Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 2 - Chương 68: Tử Linh Chi Khí




"Khụ khụ! Đã chết, rốt cuộc đã chết, con tiện nha đầu đó cuối cùng cũng chết!" Ma Ti điên cuồng nhìn Phỉ Lệ phía đối diện thoi thóp thở, nàng đối với một kích của mình kia hết sức tự tin, một tiểu nha đầu thực lực không tới Thánh cấp, cho dù có thần khí bảo vệ cũng tuyệt đối không sống được.

Cuối cùng thì nàng cũng đã báo thù cho gia tộc Nạp Ni, rốt cuộc phụ thân có thể an tâm rồi. Vì ngày này mà nàng không tiếc bán linh hồn của mình, tu luyện Tử Linh Ma pháp bị mọi người trong đại lục phỉ nhổ, tất cả việc này đều là do con tiện nha đầu kia ép nàng, để cho nàng từ một tiểu thư cao cao tại thượng lại lưu lạc làm một tên ăn xin đầu đường bị người đánh chửi.

"Câm miệng." Khắc Lỗ Tư giơ tay tát, Ma Ti lúc này đã không còn chút hơi sức mà cựa quậy nữa, toàn bộ ma lực toàn thân cũng bị Khắc Lỗ Tư dùng thủ đoạn đặc biệt phong ấn, mà A Đại và A Nhị càng không nương tay, trực tiếp cắt đứt tứ chi của nàng, trên người Ma Ti hiện rất nhiều vết thương dữ tợn bại lộ ngay trước mắt, mà tinh dịch màu xanh lá cây càng thêm kích thích khứu giác mấy người.

"Phỉ Lệ không sao chứ!" Khắc Lỗ Tư ý bảo A Đại giữ chặt Ma Ti, lo lắng đi lên, dù sao bọn họ cũng không có biện pháp đến gần Phỉ Lệ, Thủy Mạc Thiên Hoa vẫn còn tác dụng trong ba phút, trong thời gian nó còn có tác dụng thì không ai có thể đến gần Phỉ Lệ được, về phần Lạp Mạc Nhĩ thì hắn có công pháp đặc biệt.

"Tạm thời bị hôn mê thôi, nhưng nàng bị thương quá nặng, chúng ta cần phải lập tức trở về, các ngươi nhanh chóng thông báo với gia tộc Đức Cổ Lạp bên kia, để cho bọn họ trong thời gian ngắn nhất chạy tới Thiên Không Thành An Đệ Tư, ta có chuyện muốn giao phó bọn họ." Lạp Mạc Nhĩ nghiêm túc nhìn A Đại và A Nhị, thương thế của Phỉ Lệ hết sức nghiêm trọng, rất có thể bởi vì chịu đựng tổn thương quá lớn mà lâm vào ngủ mê man như lần trước.

"Chúng ta hiểu rồi." Hung thủ làm tiểu thư bị thương cũng phải bị trừng phạt, cái nữ nhân ghê tởm này lại dám làm hại tiểu thư khả ái của bọn họ, cho dù để cho nàng chết một ngàn lần cũng không đủ. Vì vậy bọn họ hoàn toàn không hỏi ý tứ của Lạp Mạc Nhĩ đã trực tiếp mang Ma Ti đi theo.

Đương nhiên là bọn họ biết cách liên lạc với gia tộc Đức Cổ Lạp như thế nào, thị tộc tồn tại hơn nghìn năm làm sao mà không có phương thức liên lạc đặc biệt, chỉ là không tiện tiết lộ ra ngoài thôi. Hơn nữa, hiện tại chuyện quan trọng nhất trước mắt chính là nhanh chóng thông báo cho người của gia tộc Đức Cổ Lạp bên kia, chuyện Phỉ Lệ bị người tập kích phải thông báo cho bọn họ trong thời gian ngắn nhất để họ chuẩn bị sẵn sàng.

Dù sao thì lấy thân phận của Phỉ Lệ, vậy mà lại có người dám quang minh chánh đại tới ám sát, đây không phải là một chuyện nhỏ, mặc dù chuyện này còn liên lụy đến con cháu của mấy đại thị tộc khác, nhưng bằng vào thế lực của Đức Cổ Lạp hoàn toàn có thể giải quyết. Quan trọng nhất là tìm được chủ mưu phía sau, còn có lai lịch của Tử Linh Ma Pháp, về phần những thứ khác cũng không gấp.

"Được!" Lạp Mạc Nhĩ rối rắm nhìn A Đại bắt được lấy tay Ma Ti, hắn không biết có nên ngăn cản hay không, do dự chốc lát vẫn là buông tay, dù sao Ma Ti cũng đã phá hư công ước của đại lục, tự tiện tu luyện Tử Linh Ma Pháp, hơn nữa còn làm thương tổn người.

