Con Đường Bá Chủ

Chương 479: Lùi một bước




Thiên Vạn Bảo mang theo hai lão già trưởng lão Đa Bảo Các là Độ Kiếp Sơ Kỳ, Điện Chủ Thiên Cơ Điện cùng với Khảo gia hai vị lão phu thê…

Hiển nhiên trận đại chiến tại U Nguyên một khi đã mở rộng quy mô, lập tức bị bọn hắn cảm ứng được, không nói hai lời hàng lâm mà đến…

Hít…

Mà khi chứng kiến Cự Mỹ Anh ngạo nghễ chống trời, bộ dạng thê thảm của Quy Linh Lão Nhân và vẻ ngoài chật vật của Ngưu Ngũ Bá, cả đám nhất thời hít sâu một ngụm khí lạnh…

Nữ nhân khổng lồ này là ai? Nhìn qua không khác gì nhân tộc nhưng sao kích thước thân thể to lớn như thế? Hơn nữa bọn hắn rõ ràng nhận thấy thân thể nàng tự nhiên đã là như vậy mà không phải sử dụng bí thuật hay công pháp…

Là nữ nhân này đã đem Quy Linh Lão Nhân triệt hạ?

Bọn hắn thế nhưng là biết rõ sự khủng bố trong khả năng phòng ngự của lão rùa già đấy, mặc dù cái miệng của hắn không mấy tốt lành…nhưng sức phòng ngự thật sự rất vượt trội.

Mặc dù to mò về thân phận của Cự Mỹ Anh, nhưng đám người cũng biết lúc này không tiện điều tra lý lịch, phải đem chiến cuộc trước mắt giàn xếp cho ổn thỏa.

Về phần Ngưu Ngũ Bá, hình như là bị Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc áp chế, trong khi đó vẫn không nhìn thấy chân thân của hai nữ?

Thiên Vạn Bảo cùng Thiên Cơ Điện Chủ đám người liếc nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự kinh dị.

Bản thể này của Ngưu Ngũ Bá cũng không phải thể loại tầm thường, Ngũ Sắc Hoàng Ngưu chính là trực hệ đời sau của Thần Thú trong truyền thuyết Ngũ Sắc Thần Ngưu, theo cổ tịch ghi chép…Ngũ Sắc Thần Ngưu chính là tồn tại có thể sánh ngang với Kỳ Lân.

Một chiêu Ngũ Sắc Bình Thiên Quang chính là vũ kỹ hùng mạnh được di truyền từ Ngũ Sắc Thần Ngưu,…dù là Thiên Vạn Bảo cũng phải cẩn thận vô cùng khi đối diện với nó.

Trong mắt những cường giả đỉnh cao đều biết Ngưu Ngũ Bá cũng là kẻ có thể vượt cấp chiến đấu, vậy mà hôm nay ăn thua thiệt lớn như vậy, Thiên Vạn Bảo chúng nhân sao có thể không kinh ngạc?

“Hừ! Chư vị thân đều là người đại diện cho Hội Đồng Diệt Huyết Liên Minh, đã biết rõ quy định của chúng ta nhưng vẫn tái phạm, làm sao có thể khiến người khác tâm phục?”

Thiên Vạn Bảo tâm tình mặc dù tốt, nhưng khi chứng kiến Liên Minh thành lập chưa lâu đã bùng phát quy mô đại chiến, hơn nữa đối tượng tham gia còn là cao tầng của Liên Minh, làm sao có thể không tức giận?

Bản thân hắn từ trước đến nay luôn luôn hòa nhã sinh tài, nhưng chắc chắn không phải một người hiền lành, nếu không giải quyết tốt chuyện này, chỉ sợ những kẻ dưới trướng sẽ không tâm phục khẩu phục.

