỉ là nàng còn nói một câu, đó chính là nếu gặp phải người của Thiên giới, tuyệt đối không thể tiết lộ hơi thở linh hồn, nếu không sẽ gặp tai hoạ ngập đầu." Hai mắt Cửu Ngân đột nhiên ảm đạm xuống, năm đó nếu không phải là hắn cố ý muốn đi Thiên giới, cũng sẽ không phát sinh ra một loạt những chuyện kia không phải sao? Nàng cũng cũng sẽ không bởi vì bọn họ mà chết đi, nói cho cùng thì tất cả đều là lỗi của hắn, nhưng nàng lại một mình đeo trên lưng tất cả, ngay cả một cơ hội nói xin lỗi cũng không để lại cho hắn, mới thế đó mà đã qua vạn năm rồi.

"Có ý gì? Năm đó ta đã nghi ngờ nàng chết đi có liên quan rất lớn đến nữ nhân kia ở Thiên giới, nhưng ngươi lại cứ ngăn cản ta điều tra thêm bước nữa." Sát khí của Lạp Mạc Nhĩ giống như thành hình trực tiếp ép bức Cửu Ngân, năm đó nếu không phải là Cửu Ngân cố ý quyết đấu với hắn, sau đó ký kết cái hiệp ước thái quá như vậy, có lẽ bọn họ sẽ không cần tốn những thời gian vạn năm để chờ đợi sự xuất hiện của “nàng”.

"Ta đã nói rồi ta sẽ không nói cho các ngươi biết cái gì đâu! Khi đến lúc, các ngươi tự nhiên sẽ biết tất cả, hiện tại quan trọng nhất là Đại lục Phi Long." Cửu Ngân không chút nào yếu thế nhìn thẳng Lạp Mạc Nhĩ, nếu như hắn nói ra chân tướng của vạn năm về trước, Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương tuyệt đối sẽ bất chấp tất cả để xông lên Thiên giới, mà điều đó “nàng” không hy vọng thấy nhất, giống như vạn năm trước “nàng” lựa chọn hắn, cho hắn biết tất cả, bởi vì nàng hiểu rõ ba người bọn họ, mặc dù nói như vậy có chút tàn nhẫn, nhưng đó lại là lời giải thích tốt nhất, vạn năm trước “nàng” mềm lòng cùng cố kỵ nên mới chết đi, không biết vạn năm sau bị kịch đó có thể lại một lần nữa xảy ra hay không?

Ánh mắt Cửu Ngân đau thương nhìn chăm chú Phỉ Lệ ở trên tế đài trước mặt, vạn năm trước “nàng” lựa chọn người khác, như vậy vạn năm sau “nàng” có thể lựa chọn bọn ta hay không? Ta cũng không muốn chỉ có thể đứng ở phía dưới nhìn lên “nàng”, ta muốn chân chính đứng ở bên cạnh “nàng”, muốn có được “nàng”, cho nên lần này ta tuyệt đối sẽ không mặc kệ, bởi vì đây là chuyện vạn năm trước “nàng” nợ chúng ta.

"Hi vọng là như thế, Ngũ Hoàng Tử Cố Đức Trại của đế quốc Phong Hành có rất nhiều chỗ khả nghi, nhưng cụ thể là gì thì ta lại không nói ra được." Lạp Mạc Nhĩ liếc Cửu Ngân một cái, sau đó liền quay đầu nhìn Đức Cố Trại đang ưu nhã chào hỏi với đám Qúy tộc chung quanh, người này cho hắn một loại hơi thở nguy hiểm. Nhưng cụ thể là cái gì và như thế nào thì hắn lại không nói rõ được, rõ ràng thực lực không phải rất mạnh, nhưng cỗ hơi thở kia lại nhắc nhở hắn, người này hết sức nguy hiểm.

"Hắn đã từng là người góp vốn lớn nhất của Yên Vũ lâu, chuyện này là do ta trong lúc vô tình nghe được, phải biết chuyện này có thể ngay cả người trong Yên Vũ lâu cũng không biết đâu." Cửu Ngân nở một nụ cười lúm đồng tiền như đáng giá để nghiền ngẫm về điều này, Ngũ Hoàng Tử Đức Cố Trại của đế quốc Phong Hành, nghe đồn “hắn” là một thiếu gia chỉ biết chơi bời lêu lổng, nhưng hắn lại chẳng thấy như thế!

Kỳ Dương chỉ lẳng lặng nghe, không trách cứ Lạp Mạc Nhĩ cùng Cửu Ngân đột nhiên thay đổi chủ đề, dù sao nếu Cửu Ngân không muốn nói, bọn họ ép như thế nào cũng vô dụng.

