Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 3 - Chương 230: Hắc y nhân đột kích




"Bích Lệ, không phải ngươi nói là Cửu Ngân sẽ rất nhanh trở lại sao? Tại sao bây giờ bọn họ vẫn còn chưa trở lại vậy." Phỉ Lệ nhàm chán nhìn Bích Lệ, dù sao cứ ở nguyên một chỗ thật sự là rất chán, huống chi còn là ở bên trong một biệt viện, với Phỉ Lệ mà nói quả thật chính là tra tấn ác độc, nhưng mà bởi vì lúc trước đã đồng ý với Bích Lệ rồi, cho nên Phỉ Lệ không thể không ngoan ngoãn ở yên trong Phượng điện, một tay bất đắc dĩ vuốt ve bộ lông của Đinh Địch, một tay thì đưa trái cây Ti Lệ đưa tới vào trong miệng.

"Ở tuyền nhãn có chuyện gì đó xảy ra, cho nên Cửu Ngân đại nhân phải ở lại để xử lý tất cả ma thú bạo động, sau đó mới có thể trở lại, tiểu thư Phỉ Lệ xin kiên nhẫn chờ đợi." Bích Lệ cung kính hồi đáp, thật ra thì nàng đang rất kinh ngạc, rõ ràng bọn họ đã biết về chuyện Đạt Phỉ tiết lộ bí mật của tuyền nhãn, nhưng tại sao vẫn còn có thể xảy ra những chuyện khác, chuyện này rất không bình thường, xem ra lát nữa nàng phải đi Mộ Vệ phủ gặp Kim Ưng mới được.

Khi Bích Lệ nói xong, con mắt lại không tự chủ được bị Đinh Địch trong ngực Phỉ Lệ hấp dẫn, chỉ với ma lực mà Đinh Địch phát ra, nàng đã có thể nhìn ra nó tuyệt đối không phải là một ma thú đơn giản, thậm chí còn có thể uy hiếp được ma thú của nàng, nhưng tại sao lúc trước tiểu thư Phỉ Lệ không triệu hoán nó đi ra, còn có chuyện lúc trước tiểu thư Phỉ Lệ không ngừng hỏi thăm ở trong Dẫn Phượng cung có thần thú gì đó hay không, nàng đã bắt đầu hoài nghi, tiểu thư Phỉ Lệ nhất định là phát hiện trong Dẫn Phượng cung có cái gì đó không đúng, chỉ mỗi điều do không có chứng cớ nên mới không nói ra, vì thế chỉ đành thả ma thú của mình ra.

"Tuyền nhãn cũng ở trong Thâm Uyên sao?" Phỉ Lệ tò mò hỏi, lúc trước nàng chưa từng nghe ai nói qua trong Thâm Uyên Ma giới có tuyền nhãn cả, tại sao bây giờ Bích Lệ lại nói Cửu Ngân đang ở tuyền nhãn, chẳng lẽ tuyền nhãn mới thật sự là Thâm Uyên, hay là trong tuyền nhãn này có cái gì đó mà ngay cả Cửu Ngân cũng phải cố kỵ.

"Đúng vậy ạ, tuyền nhãn chính là trung tâm của Thâm Uyên, bình thường tuyệt đối sẽ không cho phép người ngoài bước vào, nhưng không biết lần này đã xảy ra chuyện gì? Thậm chí ngay cả ma thú trong tuyền nhãn cũng bắt đầu bạo động, cho nên Cửu Ngân đại nhân mới không thể không tự mình ra tay." Bích Lệ suy nghĩ một hồi lâu cuối cùng vẫn quyết định nói ra, dù sao từ hành động của Cửu Ngân đại nhân, thì cho dù bây giờ nàng không nói, về sau nếu tiểu thư Phỉ Lệ hỏi, Cửu Ngân đại nhân cũng sẽ nói mà thôi, cho nên bây giờ nàng nói cũng chả có gì to tát cả.