Đúng lúc này, từ bên trong Truyền Tống Trận, hai thân ảnh phong hoa tuyệt đại thản nhiên bước ra…

Diễm Nguyệt Kỳ một thân áo bào trắng xóa ôm trọn cơ thể thành thục, tóc đỏ búi cao, ánh mắt sắt xảo lóe lên kiêu ngạo…

Hoa Thanh Trúc thân khoác Lam Sắc Cung Trang ung dung mà cao quý như một nữ hoàng, tóc bạch kim búi lên vắt ngang trâm ngọc, diện mạo điềm tĩnh mà lạnh lùng, cự tuyệt người khác ngoài ngàn dặm…

Hai nữ không nói không rằng, lại thản nhiên gia nhập hàng ngũ của Hậu Cung, gia tăng khí thế của chúng nữ…

Nhất thời từng phương chia ra mà đứng, một bên là chúng nữ Hậu Cung, Hồ Tộc cùng Côn Tộc, bên còn lại là Thiên Yêu Học Phủ cùng Giao Tộc, Thiên Vạn Bảo đám người đứng giữa hai bên…

“Là tình huống gì?” Thiên Vạn Bảo đám người nhất thời khiếp sợ hỏi.

Tại sao Hồ Tộc và Côn Tộc lại dùng ánh mắt như xem thiên địch nhìn Thiên Yêu Học Phủ cùng Giao Tộc? bọn hắn không phải cùng là Yêu Thú sao?

Khi cảm nhận được phát sinh chiến đấu, đám người Thiên Vạn Bảo luôn vô thức cho rằng Hậu Cung lại gây ra đại sự, tiến đánh đến U Nguyên Đại Lục.

Dù sao những mâu thuẫn trước đó của Hậu Cung Chi Chủ và U Nguyên ai cũng biết.

Nào ngờ hiện tại xem ra không phải vậy a, nếu không vì sao ngay cả Hồ Tộc và Côn Tộc cũng tham dự vào bên trong?

Ngưu Ngũ Bá lúc này cũng khiếp đảm không kém, tình huống của bản thân mình hơn ai khác đều rõ ràng, hắn đã dùng đến Vũ Kỹ Thiên Phú mạnh nhất của mình là Ngũ Sắc Bình Thiên Quang, thậm chí triển lộ bản thể Ngũ Sắc Hoàng Ngưu, có thể nói là dốc hết sức lực…

Vậy mà bị hai nữ Diễm Nguyệt Kỳ và Hoa Thanh Trúc áp chế khi chân thân còn chưa xuất hiện

Người ta căn bản chưa dùng toàn lực chiến với Ngưu Ngũ Bá hắn…

Lúc này hai nàng vừa tiến đến, nhất thời máu huyết trong người hắn sôi sục, một cảm giác áp bách bị sinh ra, xém chút không nhịn được phải phun máu.

“Cảm giác gì thế này? Hơn nữ chiêu thức trước đó các nàng sử dụng là sao? Giống với hai giống loài trong truyền thuyết…”

Ngưu Ngũ Bá hít sâu một hơi, hắn nhận ra mình đã xem thường hai nữ nhân này, thời gian vừa qua không lâu, Diễm Nguyệt Kỳ đã đột phá Độ Kiếp Trung Kỳ, mà Hoa Thanh Trúc cũng đem cảnh giới ổn định vững chắc nhất.

Hắn thậm chí nảy sinh ý nghĩ, dù đơn đả độc đấu mình cũng không phải đối thủ bất kỳ ai trong số hai nàng.

“Chẳng lẽ bổn Hiệu Trưởng đã sai rồi sao?”

Cảm nhận được hơi thở áp bách từ nhị nữ không chỉ riêng Ngưu Ngũ Bá, Bá Lực Giao Quân đám người sắc mặt cũng là trắng nhợt run lên lẩy bẩy, ngay cả Côn Minh Nguyệt cũng phải âm thầm vận chuyển Linh Lực để có thể ổn định.

Khác với sự ngờ vực khó hiểu của mấy người Ngưu Ngũ Bá, Côn Minh Nguyệt lại hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Kim Ô và Phượng Hoàng chính là hai chủng loại Thần Thú cao quý nổi trội và uy nghiêm, Huyết Mạch của bọn hắn có sức áp bức rất lớn đối với yêu tộc.