"Cái gì? Ngươi nghe ở đâu?" Lạp Mạc Nhĩ bất thình lình phóng ra sát khí kinh người, hắn sống ở Đại lục Phi Long lâu như vậy, vẫn không thể điều tra ra được chủ nhân thực sự sau lưng Yên Vũ lâu, mỗi lần điều tra chỉ ra mấy kẻ tôm tép, hắn vô cùng rõ ràng Đức Cố Trại chỉ là Ngũ Hoàng Tử đế quốc Phong Hành, ở một nơi thiên tài hội tụ như Học Viện Ma Pháp Phi Long mà nói, Đức Cố Trại cũng không phải rất nổi danh, duy nhất xuất sắc chỉ có một lần, chính là lúc Phỉ Lệ xuất hiện tại Học Viện Ma Pháp Phi Long với tư cách là một học sinh mới của cuộc so tài.

Một người như vậy lại là kẻ nắm quyền một tổ chức thần bí nhất Đại lục Phi Long, điều này khiến Lạp Mạc Nhĩ trong lúc nhất thời có chút không cách nào tiếp nhận, nếu đó là sự thật, vậy chỉ có thể nói rằng Đức Cố Trại quá am hiểu đóng kịch, lừa hết tất cả mọi người.

"Ở giữa hồ cách Yên Vũ lâu 500m, lúc ta mới xuất hiện ở Đại lục Phi Long, lại vừa vặn thấy một nữ tử tóc đen mắt đen nói chuyện với hắn, từ giọng điệu cùng chuyện mà bọn họ nói với nhau có thể biết được, hơn nữa lúc ấy nếu không phải là ta vẫn luôn duy trì trạng thái biến thân, thì rất có thể sẽ bị phát hiện. Thiếu niên kia rất mạnh! Mặc dù thoạt nhìn thì không phải là như thế." Cửu Ngân liếc Đức Cố Trại thật sâu, hắn nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, tại sao với thực lực như thế của Đức Cố Trại, thế nhưng thiếu chút nữa đã phát hiện ra trạng thái biến thân của hắn, phải biết lúc hắn đang biến thân, dù là Lạp Mạc Nhĩ hay Kỳ Dương cũng không dám chắc có thể phát hiện ra hắn.

"Tóc đen mắt đen, có phải nữ nhân này hay không?" Lạp Mạc Nhĩ trực tiếp biến ra bộ dáng của Vân Ảnh, ngày đó sau khi Vân Ảnh thấy Phỉ Lệ biến thân, liền nhanh chóng biến mất. Không nghĩ tới vừa lúc từ Ma giới chạy tới lại bị Cửu Ngân phát hiện, xem ra chuyện này thật sự là càng ngày càng phiền toái.

"Không sai chính là nữ nhân này, chỉ là khi đó y phục trên người nàng là màu đỏ, tràn đầy mùi máu tươi, không thể nghi ngờ màu đỏ đó là do rất nhiều máu tươi nhuộm thành." Sắc mặt Cửu Ngân không tốt nói, hắn chưa bao giờ gặp người có mùi máu tươi nồng nặc đến thế, dù là ở Ma giới, hắn cũng chưa từng gặp, phải biết Ma giới là thế giới thích giết chóc nhất trong tam giới, cho nên hắn không cách nào tưởng tượng được nữ nhân kia đã làm cái gì?

"Nếu như ta đoán không sai, hẳn là người của Thiên giới, nhưng cụ thể là ai thì chưa có biện pháp xác định, chỉ là Đức Cố Trại này phải nghiêm mật quan sát mới được, lấy thực lực của hắn thì người bình thường rất dễ dàng bị phát hiện, Lang Sâm về sau ngươi hãy theo dõi hắn đi”. Một khi lộ ra ngoài liền lập tức trở lại, ta có cảm giác dù là ngươi cũng không phải là đối thủ của hắn." Lạp Mạc Nhĩ nhẹ nhàng gõ mặt bàn, vừa hưng phấn nhìn Đức Cố Trại, mặc dù Tây Tác vẫn luôn điều tra, nhưng Lạp Mạc Nhĩ vẫn cảm thấy Đức Cố Trại là một kẻ rất nguy hiểm.

"Vâng" sau khi nói xong Lang Sâm liền biến mất, Lạp Mạc Nhĩ cũng giải trừ kết giới chung quanh bọn họ, sau đó bọn họ không ai nói chuyện nữa, ngược lại nghiêm túc nhìn Phỉ Lệ, bởi vì rất nhanh sẽ đến phiên bọn họ lên rồi.