Coi như Lạp Mạc Nhĩ có thể lưu lại Ma Ti ở trong tay A Đại lần này, nhưng hắn biết gia tộc Đức Cổ Lạp tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Ma Ti, bởi vì hành động của Ma Ti đã vượt qua ranh giới cuối cùng của gia tộc Đức Cổ Lạp, đối với Đại Gia Tộc đã tồn tại lâu đời này, có đôi khi mặt mũi còn quan trọng hơn so những thứ khác, lần này Ma Ti công khai ám sát Phỉ Lệ, nói rõ ràng chính là không đem tôn nghiêm của gia tộc Đức Cổ Lạp để ở trong mắt, vì vậy tuyệt đối sẽ không có khả năng bỏ qua cho Ma Ti, điểm này Lạp Mạc Nhĩ cũng hiểu rõ hơn so bất luận kẻ nào.

Cặp mắt ủy khuất của Ma Ti lặng lẽ nhìn chăm chú vào Lạp Mạc Nhĩ, nàng biết nếu là lần này thật sự bị người của gia tộc Đức Cổ Lạp mang đi, nàng tuyệt đối sẽ mất mạng. Đức Cổ Lạp cao ngạo, lòng tự ái của họ tuyệt đối sẽ không cho phép tồn tại tộc nhân làm tổn thương người của bọn họ, nếu Lạp Mạc Nhĩ không giúp nàng, nàng chỉ có một con đường chết.

Không tiếng động nhìn chăm chú so bất kỳ ngôn ngữ nào cũng đều muốn tới có lực sát thương, nước mắt lặng lẽ theo khóe mắt Ma Ti chảy xuống, dùng chính sinh mạng của mình đánh cuộc trận này, không nghĩ tới cuối cùng thất bại thê thảm như vậy, có lẽ thật sự như lời nói của số 14, người đàn ông này cho tới bây giờ cũng chưa từng quan tâm đến nàng, chưa bao giờ để nàng ở trong mắt, tại sao? Nếu không thích nàng, tại sao từ trước đến nay không cự tuyệt tâm ý của nàng. Nếu không quan tâm nàng, vì cái gì mà phải mỉm cười đối với nàng nói không có việc gì, sẽ chăm sóc nàng. Nếu chưa từng có yêu nàng, vậy thì vì sao phải cho nàng hi vọng.

Mấy tiếng ré dài, thân thể cao lớn của Tiểu Khắc đáp xuống trong nháy mắt, chốc lát đã bay tới gần chỗ Lạp Mạc Nhĩ còn vài mét thì ngừng lại, mọi người phía trên khẩn cấp nhảy xuống.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Đan Ni đã ngửi thấy mùi máu tươi, gia tộc Đức CổLạp đối với máu của tộc nhân mình thì nhạy cảm khác thường, vì thế khingửi thấy mùi máu tươi quen thuộc thì thân thể quỷ mị của Đan Ni nhanhchóng xông về Lạp Mạc Nhĩ, lúc này thời gian có tác dụng trong hạn địnhcủa Thủy Mạc Thiên Hoa đã qua, cho nên Đan Ni cũng không có bị ngăn cản.

"Không có thời gian giải thích, trở lại học viện rồi nói sau." Lạp Mạc Nhĩ ômlấy Phỉ Lệ nhanh chóng vọt lên trên người Tiểu Khắc, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt tro tàn của những người khác. Hiện tại, hắn đã không cóthời gian dài dòng, tình huống của Phỉ Lệ cũng không có ổn định lại, nếu không mau chóng trở về, mặc dù không nguy hiểm đến tính mang, nhưngcũng có thể cả đời không thể đột phá bình chướng Thần cấp, càng khôngnói đến những thứ khác.

"Đã thông báo cho người trong tộc chưa?"Đan Ni không trách tội Lạp Mạc Nhĩ, bình tĩnh dò hỏi. Xem mức độ xungquanh bị phá hư, hắn cũng biết ở đây đã trải qua một cuộc đại chiến, chỉ là nhìn bộ dạng của Lạp Mạc Nhĩ, hẳn là Phỉ Lệ tỷ tỷ không có nguy hiểm đến tánh mạng.

"Bọn A Đại đã đi rồi, ta hiểu biết rõ gia tộc Đức Cổ Lạp các ngươi có một bí pháp có thể vận chuyển ma lực, chờ một chútnữa ngươi làm theo lời ta nói." Lạp Mạc Nhĩ không để ý đến ánh mắt tò mò của những người khác, trực tiếp ý bảo Khắc Lỗ Tư đem mọi người ngăncách ở bên ngoài, cùng Đan Ni tiến vào gian phòng.

"Không sai." Sắc mặt Đan Ni chợt tái nhợt, chẳng lẽ chuyện so với mình tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn nhiều?

"Chờ một chút thì làm theo, hiện tại Phỉ Lệ tạm thời không có nguy hiểm đếntánh mạng, nhưng nếu là xử lý không tốt. . . . . ." Nói đến đây Lạp MạcNhĩ không nói tiếp nữa, dù sao ma pháp thương tổn tới Phỉ Lệ là Tử LinhMa pháp ác độc nhất, không chỉ chứa tính tổn thương cường đại, lại xenlẫn tính phá hoại mạnh mẽ, có thể không ngừng cắn nuốt ma lực của ngườibị thương, sau đó tử khí sẽ chiếm cứ ở trong cơ thể người, từ đó dần dần làm tổn hại đến tính mạng.