Thậm chí điều này chỉ thể hiện rõ khi Diễm Nguyệt Kỳ và Hoa Thanh Trúc đối chiến với Phi Cầm Tẩu Thú, những loại yêu thú có cánh trên không trung chỉ sợ ngay cả dũng khí đối mặt với hai nàng cũng không có…

“Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Vì sao các vị đại chiến thảm liệt như vậy?” Thiên Vạn Bảo sắc mặt trịnh trọng, khí thế Độ Kiếp Viên Mãn như có như không lan tỏa ra ngoài, gia tăng uy nghiêm trong lời nói.

Không biết từ bao giờ, Quy Linh Lão Nhân đã lấy lại một chút sức lực, thở hổn hển trả lời nói:

“Là Hậu Cung chủ động ra tay tấn công, Thiên Yêu Học Phủ cùng Giao Tộc chúng ta chỉ tự vệ mà thôi!”

“Vậy mà còn nói được?” Cự Mỹ Anh nhíu nhíu chân mày, lão già này quả nhiên phòng ngự thật mạnh, đổi lại là Yêu Thú Bát Giai Trung Kỳ nào khác đã bị nàng chấn đến chết rồi.

“Ngươi nên nói sự thật!” Thiên Vạn Bảo đám người sắc mặt co giật, nếu đúng như lời lão quy nói thì Hồ Tộc cùng Côn Tộc tham gia náo nhiệt làm gì?

Nguyên nhân trong đó khẳng định không đơn giản…

Thiên Cơ Điện Chủ ánh mắt lấp lóe, hắn mặc dù có thể bói toán để tra được nguyên nhân, nhưng để tính toán một đám Độ Kiếp và Bát Giai cũng tiêu hao cực độ chứ không phải chuyện dễ.

XOẸT XOẸT XOẸT…

Mà đúng lúc này, không gian bên cạnh Thiên Vạn Bảo bất chợt nứt ra, ba tên thân mặc áo choàng kim sắc, đầu đeo mặt nạ ánh kim bất chợt bước ra, cung kính quỳ gối trước mặt hắn, dâng lên ba khối Lưu Ảnh Ngọc.

“Là Kim Y Vệ!”

Thiên Cơ Điện Chủ cùng Khảo gia hai vị lão tổ lập tức nhận ra thân phận của mấy kẻ này.

Kim Y Vệ là một tổ chức tình báo lớn nhất Việt Long Tinh do Đa Bảo Các chưởng khống và bồi dưỡng, dù thực lực bọn hắn không quá nổi trội nhưng mỗi một thành viên Kim Y Vệ đều sở hữu khả năng biến hóa đa dạng xuất thần, tinh thông các loại thủ đoạn kỳ nhân dị sĩ, khả năng tiềm hành ẩn nấp không kém Thất Sát Giáo…

Nghe nói Kim Y Vệ được phân bố ở mọi ngóc ngánh lớn nhỏ trên đại lục, vì Đa Bảo Các thu thập tình báo và nghe ngóng chuyện thiên hạ dù là những chuyện nhỏ nhất…khi gặp chuyện nguy hiểm còn có bí quyết thoát thân.

Đó là lý do vì sao Đa Bảo Các có nguồn thông tin khổng lồ đến như vậy, nghe nói người sáng lập Đa Bảo Các nhờ vào Kim Y Vệ mới phát triển được như ngày hôm nay…

Lúc này Thiên Vạn Bảo nhận lấy Lưu Ảnh Ngọc từ tay Kim Y Vệ, mở từng khối lên xem, chiếu rọi hư ảnh cho đám đông nhìn thấy.

Hai khối Lưu Ảnh Ngọc đầu tiên vừa hiện, sắc mặt một đám Thiên Yêu Học Phủ cùng Giao Tộc cúi gằm mặt xuống.

Bên trong ảnh chính là cảnh tượng bọn hắn đứng từ phía xa quan sát Huyết Hoàng Địa tấn công Hồ Tộc nhưng vẫn không lập tức tiến đến chi viện…

Mặc dù không nghe được âm thanh cả bọn nói chuyện, nhưng cũng từ đó đoán ra được nhiều thứ.

“Các ngươi!” Khảo gia hai vị lão già tức giận đến mức phát run nói không nên lời, bọn hắn ghét nhất chính là loại người ngư ông đắc lợi, thừa nước đục thả câu như vậy.

