Beta: Makjyoko.
Nghe xong Phí La kể, Mạc Ny Tạp nhíu mày thật sâu. Hiển nhiên là đang suy nghĩ xem rốt cuộc chủ mưu phía sau lưng là ai? Thời gian Phí La đến Giác Đấu Trường cũng chưa lâu, chẳng lẽ là kết thù ở vòng đấu loại của Sâm Lâm, nhưng cũng rất có thể là người của gia tộc Mạt Tiết sai sử.
"Bây giờ ngươi nói chuyện Huyết Sát cho ta đi!" Phí La không giống như đang nói chuyện của mình, giống như kẻ bị ám sát là người khác, chẳng có một chút quan hệ nào với nàng cả. Nhìn đến thái độ không thèm quan tâm của hắn, Mạc Ny Tạp không nói gì trừng Phí La một cái, ngươi không quan tâm, đến lúc đó nếu Đầu lĩnh trở lại, kẻ gặp chuyện không may không phải ngươi mà là ta.
“Được rồi! Huyết Sát chính là do những lưu dân ở trong Giác Đấu Trường hợp thành, đều là những kẻ cần tiền không cần mạng, bên trong có mấy kẻ có thực lực rất khá." Lúc Mạc Ny Tạp nói đến chỗ này, lơ đãng ngừng một chút. Xem ra bên trong Huyết Sát còn có kẻ khiến nàng bận tâm! Nếu như vậy thì thật sự phiền toái.
(*Lưu dân: Dân lưu lạc.)
"Còn lợi hại hơn ngươi sao?" Nghe đến đó Phí La liền nghiêm túc, dường như phiền toái luôn luôn quấn lấy nàng, cho tới bây giờ cũng chưa được yên ổn, còn tưởng rằng vừa có thể nâng cao thực lực ở Giác Đấu Trường, vừa rèn luyện kinh nghiệm thực chiến một chút, bất quá bây giờ xem ra chuyện này là không thể nào rồi.
"Ừ! Hẳn là còn có Lão Cổ Đổng lợi hại hơn ta, dù sao Huyết Sát cũng là một tổ chức rất có tiếng ở Tây phố, thu phí cũng không hề rẻ hơn chúng ta, ở đây bọn ta cung cấp tình báo, còn bọn họ lại là mua mạng."
"Là như vậy sao! Còn Sinh Mệnh Chi Thủy lần trước ta đề cập với ngươi đã có tin tức gì chưa?" Bích Cơ bên kia chậm chạp không truyền tin tức đến, xem ra không nên tiếp tục đùa giỡn nữa rồi. Đó là lý do Phí La ôm tâm tình xem kịch vui nhắc nhở Mạc Ny Tạp một câu.
"Ngươi hỏi thứ kia làm cái gì?" Mạc Ny Tạp tò mò hỏi, Đầu lĩnh cũng giao phó bọn hò đi tìm Sinh Mệnh Chi Thủy, lúc trước nàng còn buồn bực thật lâu, không phải là theo đạo lý lấy thực lực của Đầu lĩnh, Sinh Mệnh Chi Thủy cũng chẳng có sự hấp dẫn gì với hắn sao?
"Việc này không liên quan tới ngươi, rốt cuộc ngươi có tin tức của nó hay không."
"Có, chẳng qua vẫn chưa xác định, qua một thời gian ngắn nữa mới có thể xác định rõ được, nhưng chuyện Huyết Sát ngươi định xử lý như thế nào, bởi vì một khi đã phát lệnh thì sẽ không chết không ngừng." Tuy rằng trong tay nàng quả thật có Sinh Mệnh Chi Thủy, nhưng phải ưu tiên nhiệm vụ mà Đầu lĩnh giao phó, cho nên Mạc Ny Tạp quyết định giữ bí mật.
"Ta đã biết, chuyện Huyết Sát ta mặc kệ thôi, binh đến tướng chặn! Cùng lắm thì bại lộ thân phận." Phí La híp hai mắt lại, không có ý tốt nhìn khách điếm Ma Pháp Vũ Khí ở phía xa, nếu đến nước đó..., Huyết Sát ngươi cũng đừng trách ta vô tình, thân phận cao quý đôi khi cũng là một loại thực lực, không phải sao?
"Bại lộ thân phận, ngươi có ý gì? Tốt nhất đừng làm loạn, ta thấy ta vẫn nên đi bên cạnh ngươi!" Mạc Ny Tạp suy nghĩ một lúc lâu rồi nói, hẳn là Đầu lĩnh sắp trở lại rồi, Phí La tuyệt đối không thể gặp chuyện không may.
"Ta cũng không có tiền mời ngươi nha!" Phí La cảm thấy rất kinh ngạc với quyết định của Mạc Ny Tạp, rốt cuộc nàng ta có thân phận gì, tiếp cận mình với mục đích gì? Đáng lẽ nàng ta không thể biết thân phận của mình mới đúng. Nhưng nếu như vậy thì tại sao lại giúp mình, hơn nữa còn chưa từng có ai nói trong Giác Đấu Trường có người của gia tộc Đức Cổ Lạp cả.
