“Ôi! Là Phỉ Lệ bảo bối phải không? Nhanh qua chỗ gia gia.” Mạt Đức vừa nghe thấy giọng nói của Phỉ Lệ thì cả người nhanh chóng bay ra ngoài, ngay cả bộ dạng quý tộc thường ngày cũng không thèm cố kị.
Mạt Đức nhanh chóng đi tới trước mặt Đế Á, hai tay vươn ra ôm Phỉ Lệ trong lòng Đế Á qua, người khác chỉ kịp nhìn thấy một cái bóng dáng nho nhỏ màu tím. Chẳng qua là nghe tiếng gia gia kia làm cho người khác có ý tưởng kì quái. Chủ nhân của thanh âm trong trẻo thanh thúy như vậy rốt cuộc có bộ dạng thế nào?
Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư buồn bực nhìn Mạt Đức vọt tới trước mặt Đế Á, trong lòng vô cùng khinh bỉ, quả thật là thú nhân, chỉ có thú nhân mới thất lễ, không có tu dưỡng như vậy.
“Gia gia!” Phỉ Lệ buồn bực nhìn gia gia đang mãnh liệt hôn hít mình. Đây là Mạt Đức Pháp Đức Cổ Lạp nổi tiếng hung ác ở Phi Long đại lục thật sao? Quả thực là một đại thúc háo sắc mà.
“Cha.” Đế Á và La Tư cùng liếc nhau một cái, không nói gì nhìn cha như vậy. Chỉ cần cha nhìn thấy Phỉ Lệ lập tức trở nên vô cùng ngây thơ. Rõ ràng ở trước mặt Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch thì vô cùng nghiêm túc, nhưng chỉ cần nhìn thấy Phỉ Lệ là hoàn toàn khác biệt. Thật không rõ là có chuyện gì nữa.
“Khụ khụ ~~ ” Mạt Đức phi thường bất mãn giả vờ ho khan một chút, Phỉ Lệ tiểu bảo bối thật sự mềm mại mà! Với lại ôm thật thoải mái, lão mới không cần mặt mũi gì hết, hơn nữa mặt mũi không đáng tiền.
“Đây là Phỉ Lệ đáng yêu phải không? La Bá Đặc vô cùng tò mò nhìn Phỉ Lệ trong ngực Mạt Đức. Tiểu nữ hài có thể làm cho Mạt Đức thúc thúc thất lễ như vậy có mị lực lớn thế sao? Cả huynh đệ của hắn cũng không cho hắn nhìn thấy. Hắn thật sự cảm thấy hứng thú, trong cung, ngoại trừ Cát Nhĩ Khải Kỳ mà An Na sinh cho hắn, những thứ khác hắn đều không có coi trọng liếc mắt một cái.
“Hừ!” Mạt Đức thập phần bất mãn quay mặt Phỉ Lệ từ trong ngực ra, những người này đều không có ý tốt với Phỉ Lệ tiểu bảo bối của lão, là ai đề xuất tổ chức cái tiệc sinh nhật này không biết! [Tác giả: Mồ hôi! Không phải là ông sao? Thật là vừa ăn cướp vừa la làng mà. Phi Linh buồn bực trước tiên.]
Hơ
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn tiểu cô nương trong ngực Mạt Đức, nhất thời tất cả đều ngây người, chẳng trách được người trong gia tộc Đức Cổ Lạp sủng ái như vậy.
Da thịt mềm mại mà trong suốt, tinh tế như bạch ngọc trau chuốt, phảng phất như chỉ cần hơi dùng lực một chút liền nhéo ra nước được, gương mặt đỏ bừng như quả táo chín làm người ta không nhịn được muốn cắn một cái. Cái mũi xinh xắn thẳng tắp ở trên cái miệng nhỏ đỏ tươi, lông mi màu tím nhạt cong dài, còn đôi mắt tử sắc có một chút hồng sắc, thỉnh thoảng tò mò chớp chớp mắt linh hoạt nhìn mọi người xung quanh.