Nếu là tình huống bình thường thì cũng thôi, đằng này lại đang đối địch với kẻ thù chung, vậy mà đám khốn kiếp này còn tính kế lẫn nhau cho được…

Thiên Vạn Bảo sắc mặt cũng là âm trầm, mở ra khối Lưu Ảnh Ngọc còn lại, bên trong là hình ảnh quá trình bên trong yến tiệc, từ lúc Hồ Tộc bắt đầu sinh ra mâu cho đến khi phát sinh chiến đấu, toàn bộ đều diễn ra.

Có thể thấy hiệu suất làm việc kinh người của Kim Y Vệ…

“Thấy chưa? Là Hậu Cung ra tay trước, chúng ta chỉ tự vệ mà thôi!” Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ rống to nói.

Bên trong Lưu Ảnh Ngọc, quả thật là Mộc Tử Âm cùng với Băng Lam Tịch không nhịn được rút kiếm động thủ trước tiên chém Quy Linh Lão Nhân khi nghe lão già mở miệng sỉ nhục Lạc Nam.

Bất quá, điều đó đã không còn trọng yếu…

Bởi vì tình cảnh Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ tính kế Hồ Tộc khi Huyết Hoàng Địa xâm phạm đã chạm vào điểm mất chốt trong lòng Thiên Vạn Bảo đám người.

“Ngưu Ngũ Bá, ngươi làm như vậy…nếu để Huyết Hoàng Địa đạt thành ý đồ, như vậy các ngươi còn mặt mũi nhìn liệt tổ liệt tông Thiên Yêu Học Phủ trên trời sao?” Thiên Vạn Bảo nghiêm nghị quát, hận không thể bẻ gãy cặp sừng trên đầu con trâu này.

Một đám yêu tộc đã trở về hình dạng nhân loại, Ngưu Ngũ Bá hết sức khôn ngoan, biết bản thân không còn cách chối cãy, dứt khoát nhận lầm nói:

“Lần này thật sự là Thiên Yêu Học Phủ chúng ta sai, chấp nhận bị Liên Minh xử phạt, bất quá Hậu Cung không nói lý lẽ ra tay động thủ trước, cũng là có tội!”

“Hiệu trưởng nói không sai, Hậu Cung cũng phá vỡ quy tắc không được nội chiến của Liên Minh, cũng là có tội!” Quy Linh Lão Nhân hấp hối phụ họa nói.

Chúng nữ Hậu Cung nghe vậy cười nhạt, ngay cả ý định giải thích cũng không có…

Các nàng đều là một đám nữ nhân kiêu ngạo, chỉ phục phu quân, Liễu Ngọc Thanh, Võ Tam Nương vài người ít ỏi, làm sao rảnh giải thích với đám người này?

“Tội cái rắm! các ngươi chậm chạp không viện trợ Hồ Tộc theo ước định, có thể xem là thông đồng với địch và phản bội Liên Minh, Hậu Cung với tư cách thành viên trong hội đồng Diệt Huyết Liên Minh có quyền tiền trảm hậu tấu, không những chẳng có tội ngược lại càng có công!” Khảo gia lão tổ cười lạnh nói, với thân phận và địa vị của hắn trên Tinh Cầu, người khác e ngại Ngưu Ngũ Bá nhưng hắn không ngại.

“Nói không sai, Hậu Cung có công chi viện Hồ Tộc, lại có công giáo huấn các ngươi!” Thiên Cơ Điện Chủ vội vàng phụ họa.

Hắn hiện tại nhưng là muốn ôm bắp đùi Lạc Nam, đương nhiên nhân cơ hội lấy lòng Hậu Cung.

Một đám Thiên Yêu Học Phủ cùng Giao Tộc trắng bệch mặt mày, nhất là Bá Lực Giao Quân càng là xám như tro tàn, lần này Giao Tộc mất cả chì lẫn chài rồi…

Mặc dù khi Hồ Tộc và Côn Tộc rời khỏi U Nguyên, Giao Tộc của hắn sẽ trở thành đệ nhất thế lực ngoại trừ Thiên Yêu Học Phủ, bất quá không chút vui vẻ gì.