"Yên tâm không lấy tiền, miễn phí." Mạc Ny Tạp phun khí trên cổ Phí La, móng tay đỏ chậm rãi lướt qua khuôn mặt thanh tú của Phí La, trong nháy mắt yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng tim đập.
"Này đi thôi!" Đi ra ngoài quá lâu, Mai Lạc sẽ lo lắng, tuy rằng tiểu tử kia ngốc nghếch một chút, nhưng gia tộc Ban Đức Lộc cũng không phải vô dụng ở đại lục Phi Long, hình như cũng giao dịch không ít với gia tộc Đức Cổ Lạp.
"Đi đâu?" Mạc Ny Tạp chần chờ một lát hỏi, nàng còn tưởng rằng Phí La sẽ yêu cầu ở lại Tây phố chứ, dù sao nếu ở Tây phố..., Cho dù người của Huyết Sát muốn động thủ, cũng sẽ kiêng dè bọn họ. Tin tưởng người của Huyết Sát không phải kẻ ngu, động thủ ngay dưới mắt của bọn họ.
"Đương nhiên là đi đấu trường! Bây giờ ta đang tham gia thi đấu trên lôi đài của đấu trường, chẳng lẽ người cho là ta cứ bỏ qua như vậy!" Phí La khinh bỉ nhìn Mạc Ny Tạp, còn nói là làm công tác tình báo, ngay cả bây giờ nàng đang làm gì cũng không biết, thật sự là không biết bình thường bọn họ làm cái gì nữa?
"Ngươi có ý gì?" Mạc Ny Tạp chịu không nổi rống lớn, tiểu tử này cũng dám dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, thật sự là chán sống rồi, phải biết rằng năm đó ở Giác Đấu Trường ai ai cũng biết đến nàng, không biết có bao nhiêu kẻ nghe thấy tên của nàng liền từ bỏ trận đấu, tiểu tử này lại dám không biết tốt xấu như vậy.
"Là ý như trên đấy? Tiểu thư chúng ta đi thôi!" Nếu mà không đi..., ai biết liệu tiểu tử Mai Lạc kia có đi ra ngoài mà tìm mình hay không, tuy rằng hắn có vẻ nguy hiểm, nhưng lại luôn làm mấy chuyện ngốc nghếch.
"Tùy ngươi." Mạc Ny Tạp hung hăng trợn mắt với Phí La, cuối cùng vẫn quyết định đi theo. Tuy rằng lúc đi ra đã mặc thêm áo bào máu đen, nhưng dáng người lồi lõm lại như ẩn như hiện lộ ra, những kẻ bên cạnh đều dè dặt cẩn trọng nuốt nước miếng, tuy rằng không biết thân phận thực sự của Mạc Ny Tạp. Nhưng kẻ sinh sống ở Tây phố, cho dù chỉ là một tiểu hài tử mấy tuổi, cũng phi thường đáng sợ.
"Ngươi không cảm thấy trang phục này của ngươi quá phô trương sao?" Phí La run rẩy khóe miệng, bất mãn lẩm bẩm, sớm biết vậy không đồng ý yêu cầu cho nàng ta đi ra ngoài cùng mình, bây giờ lại càng thêm rõ ràng.
"Vậy ngươi hi vọng ta cởi cái áo choàng này! Mặc dù ta không có ý kiến gì." Mạc Ny Tạp vuốt vuốt tóc, giả bộ muốn cởi áo bào ma pháp trên người ra, đối với sức quyến rũ của bản thân, nàng rất hiểu rõ. Nàng không ngại náo nhiệt một chút ở Tây phố, dù sao ở Giác Đấu Trường đều là những ngày nhàm chán.
Ngẫu nhiên tìm một chút trò giải trí nàng sẽ không ngần ngại. Dù sao chuyện như vậy trước kia nàng thường xuyên làm, cũng không biết ngượng ngùng là cái gì.
"Thôi, ngươi vẫn nên mặc đi!" Bộ dáng họa thủy của Mạc Ny Tạp ngay cả nàng còn động tâm, nếu thật sự để nàng ta cởi áo choàng ra..., e rằng hôm nay không thể rời khỏi Tây phố rồi, về sau người đuổi giết mình, sợ là không chỉ người của Huyết Sát thôi đâu.
Nàng thật sự hối hận rồi, biết rõ Mạc Ny Tạp là hồ ly tinh thành tinh, vậy mà vẫn cứ rơi vào bẫy của nàng ta, hi vọng nàng ta không có âm mưu gì. Bằng không sau này đừng hòng nghĩ đến an ổn mà sống.
