Ngay sau khi Phỉ Lệ bước vào cánh cổng kia, một tòa thiết tháp âm u xuất hiện trước mặt cô, năm chữ to đùng hiện ra "Cửu Khúc Linh Lung Tháp".
Nghĩa cũng như tên, cái tháp này chia làm chín tầng, mà căn cứ theo lời lúc trước Khách Tư Đặc nói cho Phỉ Lệ thì mỗi tầng là một cửa, ba tầng dưới cùng là luyện tâm, ba tầng giữa là luyện tình, ba tầng trên cùng là luyện dục.
Giờ phút này Phỉ Lệ thật sự bội phục tộc nhân Đức Cổ Lạp, lại có thể tìm được một nơi thí luyện như thế. Chiến trường viễn cổ thần ma, Phan Đa Lạp hẳn là một thôi! Chẳng qua ở không gian bất đồng nên lúc đó cô mới có thể đi vào cái địa phương quỷ dị đó.
Theo Khách Tư Đặc dặn dò, Phỉ Lệ vẫn như cũ bước đến khối thạch anh hồng sắc trước tháp, cắn ngón tay mình, nhỏ ra một giọt máu lên. Huyết dịch của tộc nhân Đức Cổ Lạp nhất tộc chính là chìa khóa mở ra thí luyện chi môn. Nói cách khác, không phải tộc nhân Đức Cổ Lạp nhất tộc thì sẽ không vào được bên trong cửu khúc Linh lung tháp, cũng không thể nào biết được bí mật truyền thừa của Đức Cổ Lạp nhất tộc.
Theo giọt máu kia tan ra, cánh cửa sắt vốn đóng chặt từ từ mở ra, mùi nấm mốc nồng nặc theo đó truyền vào trong mũi Phỉ Lệ.
Phỉ Lệ tò mò nhìn, cuối cùng vẫn quyết định đi vào. Cô biết rõ Phi Long đại lục là địa phương dùng thực lực định đoạt, nếu cô không muốn bị kẻ khác khi dễ thì trước tiên phải có được thực lực cường đại.
Ngay lúc Phỉ Lệ vừa bước chân vào thì cánh cửa sắt phía sau liền đóng lại ngay, xuất hiện trước mặt cô là ba phiến truyền tống môn hồng, bạch, hắc, ngoài ra không có gì cả. Phỉ Lệ thở dài một hơi, xem ra đây chính là đệ nhất quan luyện tâm rồi, rốt cuộc luyện cái gì?
Phỉ Lệ không hề ngừng lại đi tới trước mặt phiến truyền tống môn màu đen, Đức Cổ Lạp nhất tộc trời sinh có được hắc ám ma pháp cường hãn, nên Phỉ Lệ không có gì đáng trách bước vào hắc sắc truyền tống môn, không có cái gì mà trực giác nói cho cô biết mình vốn là thuộc về hắc ám hết.
"Chúc mừng ngươi thông qua khảo nghiệm đệ nhất quan. Ở đây có lễ vật chuẩn bị cho ngươi, ngươi có thể chọn lễ vật ngươi muốn. Sau đó ngươi có thể đi thẳng lên tiến hành khảo nghiệm ở tầng thứ ba." Ngay lúc Phỉ Lệ còn chưa có phản ứng kịp thì một thanh âm hiền lành vang lên trên đỉnh đầu cô.
Cái vụ gì thế này? Như vậy liền qua cửa luyện tâm, cũng quá đơn giản à nha! Phỉ Lệ không nói gì nhìn khối thạch anh kì dị lơ lửng trên đỉnh đầu.
"Ba chọn một?" Phỉ Lệ giật giật cái miệng nhưng vẫn đi tới cái bàn cách đó không xa, nhìn lễ vật trước mắt. Một khối thạch anh bạch sắc cực kì đơn giản, chẳng qua là phía trước mỗi khối viết các chữ khác nhau, khối thứ nhất viết "Quá khứ", khối thứ hai viết "Hiện tại", khối cuối cùng viết "Tương lai".
Xem ra đây mới chính là khảo nghiệm luyện tâm! Trước đó là một chướng ngại pháp nho nhỏ, dùng để mê hoặc ánh mắt người khác, khó trách Khách Tư Đặc nói với cô Na Đạt tốn năm năm mới qua được lục quan, nói cách khác, Na Đạt thông quan luyện tình mà luyện dục thì chưa có tiến vào. (Thí luyện mà cũng có lừa tình nữa ==")
Điều này chứng tỏ là lấy tâm lý đa nghi khảo nghiệm tiềm lực của một người. Nếu như một người thật sự có thể thoát khỏi sự mê hoặc của vật chất thì tâm cảnh tự nhiên có thể lớn mạnh vượt bậc. Nghĩ đến đây Phỉ Lệ không do dự nữa, đưa tay cầm lấy khối thạch anh thứ ba lên.
Quá khứ cũng chỉ là quá khứ, chuyện đã qua chỉ còn là phù du, con người không thể cả đời sống trong quá khứ được.
Theo lời Lý Bạch thì là: Ngày hôm qua giống như dòng nước chảy về hướng đông, cách xa ta không thể ở lại, hôm nay nhiễu loạn lòng ta, càng ưu phiền. Rút đao đoạn thủy, thủy càng lưu, hà cớ gì nhất mực đắm chìm trong quá khứ đã qua. Cái cô muốn là tương lai, Phỉ Lệ quả quyết cầm đi khối cầu thạch anh viết chữ "tương lai" ở trên, ung dung bước lên cầu thang bên trái.
Trong nháy mắt Phỉ Lệ xoay người đi đó, cái bàn phía sau thần tốc tiêu thất, sau đó là một chùm sáng mãnh liệt bao phủ cô, chớp mắt liền trùm lên cô, không ngừng cải tạo thân thể nhỏ nhắn của Phỉ Lệ, những chất dơ bẩn trong cơ thể liên tục tiết ra ngoài, lại không ngừng bổ sung cho biển ý thức của cô.
Phỉ Lệ mỉm cười nhìn tất cả, quả nhiên là cô đã lựa chọn đúng, chỉ có năng lực của thạch anh cầu "Tương lai" mới là lớn nhất, khó trách mỗi người ở Đức Cổ Lạp nhất tộc cơ hồ đều có thể đạt tới thần cấp, có năng lực có thể cải tạo thân thể, thì tiền vốn của bản thân càng hơn so với những người khác.
Nói đơn giản thì thân thể người bình thường, thứ có thể đựng ma lực là một thùng nước thì tộc nhân gia tộc Đức Cổ Lạp là một cái lu nước, khoảng cách trong này có thể nhận ra.
Điều này cũng lý giải vì sao Đức Cổ Lạp nhất tộc không hề có phế vật, cho dù có cũng ngược lại là thiên tài đối với các gia tộc khác, đây là tiền vốn hành tẩu trên Phi Long đại lục nha! Phỉ Lệ hưng phấn nhìn đoàn năng lực đang không ngừng cải tạo mình. Thu hoạch của cửa này cũng không tệ! Dù sao cô cũng không thật sự là một đứa nhỏ mười tuổi đúng không? Các tộc nhân Đức Cổ Lạp khác đều năm tuổi thì đi vào đây thí luyện, còn mình thì lại mười tuổi, chênh lệch đối với người khác thì không tính là gì nhưng với Phỉ Lệ đã sống hai đời người thì khác biệt rất nhiều. Thật sự chờ mong cửa ải tiếp theo mà! Không biết sẽ cho cô kinh hỉ gì đây?