Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 2 - Chương 108: Ma khí




"Chủ nhân." Đột nhiên ở chung quanh sơn thôn Đốn Tư, thanh âm lục soát của Ba Phỉ Lạc truyền tới, hiển nhiên là nhìn thấy cái gì đó không thể tin nổi, cho nên giọng nói tựa hồ có chút khiếp sợ, âm cuối đề cao hơn hẳn.

"Ba Phỉ Lạc đã xảy ra chuyện gì sao? Hay là phát hiện cái gì?" Lạp Mạc Nhĩ quay về phía Ba Phỉ Lạc hỏi thăm một tiếng, bình thường Ba Phỉ Lạc không thể nào vận dụng ma pháp này, bởi vì dù sao đây cũng là ma pháp hắn dạy cho bọn họ dùng để bảo vệ tính mạng khi cần thiết.

"Chủ nhân bên này phát hiện một ít manh mối, thỉnh người qua đây." Giọng nói của Ba Phỉ Lạc mang theo sốt ruột, hiển nhiên là xảy ra chuyện gì đó hắn không thể tự làm chủ được, chỉ có thể kinh hoảng mà gọi Lạp Mạc Nhĩ qua giải quyết.

"Ta biết rồi, các ngươi ở bên kia chờ, ta và bọn Mộc Luân sẽ theo sau ngay." Lạp Mạc Nhĩ nhìn lướt qua thôn, quả thật không có manh mối gì, vì thế liền dẫn đám người Mộc Luân tụ họp với Ba Phỉ Lạc.

"Mộc Luân, thu thập một ít mẫu vật, Ba Phỉ Lạc bên kia đã phát hiện một ít manh mối, bây giờ chúng ta qua bên đó nhanh!" Ý Lạp Mạc Nhĩ bảo Mộc Luân thu thập một ít chứng cứ hữu ích, một ít chân tay đã bị cụt cùng với ma pháp ấn ký, rồi đi đến chỗ của Ba Phỉ Lạc.

"Thủ hạ biết rồi." Mộc Luân cùng vài tên thuộc hạ thần chức sắp xếp lại mọi thứ một chút, tuy rằng lúc trước binh lính của Thiếu Đế Quốc cũng dò xét một lần, nhưng vẫn chưa dò xét toàn bộ, cho nên lần này Lạp Mạc Nhĩ mới quyết định tự mình ra tay.

Sau một lát, đoàn người của Lạp Mạc Nhĩ liền đi tới một căn phòng nhỏ phía tây của sơn thôn Đốn Tư, căn phòng này tuy rằng rất đơn sơ, nhưng so với những chỗ bị phá hỏng ở trong thôn, thì có thể coi nó đã hoàn hảo lắm rồi, thậm chí liền ngay cả một chút dấu vết giẫm lên đều không có, chẳng qua là chung quanh có một chút cỏ dại rậm rạp, hoang vắng hiu quạnh mà thôi.

"Ba Phỉ Lạc các ngươi phát hiện cái gì?" Lạp Mạc Nhĩ chậm rãi bước vào căn phòng nhỏ cũ nát này, đơn sơ, tiêu điều, đây là ấn tượng đầu tiên của hắn về căn phòng này, chẳng qua lúc hắn tiến vào, thân mình hơi hơi khựng lại một chút, sắc mặt thoáng biến đổi, chẳng qua rất nhanh liền biến mất, đến ngay cả Mộc Luân bên cạnh hắn cũng không phát hiện được có điều gì không thích hợp.

Mà cho dù có bọn họ cũng chỉ cho rằng lúc Lạp Mạc Nhĩ nhìn đến căn phòng này thì có chút mâu thuẫn mà thôi. Hoàn toàn không nhận ra được vẻ mặt đăm chiêu của Lạp Mạc Nhĩ, khóe miệng cũng chỉ hơi nhếch lên một chút rất khó để phát hiện.

"Chúng ta phát hiện cái này." Sắc mặt Ba Phỉ Lạc khó coi chỉ chỉ cái huyệt động dưới chân kia, từng trận gió lạnh thổi từ cửa động thổi ra, nếu không phải là người cố gắng tìm kiếm thì rất khó phát hiện, dù sao cái huyệt động này trừ bỏ bị một cái vại cũ nát chắc lại ở bên ngoài, mặt trên còn có một tấm ván gỗ che lại, cho nên rất khó làm người khác chú ý.

"Huyệt động, làm sao các ngươi phát hiện?" Lạp Mạc Nhĩ tiến lên nhìn nhìn, thậm chí có hơi thở rất nặng, hơn nữa cổ hơi thở này tuyệt đối không thể là của Phi Long Đại lục, mà là hơi thở của Ma giới bên kia, chẳng lẽ đây là một huyệt động thông với Ma giới.

Bởi vì rất lâu trước đây lúc tam giới còn chưa bị phân chia, các tộc trong tam giới đều sống hòa bình với nhau, nhưng không biết từ lúc nào tam giới bắt đầu trở nên không còn yên tĩnh nữa, tràn đầy giết hại cùng chinh chiến, cho nên sau này để tránh cho dân chúng vô tội bị cuốn vào phân tranh, Thần vương, Ma vương thậm chí Minh vương đều tự sử dụng Đại Thần Thông phong bế lại con đường thông qua tam giới.

Chẳng qua cho dù là vương giả mạnh nhất cũng không có khả năng làm một cách hoàn mỹ được, cho nên còn để sót lại một số "Trùng động", mà những "Trùng động" này liên tiếp nhau nối liền hai giới, chẳng qua điều làm Lạp Mạc Nhĩ thực sự kinh ngạc, nếu cái huyệt động này thật sự là "Trùng động"..., thì phía dưới phải là phong ấn, bởi vì chỗ "Trùng động" này chính là nơi mà phong ấn yếu nhất, dần dần bị ma lực hai giới ăn mòn, cuối cùng tạo thành "Trùng động" như bây giờ.