Càng làm cho người khác kinh ngạc là mái tóc kia dưới ánh nắng, nổi bật màu tím đặc trưng của gia tộc Đức Cổ Lạp, cộng thêm đôi mắt màu tím tồn tại phong tình không nói nên lời. Rõ ràng chỉ là một tiểu oa nhi bốn tuổi, nhưng lại có mị lực khuynh thành. Giờ phút này, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn đứa bé trong ngực Mạt Đức.
Một nữ hài như thiên sứ như vậy, làm mọi người không nhịn được muốn hôn một cái, được mọi người bảo vệ. Ngay cả cay nghiệt như Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư cũng giật mình nhìn tiểu cô nương trong ngực Mạt Đức, không khỏi nghĩ đến mười năm sau, tuyệt đại phong tình.
“Gia gia, hắn là La Bá Đặc thúc thúc sao?” Phỉ Lệ tò mò vươn cái đầu nhỏ từ trong ngực Mạt Đức ra, đánh giá hoàng đế của một trong tam đại đế quốc.
Tóc hoàng kim, đôi mắt xanh thẳm cùng với gương mặt anh tuấn, xem ra đại lục này thật sự là thừa thãi soái ca mỹ nữ mà!
“Đúng vậy, hắn chính là hoàng đế Khải Kỳ đế quốc, La Bá Đặc Khải Kỳ.” Mạt Đức bất mãn nhìn La Bá Đặc cướp mất tầm mắt của Phỉ Lệ bảo bối. Hừ! Chỉ biết tiểu tử này sẽ đánh chủ ý lên bảo bối của lão.
“Chào La Bá Đặc thúc thúc.” Phỉ Lệ cao hứng nhìn nữ tử rất giống La Tư ba ba đứng phía sau La Bá Đặc. Cũng phong hoa tuyệt đại như Đế Á mụ mụ, chẳng qua trên người mụ mụ là đoan trang dịu dàng như nước thì nữ tử kia không giống vậy, mà giống như U Lan trong cốc. Khí chất trong trẻo lạnh lùng kia rất thu hút người khác.
“Ừ, chào Phỉ Lệ.” La Bá Đặc đương nhiên nhận ra tầm mắt của Phỉ Lệ không ở trên người mình là ở trên người ái phi An Na của hắn.
“Phỉ Lệ thật sự đáng yêu quá! Ta là cô cô của Phỉ Lệ, An Na cô cô.” An Na hưng phấn nhìn tiểu cô nương trong ngực cha nàng, khó trách cả người cha cổ quái không hiểu lý lẽ của nàng cũng trở nên kì quái như thế, ai lại không thích tiểu thiên sứ như vậy chứ!
“Chào An Na cô cô.” Thật xinh đẹp! Thật có khí chất! Hai mắt Phỉ Lệ lóe sáng nhìn An Na trong vòng tay của La Bá Đặc. Có một tuyệt thế đại mỹ nữ, xem ra gia tộc Đức Cổ Lạp thật sự thừa thãi mỹ nữ và soái ca mà!
“Ừ, chào Phỉ Lệ bảo bối.” An Na hưng phấn nhìn Phỉ Lệ, xem ra gia tộc Đức Cổ Lạp lại sắp sôi trào ở Phi Long đại lục rồi, chỉ bộ dạng của cháu gái của nàng thôi là tuyệt đối có thể dẫn đến thay đổi vận mệnh của toàn bộ đại lục rồi.
Người khác vẫn đang đắm chìm trong cái nhìn của Phỉ Lệ, đứa nhỏ mới bốn tuổi mà đã có dung mạo và phong tình như thế, vậy mười năm sau không biết sẽ mị nhân đến mức nào nữa.
Trong nháy mắt, tất cả những người có mặt trong phòng đều yên tĩnh trở lại, từng người đều đang tính toán, cho dù nữ tử của gia tộc Đức Cổ Lạp này được xưng là ma vũ phế vật thì chỉ gương mặt này thôi cũng khiến cả đại lục sôi trào, mới bốn tuổi mà đã có phong tình của đại lục đệ nhất mỹ nữ năm đó.
Nhìn ra được khi tiệc sinh nhật hôm nay kết thúc, cái tên Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp sẽ làm cho toàn bộ người trên đại lục biết đến, không phải bởi vì nàng là tiểu thư duy nhất của gia tộc Đức Cổ Lạp mà bởi vì dung nhan khuynh quốc khuynh thành kia.