Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 2 - Chương 120: Đấu! Đấu




Không khí trong sân càng ngày càng khẩn trương, ngay cả đám người ở trên thính phòng cũng cảm nhận được, tiếng ồn ào từ từ yên tĩnh lại, các bình luận viên phía trên đều đã siết chặt Thạc ma pháp khuếch đại âm thanh trong tay.

"Bắt đầu!" Khi trọng tài ra lệnh, Khẳng Đích động thủ trước, giơ bàn tay to lớn như sắt thép lên, đánh về phía Phí La, bộ dáng thập phần hung mãnh, Khẳng Đích triển khai Đấu Khí, lúc hai tay hướng về phía mục tiêu thì chậm rãi xuất hiện hai đạo quang mang kỳ diệu, rất giống hai thanh đại đao sắc bén, nhìn đến đây Phí La liền hiểu rõ, khó trách hắn có danh hiệu Tay mổ bụng _ Khẳng Đích, chỉ với hai tay như thanh đao này, hắn tuyệt đối có thể xé xác những đối thủ có thực lực kém hơn mình.

Phí La vội vàng tạo một vòng sáng thủ hộ, kéo khoảng cách giữa mình và Khẳng Đích ra thật xa, Ma Pháp Sư tuyệt đối không thể cận chiến với chiến sĩ, bằng không đó chính là tìm chết. Phí La không phải kẻ ngu tất nhiên hiểu rõ được đạo lý cơ bản trong đó.

Thời điểm khán giả vừa thấy được hai đạo lục sắc của Khẳng Đích ở giữa còn có đạo quang mang màu xanh giống như đao, liền lớn tiếng hò hét, bởi vì đạo quang mang màu xanh đại biểu cho Kiếm Sư, mà lần trước thực lực của Khẳng Đích vẫn chỉ là Kiếm Sĩ cấp tám, mặc dù chỉ hơn một cấp, nhưng thực lực chân chính cũng không thể giải thích đơn giản như vậy được, mỗi một cấp bậc của chiến sĩ, Đấu Khí sẽ tự động gia tăng gấp đôi, nếu như nói lần trước thực lực của Khẳng Đích chỉ là một Kiếm Sĩ cao cấp..., như vậy bây giờ dường như hắn có thể tương đương với hai tên Kiếm Sĩ cao cấp. Tất cả mọi người không khỏi thay Phí La đổ mồ hôi lạnh, chẳng qua cũng chẳng có ai thật sự đồng tình, bởi vì quyết đấu là tàn khốc.

"Nhìn thấy chưa, đã là cấp tám cao nhất, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá cấp chín. Khó trách lúc trước lại kiêu ngạo như vậy." Khẳng Đích cũng không phải là kẻ lợi hại trong học viên, thực ra chỉ là quả hồng mềm, bởi vì hắn bò ra từ đống xác chết, đối với khát vọng sống người bình thường tuyệt đối không có đủ khả năng lý giải được, xuống tay không chút lưu tình, ngoan, tuyệt, độc mới là tên thật sự của hắn. Phí La không chút nghi ngờ, chỉ cần mình lộ ra bất cứ sơ hở nào, hắn sẽ tuyệt đối không nể tình mà xé xác nàng.

"Ánh mắt không tệ, là Ma Pháp sư Hệ Quang sao? Thật đúng là khó khăn a!" Khẳng Đích thận trọng cấp tốc nhích người, lại vừa cẩn thận tránh Phí La liên tiếp bắn ma pháp, chúng đều là ma pháp mà Phí La đã cải tạo, chỉ cần bị đánh trúng, không chết cũng sẽ lột da, cho dù ngay cả Khẳng Đích nếu bị đánh trúng cũng sẽ bị thương.