"Là sao?" Âm thanh của Mạc Ny Tạp càng thêm kiều mị, tròng mắt của những người xung quanh đều rơi xuống hết rồi, ở tây phố không phải nữ nhân nào cũng có thể động vào, hơn nữa vừa nãy bọn Phí La đi ra từ số 13, cho nên tuy rằng đám người rục rịch rất nhiều, nhưng rất ít kẻ thật sự động thủ, dù sao một khi động thủ thì sẽ không có khả năng sống vẹn toàn, đây là quy củ của tây phố, hoặc là không động thủ. Nếu động thủ, nhất định phải trả giá lớn đó chính là nguy cơ tử vong.
"Chúng ta đang bị theo dõi." Tuy rằng sát khí này được giấu rất tốt, nhưng vẫn bị Phí La phát hiện. Mạc Ny Tạp nghe được lời nói của Phí La liền khiếp sợ nhìn nàng. Sát khí này nàng cũng nhận thấy, nhưng nàng không ngờ rằng ngay cả Phí La cũng nhận ra.
Nhưng không phải Phí La là cao cấp ma pháp sư ư? Thực lực Thánh cấp như nàng cũng chỉ cảm thấy sát khí mơ hồ, nhưng Phí La lại khẳng định bị người theo dõi, quả nhiên là người mà Đầu lĩnh nhìn trúng, thật không đơn giản. Bây giờ nàng càng ngày càng hiếu kỳ quan hệ của Đầu lĩnh với hắn rồi.
"Ngươi cũng phát hiện, chẳng qua yên tâm đi chỉ là vài con tôm nhỏ. Bữa tiệc thật sự còn chưa tới đâu. Vì vậy không cần lo lắng." Mạc Ny Tạp nhẹ giọng giải thích, người có thực lực như vậy, cùng lắm cũng chỉ là sát thủ bên ngoài của Huyết Sát, đám người này không có tư cách động thủ, bọn họ chỉ phụ trách thu thập tình báo mà thôi, kẻ thực sự động thủ sẽ là một người khác.
"Không cần lo lắng sao?"
"Ừ! Ngươi đã ngăn cản đợt ám sát thứ nhất, Huyết Sát sẽ không cử người thứ hai đi nhanh như vậy, bây giờ bọn họ cần thu thập tư liệu, tin tưởng rất nhanh sẽ biết ta đang ở cạnh ngươi rồi." Mạc Ny Tạp gật gật đầu, những chuyện này nàng đều biết, nếu Huyết Sát không có đầu óc..., thì sẽ không thể tồn tại được ở Tây phố như vậy.
Đã sớm bị thế lực của nàng thâu tóm rồi, nhìn bề ngoài tây phố giống như chỉ có hai thế lực, kỳ thực không biết có bao nhiêu Thế Lực Hắc Ám. Ở Tây phố vào nhà cướp của cũng chỉ là việc bình mà thôi, cho nên mỗi ngày đều sẽ có người mất mạng, và mỗi ngày cũng đều có người thành danh.
"Nếu ngươi nói như vậy thì ta cứ yên tâm, mặc dù không biết nguyên nhân ngươi giúp ta là gì, nhưng tốt nhất đừng có ý đồ với ta, bằng không đừng trách ta không khách khí." Đôi mắt màu xanh sẫm của Phí nháy mắt biến thành màu xanh lá cây đậm, nhưng rất nhanh lại trở về màu xanh sẫm vốn có, Mạc Ny Tạp căn bản không kịp phản ứng.
"Tuy rằng ta không biết ngươi có thân phận gì, nhưng mà cũng chẳng liên quan gì cả, bởi vì ta cũng chỉ là phụng mệnh làm việc, cho nên ngươi không lo lắng, ta sẽ sẽ không thương tổn ngươi." Mạc Ny Tạp buồn cười nói, còn tưởng rằng tiểu tử này cái gì cũng không biết, không nghĩ tới hắn không uy hiếp mình, thật thú vị.
"Phụng mệnh làm việc vậy à?" Phí La không tiếp tục hỏi, bởi vì nàng biết. Cho dù hỏi tiếp, Mạc Ny Tạp cũng không thể nói cái gì? Chỉ lãng phí nước miếng trên người nàng ta mà thôi, chậm rãi vuốt ve tiểu Đinh Địch trong lòng, vừa trao đổi cùng Tạp Môn. Là người của gia tộc ư? Không có khả năng, bởi nếu là gia tộc Đức Cổ Lạp..., Mạc Ny Tạp sẽ không nói là không biết thân phận của mình như vậy.
Tuy rằng chuyện trong gia tộc Đức Cổ Lạp là bí mật, nhưng chuyện về thân phận không thể không nói cho những người này, vậy không phải là người của gia tộc Đức Cổ Lạp, nhưng nếu không phải là người của gia tộc thì là ai đây? Hình như nàng cũng không quen biết với mấy người này? Chuyện càng trở nên quái dị rồi đây! Tuy rằng gia tộc cũng có những người thủ hộ không e ngại việc đánh lén, nhưng nếu như là đến từ phương diện ám sát khác mà nói..., chẳng hạn như: Độc, tuy rằng độc không có tác dụng gì với cơ thể của những người trong gia tộc, nhưng với đối thủ chuyên nghiệp! Không thể không đề phòng!