“Các vị đừng chụp mũ cho chúng ta, lão Ngưu chậm trễ không cứu viện Hồ tộc vì có ý đồ riêng chứ không phải phản bội Liên Minh, ta chấp nhận chịu phạt!” Ngưu Ngũ Bá cắn răng nói.

“Các ngươi có phản bộ Liên Minh hay không còn cần phải xác thực, bổn các chủ sẽ hướng về Hội Đồng công bố chuyện lần này, để toàn bộ Hội Đồng làm ra quyết định! Trước hết tạm thời cắt đi vị trí thành viên Hội Đồng của Thiên Yêu Học Phủ!” Thiên Vạn Bảo lạnh lùng nói.

Ngưu Ngũ Bá thở dài một hơi gật đầu, sống vô số năm…đây là lần đầu tiên hắn thua thiệt nhiều như vậy…

“Các vị có thể giải tán, hy vọng chuyện nội đấu không tiếp tục diễn ra khi đang chung tay đẩy lùi ngoại địch!” Thiên Vạn Bảo thở dài một tiếng nói.

Hắn mặc dù cũng biết muốn Liên Minh vừa thành lập đã hình thành liên kết hòa thuận là điều rất khó, nhưng không nghĩ đến chưa gì đã sinh ra mâu thuẫn lớn như vậy rồi…giải quyết không cẩn thận sẽ khiến Liên Minh tan rã, khi đó thù trong giặc ngoài, Việt Long Tinh nguy rồi.

Khảo gia hai lão cũng rất đồng cảm với Thiên Vạn Bảo, trong mắt xuất hiện nhàn nhạt bất an…dạo gần đây bọn hắn trong lòng luôn xuất hiện cảm giác kỳ quái, giường như có điều gì không lành sắp hang lâm nữa rồi.

“Chúng ta về!” Ngưu Ngũ Bá lấy ra một viên Đan Dược trị thương bỏ vào miệng Quy Linh Lão Nhân, cùng một đám trưởng lão Thiên Yêu Học Phủ sắc mặt ê chề quay lưng.

“Khoan đã!”

Theo một giọng điệu lạnh lùng vang lên, Hậu Cung từ đầu đến cuối vẫn luôn lười nói chuyện đột ngột làm ra phản ứng.

Chỉ thấy Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc thân hình biến mất, một lần nữa đã ngăn chặn trước mặt Thiên Yêu Học Phủ, trong hai đôi mắt ngọc là chiến ý rét lạnh:

“Khi dễ tỷ muội chúng ta, mở miệng hạ nhục phu quân ta…còn muốn đi dễ dàng như vậy?”

“Các ngươi còn muốn thế nào?” Ngưu Ngũ Bá sắc mặt thập phần khó coi, hắn đã làm ra nhượng bộ, đám nữ nhân này còn hùng hổ dọa người?

Mặc dù không còn dám kiêu ngạo và xem thường Hậu Cung, nhưng không có nghĩa là Ngưu Ngũ Bá hắn sợ hãi chiến đấu, cùng lắm thì chết thôi…

Có thể trở thành Bát giai, có ai là kẻ sợ chết?

Thiên Vạn Bảo đám người sắc mặt cũng là thay đổi, sợ Hậu Cung tiếp tục làm chuyện điên rồ, vội vàng khuyên nhủ:

“Hy vọng Hậu Cung nên lấy đại cục làm trọng, tránh để Huyết Hoàng Địa ngồi không hưởng lợi! chúng ta vẫn chưa biết bọn hắn rốt cuộc còn ẩn giấu bao nhiêu thực lực!”

“Hừ, nể mặt Diệt Huyết Liên Minh…giao ra Bát Giai Yêu Đan cùng Quy Linh Lão Nhân, thả các ngươi rời đi!” Hoa Thanh Trúc lạnh lùng nói.

Lời vừa nói ra, toàn trường biến sắc.

“Khinh người quá đáng!” Một đám Thiên Yêu Học Phủ nhất thời phẫn nộ.