Khẳng Đích chăm chú nhìn Phí La, tuổi nhỏ như vậy mà đã là cao cấp ma pháp sư rồi, hơn nữa còn Ma Pháp sư Hệ Quang khó gặp được, nhất định là thành viên trực hệ trong đại trong gia tộc được bồi dưỡng ra, bằng không cho dù là có thiên phú Hệ Quang, cũng không thể ở độ tuổi này đã đạt được đến thực lực cao cấp ma pháp sư. Nếu như hắn biết Phí La đã là Ma Đạo Sĩ, hơn nữa còn là bát cấp Ma Đạo Sĩ, không biết hắn có trực tiếp ngã xuống đất ngất đi hay không.

Khẳng Đích có một loại buồn bực không nói nên lời, bởi vì Phí La luôn luôn duy trì cự ly năm mét với hắn, lấy thực lực của hắn bây giờ là Kiếm Sĩ cao cấp, đao mang căn bản không có tác dụng nhiều lắm, kỳ thực chỉ cần trong phạm vi hai thước..., chỉ cần một chút thời gian, liền có thể trong tích tắc, xé xác Phí La, đơn giản giống như giết chết một con kiến.

Hơn nữa hắn hoàn toàn có thể tại lúc tất cả mọi người không phản ứng kịp nháy mắt thu hồi tất cả Đấu Khí, nhưng hình như Phí La đọc thấu được suy nghĩ của hắn, bởi vì từ đầu đến cuối Phí La đều cách xa hắn năm mét, hắn hết sức tò mò vì sao một gã Ma Pháp Sư lại có được tốc độ di động nhanh nhẹn như vậy, chẳng lẽ ở trên người tiểu tử kia có vũ khí gia tốc gì đó. Nếu thật như vậy, ít nhất cũng là thần khí, có thể tăng tốc độ đến mức đó, cũng chỉ có thần khí mới có thể làm được.

"Chỉ cần ta tiếp tục duy trì cự ly cách ngươi năm mét, ngươi căn bản không làm gì được, không phải sao? Cho nên khích lệ của ngươi ta nhận." Xem ra hắn vẫn còn có thời gian khen ngợi mình, Phí La cảm thấy có chút vô lực mà trợn trắng mắt, tuy rằng nàng không am hiểu ma pháp Hệ Phong, nhưng ma pháp Hệ Phong cơ bản vẫn có thể đủ dùng, hơn nữa có Tạp Môn chỉ điểm, cho nên cự ly năm mét nàng vẫn có thể dễ dàng làm được mà không bị Khẳng Đích đánh lén.

Nghĩ đến đây, Phí La nhịn không được cười phá lên.

Đúng lúc này, Phí La đột nhiên nhận ra bên tai có một cỗ sát khí khổng lồ lại gần với tốc độ cực nhanh.

"Buồn cười như vậy sao? Không thể không thừa nhận thiên phú của ngươi quả thật không tệ, nhưng đừng quên rằng tuy đấu khí của ta không thể gần ngươi, nhưng thân thể ta lại có thể không phải sao?" Một giọng nói hết sức trào phúng, giống như kim đâm vào màng tai của Phí La.

Ngay sau đó, thanh âm hoảng sợ của Tạp Môn vang lên ở bên tai kia: "Phỉ Lệ, mau tránh ra!" Tạp Môn cấp tốc đánh vài thế tay, nháy mắt đem thân mình của Phí La cách xa về phía góc hơn mười thước, tất cả đều xảy ra trong nháy mắt, đám người phía trên đều khẩn trương nắm chặt hai tay, mà Mai Lạc lại càng ôm chặt tay Mạc Ny Tạp, ngay cả cánh tay của Mạc Ny Tạp bị người ta bấu véo cũng không biết. Mồ hôi lạnh dần dần nhỏ từ trên trán nhỏ xuống.