"Vậy có phải rất nguy hiểm hay không?" Phỉ Lệ khẽ nhíu mày một cái, hình như Cửu Ngân chỉ mang vài người đi theo mà thôi, như vậy có thể xử lý được không đây? Tuy rằng thực lực của Cửu Ngân quả thật không tồi, nhưng ma thú sống trong Thâm Uyên không có con nào không phải là mãnh thú, hơn nữa còn là ma thú bạo động đến điên cuồng, nhớ lại những hành động ôn nhu của Cửu Ngân đối, Phỉ Lệ bắt đầu có chút lo lắng cho hắn.

"Không có chuyện gì, Cửu Ngân đại nhân có thể xử lý tốt, dù sao tuyền nhãn cũng là do tự tay Cửu Ngân đại nhân tạo ra, mặc dù có vài kẻ có dã tâm muốn nuốt trọn Thâm Uyên, nhưng chỉ cần Cửu Ngân đại nhân còn ở Thâm Uyên ngày nào, thì âm mưu của những người đó sẽ không thể thực hiện được." Bích Lệ nghiêm túc nói, Cửu Ngân đại nhân cũng không phải là mấy dạng chó mèo có thể đả thương, cho dù có tiện nhân Đạt Phỉ kia động tay động chân, thì đối với ngài vẫn chỉ là vô dụng, dù sao thực lực của Cửu Ngân đại nhân không phải bọn họ có đủ khả năng đoán mò, bởi vì nàng chưa từng thấy Cửu Ngân đại nhân thất bại bao giờ.

"Thật sự không có việc gì?" Phỉ Lệ vẫn chưa tin nhìn Bích Lệ, nàng không biết vì sao Bích Lệ lại tin tưởng Cửu Ngân như thế, nhưng trực giác nói cho nàng biết chuyện lần này sẽ không dễ dàng giải quyết, nhất là hơi thở thú tính mang theo âm lãnh kia, khiến nàng cực kỳ rất không thoải mái.

"Không có chuyện gì, dù là cả Ma giới cũng chưa chắc có kẻ tổn thương được Cửu Ngân đại nhân! Mà trong tam giới người có thể thương tổn Cửu Ngân đại nhân cũng chỉ nằm trên đầu ngón tay trở lại, chẳng qua bọn họ sẽ không động chạm tới đại nhân đâu, cho nên tiểu thư Phỉ Lệ không cần lo lắng đâu.” Lúc này nói chuyện không phải là Bích Lệ mà là Ti Lệ, hai mắt lóe ra ánh sáng như ánh sao, vẻ mặt sùng bái nhìn về phía Phỉ Lệ, giọng nói mặc dù có điểm không hề để ý, nhưng sự chấp nhất trong lời nói vẫn có thể khiến người khác nghe được.

"Ti Lệ, tại sao ngươi lại chắc chắn như thế " Phỉ Lệ quay đầu chăm chú nhìn Ti Lệ, tựa hồ như Ti Lệ cũng không thông minh như tưởng tượng vậy, chỉ là bình thường quả thật Ti Lệ thiếu đầu óc, nhưng đối mặt với chuyện lớn, cho tới bây giờ Ti Lệ vẫn chưa từng sai lầm, ít nhất là cho tới bây giờ.

"Bởi vì người đó là Cửu Ngân đại nhân! Cho nên mới chắc chắn như vậy." Ti Lệ nghiêm túc trả lời, không để ý đến ánh mắt quan sát của Phỉ Lệ, theo ý nàng không ai có thể đánh bại Cửu Ngân đại nhân được, đó là lý do không có khả năng đại nhân sẽ bị đánh bại.

