"Ta thích ai? Ở cùng ai cũng không liên quan đến ngươi. Mạch Khắc, ngươi đừng có đi theo bọn ta, còn nữa ta không phải vị hôn thê của ngươi, ta hi vọng ngươi nhớ kỹ." Mật Tư Thản càng thêm lãnh lẽo nhìn Mạch Khắc, hừ! Trước kia khi mình còn là con vịt xấu xí, hắn lúc đó vẫn còn hô to gọi nhỏ đối với mình, nhưng bây giờ cảnh còn người mất, mình cũng không còn là cô gái nhỏ chỉ biết đi theo sau lưng Mạch Khắc mà thút thít khóc.
Tất cả đã thay đổi, sau khi gia tộc bị diệt môn, nàng mới hiểu, Mạch Khắc chỉ quan tâm gia tài của gia tộc La Á, số tài sản đó đủ để cho hắn trở thành một tiểu phú ông giàu có, thật là buồn cười.
Một nam nhân ghê tởm như vậy, tại sao trước kia mình không phát hiện. Nếu không phải là thế lực phía sau của Mạch Khắc làm Mật Tư Thản cố kỵ, nàng trực tiếp muốn tách khỏi cái nam nhân ghê tởm này từ lâu rồi.
"Đây mới là lời thật lòng của ngươi sao? Đừng quên thù của gia tộc La Á các ngươi còn chưa có báo thù. Mà bây giờ tiếp nhận ngươi cũng chỉ có gia tộc Lỗ Tân Tốn chúng ta mà thôi.( cái tên hết sảy
"Ba ba!" Thú Nhân bên phải giơ tay lên trực tiếp tát hai cái, thanh âm cực lớn làm cho mọi người nghe được, mà Thú Nhân bị đánh trực tiếp té xuống, miệng còn không ngừng hộc máu, hiển nhiên là bị trọng thương, bên kia Bích Cơ khóe miệng nhẹ nhàng rút ra, đối với kết quả như thế, thật sự là ngoài ý muốn, mình đâu có hung dữ như vậy? Không phải chỉ là cười một cái thôi sao? Có cần thiết giật mình như thế không? Thật là.