Vừa nãy thật sự là quá nguy hiểm, nếu Phí La phản ứng chậm một chút..., bây giờ Phí La cũng chỉ là một cỗ thi thể, Mai Lạc mê mang nhìn Phí La phía dưới, vừa nãy phía dưới là có chuyện gì xảy ra? Đột nhiên tốc độ của Khẳng Đích bùng phát là có chuyện gì xảy ra? Hơn nữa Phí La phản ứng tốc độ cũng hết sức kinh người, người bình thường căn bản không có khả năng ở trong thời gian ngắn như vậy tránh thoát nhanh nhẹn như vậy, Phí La quả nhiên mạnh hơn mình rất nhiều!

Phí La lẳng lặng hít một chút không khí chung quanh, khôi phục lại hoảng sợ vừa nãy, nếu Tạp Môn không ra tay..., Cho dù không chết cũng sẽ trọng thương, Đấu Khí bùng nổ của Khẳng Đích tuyệt đối không thể phá vỡ được Quang thủ hộ của nàng. Vậy vừa nãy là chuyện gì xảy ra? Khẳng Đích đột nhiên bùng nổ tốc độ, nếu hắn có thể liên tục làm như vậy..., phần thắng của nàng sẽ rất ít, dù sao Ma Pháp Sư rất thiệt thòi khi đánh cận chiến. Đến lúc đó cho dù nàng có ma lực dồi dào, cũng không cách nào chống đỡ công kích liên tiếp của Khẳng Đích.

Nghĩ mãi vẫn không hiểu, Phí La chậm rãi ngẩng đầu, từ trong không gian giới chỉ lấy ra quyền trượng hắc ám, nếu Ma Pháp Hệ Quang đã không có tác dụng gì..., nàng không thể không dùng Ma Pháp Trượng, dù thế nào đi nữa từ đầu nàng cũng không có ý định thật sự che giấu thực lực của chính mình, cho dù có lộ ra Quang Ám cùng thân phận, và thân phận tiểu công chúa của gia tộc Đức Cổ Lạp, nàng cũng không để ý, nàng muốn chính là Đại lục xảy ra hỗn loạn và rắc rối, cho nên từ đầu hình như cũng không tồn tại chuyện che giấu và không che giấu không phải sao?

Lúc trước cũng chỉ là muốn truy tìm con đường cường giả, cho nên mới rời khỏi Học Viện Ma Pháp Phi Long, trải qua cuộc đọ sức vừa nãy, hình như Tử Linh Chi Khí trong cơ thể tăng lên rất nhiều so với bình thường, nàng không có bao nhiêu thời gian lãng phí với Khẳng Đích. Nếu vẫn không thể đánh bại Khẳng Đích, Tử Linh Chi Khí trong cơ thể nhất định sẽ khuếch tán, đến lúc đó cho dù là trưởng lão trong bí cảnh của gia tộc Đức Cổ Lạp cũng không có cách nào áp chế Tử Linh Chi Khí, Ma Ti này người không ra người quỷ không ra quỷ, đến nay Phí La vẫn còn sợ hãi!

"Nhìn không ra Khẳng Đích còn chưa sử dụng hết thực lực a! Đây không phải rõ ràng là muốn ăn hết mình ư..." Phí La quét ánh mắt nhìn một lần, bình tĩnh đánh giá Khẳng Đích, phát hiện được rõ ràng Đấu Khí của hắn giảm đi rất nhiều, xem ra lúc nãy thi triển một chiêu đó, cũng phải trả giá không ít a! Bằng không nếu hắn có thể liên tục thi triển..., có thể nói ở dưới Thánh cấp, không có ai có thể đấu lại hắn.

Tuy rằng Đấu Khí của Khẳng Đích quả thật giảm đi không ít, nhưng mà đấu khí màu xanh lại rõ ràng gia tăng rồi, đáng chết, rõ ràng là hắn đang lấy mình để bồi luyện, cứ theo đà này nhất định hắn có thể thuận lợi tiến vào Kiếm Sư cấp chín.

Khẳng Đích lạnh lùng nhìn Phí La, vừa nãy cũng không phải đơn giản có thể thi triển như vậy, vốn cho là ít nhất cũng có thể làm tiểu tử này bị thương nặng, không nghĩ tới...