"Ách! Thật sự là đủ tự tin!" Phỉ Lệ im lặng nhìn Ti Lệ trả lời, chỉ là Bích Lệ lại ngược lại tán thành câu trả lời của Ti Lệ, bởi vì theo các nàng, Cửu Ngân đại nhân tuyệt đối sẽ xử lý tốt tất cả mọi chuyện, cho nên bọn họ chưa có từng nghĩ tới phải lo lắng cái gì? Dù là lo lắng cũng chỉ là bởi vì đại nhân chậm chạp không chịu trở về Dẫn Phượng cung, các nàng sẽ nhớ nhung mà thôi.

"Tiểu thư Phỉ Lệ, đã đến giờ ngủ trưa của người rồi, chúng ta xin phép rời đi trước." Nhìn bộ dáng Phỉ Lệ ngủ mà như không ngủ, Bích Lệ liền đứng dậy lôi Ti Lệ đi, nàng cần phải đi Mộ Vệ phủ, bởi vì nàng muốn thương lượng với Kim Ưng về chuyện của tiểu thư Phỉ Lệ một chút.

"Ừ!" Phỉ Lệ phất phất tay, không nói gì nữa, nàng không phải con ngốc tự nhiên biết Bích Lệ có chuyện cần rời đi trước, đây là Phượng điện, cho nên bình thường Bích Lệ cũng không hạn chế tự do của Phỉ Lệ, vì thế phần lớn thời gian Phỉ Lệ vẫn một mình ngồi ngoài, hoặc là ở bên trong phòng ngủ.

"Phỉ Lệ đừng ngủ, có người tới." Đột nhiên thanh âm non nớt của Đinh Địch vang lên trong đầu Phỉ Lệ, đôi màu vàng mắt cảnh giác nhìn bốn phía gian phòng, nếu không phải là bởi vì không gian chung quanh đều bị Đinh Địch đồng hóa, thật đúng là không thể phát hiện có kẻ lẻn vào, rất mạnh, đây là điều đầu tiên mà Đinh Địch nhận thấy được khi cỗ khí tức kia xuất hiện, tựa hồ còn mạnh hơn Bích Lệ mấy phần.

"Cái gì? Ở đâu?" Cả người Phỉ Lệ nhanh chóng tiến vào trạng thái đề phòng, bởi vì nếu như là Bích Lệ thì chắc chắn Đinh Địch sẽ không đánh thức nàng, như vậy thì nhất định là người lạ, hơn nữa rất có thể không phải người của Phượng điện, bởi vì nàng có thể cảm thấy ma lực của Đinh Địch nhanh chóng chuyển động, bao phủ cả người nàng trong phạm vi có thể bị công kích.

"Bây giờ vẫn chưa thể xác định được là ở hướng nào, chỉ là người kia đã tiến vào, lập tức khởi động vòng phòng hộ của ngươi đi, lát nữa tùy cơ ứng biến." Đinh Địch nghiêm túc nói, tất cả giác quan cũng nâng đến cảnh giới cao nhẩt, Đinh Địch biết kẻ có thể không kinh động Bích Lệ, còn có thủ vệ của Phượng điện, thực lực của người này nhất định rất mạnh, nếu không phải là nó đồng hóa thì hoàn toàn không thể cảm thấy sự tồn tại của người kia, hơn nữa lại còn có thể ngay lúc nó nhận ra, thu liễm lại hơi thở, có thể chắc chắn một điều là kỹ xảo chiến đấu của hắn rất mạnh, mà điều này đối với Phỉ Lệ lại không có khả năng ứng phó.

"Ta biết rồi, hay là chúng ta nhanh chóng ẩn thân rời đi trước." Phỉ Lệ cẩn thận nói, dù sao cường giả với cấp bậc này vẫn nên cẩn thận đối phó thì tốt hơn, có thể khiến Đinh Địch để ý như vậy, hẳn đã là cấp bậc Ngụy Thần trở lên, vậy thì ít nhất đã là cường giả cấp bậc Linh thần, cường giả như vậy nàng vẫn chưa thể đối phó được. Mặc dù nói như vậy quả thật có chút buồn bực, nhưng đây lại là sự thật.