"Ta hiểu." Đan Ni nghiêm túc gật đầu một, làm theo lời Lạp Mạc Nhĩ nói.

Vốn là một cuộc tranh đoạt, thi đấu , cuối cùng lại lấy được kết quả kếtthúc chính là như thế này, mọi người trở lại học viện việc đầu tiênkhông phải nhiệt liệt ăn mừng thắng lợi, mà là im lặng không lên tiếngnhìn chỗ sâu nhất trong trường học, nơi được gọi là địa phương cấm địacủa Học Viện Ma Pháp Phi Long.

Cấm địa lúc này không hề giốngbình thường bình tĩnh như vậy, một cỗ không khí nặng nề trói buộc mỗingười, tất cả mọi người khẩn trương nhìn chăm chú vào cái bóng dáng nhỏgầy đang nằm ở trên giường kia.

Sắc mặt tái nhợt gắt gao bóp chặt lòng của mọi người, tác động tới chỗ yếu đuối nhất của mỗi người. Lúcnày, Phỉ Lệ giống như là một con búp bê vải không có sức sống, khôngchút hơi thở nằm ở trên giường, làm cho người ta một loại cảm sự biếnmất rõ ràng.

"Sao rồi? Đức Luân!" Mạt Đức khẩn trương nhìn bộdáng lo lắng đến mức chân mày nhíu thật sâu của Đức Luân, đáng chết, lại là Tử Linh Ma Pháp, không phải cái địa phương quỷ quái đó đã bị phongấn sao? Làm sao lại còn có người tu luyện Tử Linh Ma Pháp, chẳng lẽ làphong ấn bị người phá giải rồi? Không thể nào, phải biết đạo phong ấnkia là những mấy người trong tộc đã phong ấn, hơn nữa còn là toàn bộcường giả tự thân động thủ, người bình thường tuyệt đối không thể nàonói phá phong ấn là có thể làm được, điều này cuối cùng là lỗi của bênnào, Tử Linh Ma Pháp làm sao có thể lưu truyền ra ngoài?

"Tìnhhuống không phải hết sức lạc quan, ta chỉ có thể áp chế không để cho TửLinh Chi Khí khuếch tán, muốn loại bỏ nó hoàn toàn, ta không làm được,việc này ít nhất cũng phải là Đại Chủ Giáo Hồng Y trở lên, tốt nhất nênthỉnh Giáo hoàng đại nhân tự mình ra tay, những người khác căn bản không cách nào hoàn toàn loại bỏ Tử Linh Chi Khí." Đức Luân bất đắc dĩ lắcđầu, chỉ dùng một Thánh Quang Phổ Chiếu đã tiêu hao Quang minh ma lựccủa hắn đến không còn, bản thân hắn còn chưa đạt tới cấp bậc Pháp Thánh, vì thế lấy thực lực Ma Đạo Sư trước mắt của hắn sử dụng ma pháp này vẫn còn có chút miễn cưỡng.

"Muốn xin cái lão bất tử đó? Chẳng lẽkhông còn biện pháp khác sao?" Mạt Đức hơi bất mãn nhíu mày, đối với gia tộc Đức Cổ Lạp có được Hắc Ám chi lực cường đại mà nói, quang minhnguyên tố là nguyên tố mà bọn hắn bài xích nhất, dù là gia tộc Khải Kỳcũng giống vậy, đây chính là nguyên nhân vì sao mà La Tư luôn thích tìmLa Bá Đặc gây phiền toái, mà An Na cũng luôn trêu cợt La Bá Đặc, cũng là có quan hệ nhất định.

"Còn có một phương pháp, chính là SinhMệnh Chi Thủy của Tinh linh tộc. Tử Linh Chi Khí dù là thể chế hệ Quangcủa gia tộc Khải Kỳ cũng không biện pháp loại bỏ, cũng chỉ có Thần Lựccủa Giáo Hoàng đại nhân có thể làm được." Đức Luân nhún vai một cái trảlời, ý bảo mình đã tận lực, những thứ khác hắn cũng bất lực.

"Tahiểu biết rõ rồi, làm phiền ngươi, hôm nào nữa tới cửa bái phỏng trítạ!" Mạt Đức không có dài dòng cái gì nữa, chỉ có thể áp chế sao, xem ra phải hành động nhanh chóng mới được.

"Làm sao bây giờ?" La Tưyêu thương vuốt ve gương mặt của Phỉ Lệ, hắn căn bản không dám thông báo việc này cho Đế Á, sau khi biết chuyện này, hắn lập tức cùng phụ thâncùng nhau chạy tới Học Viện Ma Pháp Phi Long.

" Mấy cái người kia trong tộc đã dặn dò, đây là khó khăn của Phỉ Lệ, bọn họ sẽ không nhúngtay." Mạt Đức cười khổ nói, Tử Linh Chi Khí đối với những người đó mànói cũng không đáng sợ, chỉ là bọn hắn sẽ không tùy tiện ra tay, dù saobọn họ cũng không thể tùy tiện đánh vỡ quy tắc của Đại lục .