Vì thế hắn âm lãnh cười nói: "Tiểu tử, ngươi thật may mắn đấy, thông minh mà nói..., nhận thua sớm một chút. Miễn cho ta phải tốn sức tấn công!"

Dưới đài, Mai Lạc ôm chặt Mạc Ny Tạp, sốt ruột nói: "Mạc Ny Tạp làm sao đây?" Hiển nhiên là Mạc Ny Tạp bị hù sợ, mất đi bình tĩnh vốn có, lại có lẽ vì quá mức quan tâm an nguy của Phí La.

Mạc Ny Tạp giật mình nhìn Mai Lạc, lại quay đầu nhìn Phí La, tiểu tử Phí La kia trút mê dược gì cho tiểu tử này, từ khi nào thì thích khách của gia tộc Ban Đức Lộc lại quan tâm người khác, đây quả thực rất khó tin. Bởi vì lạnh lùng tàn nhẫn luôn luôn là đại danh từ của gia tộc Ban Đức Lộc, bọn họ không có nhân tình, trừ bỏ giết chóc, những việc khác đều là thờ ơ.

"Không chết được, đừng quên ngươi là người của gia tộc Ban Đức Lộc, vậy mà có cảm tình mãnh liệt như vậy, ngươi không sợ người của gia tộc Ban Đức Lộc giết hắn ư." Mạc Ny Tạp chỉ Phí La ở phía trên đài, lấy tác phong cường ngạnh của Ban Đức Lộc, kẻ có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của người nối nghiệp bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ không nuông chiều sinh hư, sẽ ra tay. Mạc Ny Tạp thập phần khẳng định nói.

"Ngươi có ý gì?" Mai Lạc kinh hoảng thu hồi hai tay ôm chặt Mạc Ny Tạp, sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt, đáng chết vì sao hắn lại quên mất tổ huấn của gia tộc Ban Đức Lộc, tuyệt đối không thể có tình cảm mãnh liệt, bởi vì đó là tối kỵ của gia tộc bọn họ, nhưng hôm nay hắn lại quên mất, vì an toàn của Phí La, Mạc Ny Tạp nhất định phải chết, nói như vậy, không ai biết chuyện hắn quan tâm đến Phí La, mà Phí La cũng không thể bị gia tộc Ban Đức Lộc đuổi giết.

Nháy mắt một cỗ sát khí cường đại lan tỏa trên người Mai Lạc, một thanh chủy thủ tản ra u quang màu đen xuất hiện trong tay Mai Lạc, ánh mắt tàn bạo tràn ngập giết chóc nhìn chăm chú vào Mạc Ny Tạp.

Mạc Ny Tạp không nhúc nhích nhìn Mai Lạc, hai tròng mắt cấp tốc hạ xuống, nàng không nghĩ rằng Mai Lạc sẽ nhanh chóng lựa chọn tốt như vậy, giết nàng thì sẽ không có ai biết chuyện này, người của gia tộc Ban Đức Lộc quả nhiên lợi hại a! Trong thời gian ngắn như vậy liền lựa chọn cách tốt như vậy, đối với Mai Lạc mà nói, Mạc Ny Tạp tuyệt đối không có quan trọng bằng Phí La, cho nên Mai Lạc không chút do dự lựa chọn hy sinh Mạc Ny Tạp mà bảo toàn Phí La.

"Ngươi cứ như vậy nắm chắc có thể giết ta?" Mạc Ny Tạp nhìn chằm chằm gò má của Mai Lạc, một bàn tay tiếp tục thưởng thức vật nhỏ trong tay, nhìn như lười nhác, nhưng mà Mai Lạc ngồi bên cạnh có thể phất hiện ra trên người của Mạc Ny Tạp toát ra một cỗ hơi thở cường đại, đó là lực lượng mà với thực lực bây giờ của Mai Lạc không thể chống lại. Chẳng qua Mai Lạc không có lựa chọn không phải sao?