"Kỳ thực vốn ta cũng không phát hiện ra căn phòng này, chẳng qua là lúc đi ngang qua, đột nhiên có một cỗ ma khí cường đại vọt ra, ta mới tiến xuống dưới xem xét, cuối cùng mới phát hiện cái huyệt động này, ta đang lo lắng liệu nó có phải là thông đạo nối liền với Ma giới bên kia hay không?" Ba Phỉ Lạc lo lắng nhìn Lạp Mạc Nhĩ, nếu là thật, chuyện này thật sự lớn rồi, thậm chí ngay cả bọn họ cũng không phát hiện, vậy có phải hay không đại biểu cho việc không ít Ma tộc đang mai phục ở trên Đại lục.

Nếu là thật, vậy thì cực kỳ nguy hiểm, dù sao bọn họ biết bây giờ Ma vương cũng không phải là Ma vương trước kia nữa, tuy rằng sự tình cụ thể trong đó đều không thể biết rõ ràng, nhưng Ma vương này tuyệt đối không có khả năng buông tha miếng bánh ngọt như Phi Long Đại lục, dù sao chỗ này cũng là căn nguyên của tam giới.

"Ngươi là nói ma khí sao?" Lạp Mạc Nhĩ cẩn thận nhìn huyệt động tối đen trước mắt, chỉ biết chuyện của sơn thôn Đốn Tư không đơn giản như vậy, Cho dù lợi nhuận của Bách Hoa Tửu hết sức kinh người, nhưng tuyệt đối cũng không có kẻ phát điên mà giết sạch mọi người trong thôn, cách giải thích duy nhất chính là sơn thôn Đốn Tư rất có thể không phải bị báo thù, mà là bị liên lụy.

"Đúng vậy, hơn nữa còn là ma khí hết sức kinh người, ít nhất đều là Ma Tướng cấp bậc cường giả." Ba Phỉ Lạc nghiêm túc nói, dù sao cùng từng quen biết với Ma giới bên kia, cho nên với sự phân chia thế lực ở Ma tộc cũng ít nhiều có chút hiểu biết, chỉ là điều làm hắn thật sự kinh ngạc, nếu quả thật chính là cường giả cấp bậc Ma Tướng..., thì cũng không có khả năng kiêu ngạo như vậy, dù sao cường giả cấp bậc Ma Tướng tối đa cũng chỉ tương đương với nhân loại cường giả Thánh cấp, tuy rằng thể lực của Ma tộc quả thật còn mạnh hơn so với nhân loại bình thường, nhưng chỉ dựa vào một Ma Nhân cấp bậc Ma Tướng, chuyện này không có cách gì có thể nói được, đây mới là điều làm cho Ba Phỉ Lạc lo lắng.

Một khi xác nhận là Ma Vương động tay, như vậy chuyện Thần vương mất tích của năm ngàn năm trước rất có khả năng xác định rõ. Dù sao quan hệ của Thần vương và Ma vương trong tam giới cơ hồ mọi người đều biết, nhưng từ năm ngàn năm trước sau khi chiến tranh qua đi Thần vương vẫn chưa từng trở về Thâng giới nữa, mà Ma vương chỉ giải thích nói rằng Thần vương tính toán ở lại Ma giới, nhưng lại mất tích không cho dân chúng của Thần giới gặp mặt Thần vương, nhiều năm trôi qua như vậy, mấy người của Thần giới đều đã khẳng định Thần vương điện hạ mất tích.

Hơn nữa từ năm ngàn năm trước Ma vương Ma giới bắt đầu trở nên cực kỳ quái dị, tính tình hoàn toàn bất đồng với trước kia, tàn bạo thích giết chóc đã trở thành tên của nàng. Nhưng không ai dám thật sự nói cái gì. Ở Ma giới đều dùng thực lực để nói chuyện, nắm đấm của ai cứng người đó chính là Vương, tuy rằng sau đó cũng có không ít người khiêu khích Ma vương Ái Lệ Ti, nhưng cuối cùng kết cục đều thập phần thê thảm, toàn bộ đều bị Ma vương Ái Lệ Ti xử quyết rồi, hơn nữa còn sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn nhất để xử quyết.

"Cường giả cấp bậc Ma Tướng, vậy thì thật lạ, theo đạo lý nếu thực sự là người của Ma giới làm, thì tại sao hắn lại muốn lộ thân phận. Mộc Luân, các ngươi chuẩn bị đi, đi xuống dưới xem một chút." Lạp Mạc Nhĩ trầm tư một lát, quyết định tốt nhất vẫn vào trong đó nghiên cứu một phen, dù sao bây giờ Đại lục Phi đã nổi lên bão táp phong ba rồi. Hắn không thể khinh thường.

"Chủ nhân người nói thật?" Mộc Luân không ủng hộ nhìn Lạp Mạc Nhĩ, phải biết rằng thân phận của Lạp Mạc Nhĩ rất cao quý, nếu thật sự xảy ra chuyện gì..., Cho dù hắn lấy cái chết tạ tội cũng không thể bù lại tổn thất cho Thần giới, cho nên hắn chần chờ.

"Ta biết đang làm cái gì! Huống hồ ngươi cho rằng trong tam giới thật sự có người có thể thương tổn được ta?" Lạp Mạc Nhĩ nhẹ giọng nói, mỉm cười nhìn Mộc Luân, tuy rằng đang ở dưới phong ấn, nhưng người thật sự có thể thương tổn được hắn thật sự rất ít, Cho dù thật sự có đi nữa, không phải hắn vẫn có thể giải khai phong ấn sao?