"Không được, bởi vì bây giờ khắp căn phòng đều nằm trong phạm vi theo dõi của hắn, bất kỳ một hành động của ngươi đều có thể trêu chọc khiến hắn công." Đinh Địch quả quyết cự tuyệt đề nghị của Phỉ Lệ, mặc dù kỹ năng ẩn thân của Phỉ Lệ quả thật không tệ, nhưng vẫn dưới hắn, bất kỳ kỹ năng nào cũng vô dụng, cho nên Đinh Địch không hy vọng Phỉ Lệ mạo hiểm vô nghĩa, hiện tại quan trọng nhất là xác định đối phương là địch hay là bạn.

"Vậy làm sao bây giờ?" Phỉ Lệ bình tĩnh nói. Thời gian nàng đến Dẫn Phượng cung cũng không lâu, không thể nào trêu chọc đến cường giả cấp bậc Linh Thần, phải biết bình thường trong tam giới cường giả cấp bậc Ngụy Thần tại đã có danh dự rất cao, huống chi là cường giả cấp bậc Linh Thần, sở dĩ nàng không cho rằng là do Đạt Phỉ, là bởi vì nàng không cho rằng nàng ta có năng lực điều động cường giả cấp bậc Linh Thần đi đối phó với nàng, cho dù Bích Lệ có từng nói rằng gia tộc Đái Ân Tư ở Ma giới cũng có thể coi là một quý tộc đời thứ ba, quý tộc như vậy mặc dù có thể chiêu dụ cường giả, nhưng cường giả cấp bậc Linh Thần thì tuyệt đối không thể nào chịu khuất phục dưới trướng một thế gia quý tộc đời thứ ba.

Như vậy còn có thể là ai? Là sát thủ do gia tộc khác phái đến cùng đi vào ngày đó sao? Phỉ Lệ nhíu chặt chân mày, Tinh Thần Lực lại không ngừng tìm kiếm tất cả hơi thở chung quanh.

"Yên lặng theo dõi biến hóa." Đinh Địch quả quyết nói, Đinh Địch đã tiến vào thời kỳ thành niên, đã tiếp nhận hầu hết truyền thừac của Mạc Vân thú, cho nên kỹ xảo chiến đấu mạnh hơn Phỉ Lệ nửa vời rất nhiều. Vì thế Phỉ Lệ không dám so đo với Đinh Địch, vẫn giả vờ như đang ngủ mà lẳng lặng nằm ở nơi đó.

"Haixx…! Nhanh như vậy đã bị phát hiện, không hổ là Phỉ Lệ!" Một giọng nói mập mờ đột nhiên xuất hiện phía trên Phỉ Lệ, hơi thở ấm áp không ngừng phun lên gò má của Phỉ đều dừng lại, mà Đinh Địch đang định ra tay đã bị nam tử áo đen túm lại xách ở một bên, trừ đôi mắt màu vàng kim vẫn còn có thể chuyển động ra, thì cả người đều bị giam cầm. Mà lúc này nam tử áo đen lại dính sát vào Phỉ Lệ, mờ ám ôm Phỉ Lệ vào trong ngực.

"Thật là nhanh!" Con ngươi của Phỉ Lệ co rút lại một chút, thật sự là quá nhanh, ngay cả Đinh Địch đã nhận thấy được ý đồ của người mới tới, đã bị nam tử áo đen giam cầm, tất cả cũng chỉ xảy ra trong một giây, chờ khi Phỉ Lệ phản ứng lại thì đã bị người áo đen ôm vào trong ngực, mà Đinh Địch lại bị ném xuống đất ở một bên, đây chính là cấp bậc Linh Thần sao? Phỉ Lệ không dám tin nhìn một màn trước mắt, trong lòng không ngừng nổi sóng lớn, như vậy thực lực của Lạp Mạc Nhĩ đã đạt đến trình độ nào rồi.