Bọn hắn đều là những người có địa vị cao quý, từ bao giờ bị nhục nhã như vậy? cùng lắm thì chiến thôi, có chết đi cũng phải hủy diệt tất cả.

Ngưu Ngũ Bá đôi ngưu nhãn đỏ ngầu, phẫn nộ trong lòng xém chút nữa khiến hắn mất đi lý trí.

“Các ngươi thật sự muốn làm quyết tuyệt sao?” Ngưu Ngũ Bá cắn răng, một lần nữa chuẩn bị hiện ra bản thể.

“Thì thế nào?” Diễm Nguyệt Kỳ nhướn mày, hư ảnh Kim Ô lúc ẩn lúc hiện, uy áp Thần Thú gia tăng khiến một đám Thiên Yêu Học Phủ sắc mặt trắng bệch.

Không hiểu vì sao, bọn hắn cảm giác nếu chiến đấu với nữ nhân này, chiến lực sẽ không thể phát huy toàn bộ.

Nhưng dù là thế, Ngưu Ngũ Bá vẫn ngửa đầu rít gào, cùng một đám Trưởng Lão sắc mặt hung lệ nói:

“Nếu thích! Thì U Nguyên và toàn thể Băng Thiên khai chiến đi!”

Yêu Thú chưa bao giờ giữ bình tĩnh tốt cả, nếu ép bọn hắn vào đường cùng, sẽ quay lại cắn người…

Cự Mỹ Anh cùng Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ song song mà đứng, như hai tôn chiến thần sau lưng chúng nữ, khí thế đối chọi.

Bầu không khí một lần nữa trở nên nghiêm trọng, giương cung bạc kiếm không thôi.

Thiên Vạn Bảo cùng Khảo Gia hai vị phu phụ biết không thể tiếp tục chờ đợi được nữa, thân hình lóe lên xuất hiện ở giữa đám người.

Tu vi bùng phát.

“Ngũ Bá, lấy đại cục làm trọng, lùi một bước đi, ngươi muốn vạn yêu tộc chôn vùi sao?” Thiên Vạn Bảo trầm giọng nhìn Ngưu Ngũ Bá nói, Kim hệ thuộc tính luân chuyển liên hồi.

“Nể mặt hai người chúng ta, lùi lại một bước đi…” Khảo gia hai vị lão tổ cũng một mặt trịnh trọng nhìn Hậu Cung nhị nữ, giọng điệu có chút khẩn cầu.

Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc nhất thời trầm mặt, các nàng biết Khảo gia hai vị tiền bối là số ít những người phu quân nhà mình nể trọng.

Chưa kể Diễm Nguyệt Kỳ nể trọng Á Hy Thần, mà Khảo gia hai vị cũng là ân nhân của Á Hy Thần…

Khảo gia hai vị cũng là ân nhân của Liễu gia và Liễu Ngọc Thanh.

Hậu Cung nợ bọn hắn quá nhiều…

“Được rồi, chỉ cần giao ra Bát Giai Yêu Đan là được…đây là nhượng bộ lớn nhất của Hậu Cung!” Diễm Nguyệt Kỳ cuối cùng làm ra quyết định.

Ngưu Ngũ Bá cắn răng đến mức rướm máu, thân thể không ngừng phát rung, chứng kiến ánh mắt nghiêm khắc của Thiên Vạn Bảo, cuối cùng phẫn nộ đem bình ngọc có chứa Yêu Đan ném ra ngoài.

RỐNG…

Không nói hai lời rống lớn một tiếng phát tiết cơn giận, mang theo Thiên Yêu Học Phủ đoàn người xé rách hư không biến mất dạng, bọn hắn sợ nếu mình tiếp tục ở lại thêm giây phút nào sẽ thật sự đánh mất lý trí.

Giao Tộc chật vật như chó nhà có tang, chạy trốn theo sau đít Thiên Yêu Học Phủ.

Bá Lực Giao Hoàng từ đầu đến cuối vẫn luôn nhìn lén Tô Nhan, hy vọng nàng đừng thất vọng trước hành vi của mình…đáng tiếc Tô Nhan từ đầu đến cuối ngay cả liếc nhìn hắn cũng chưa từng, khiến một trái tim của Bá Lực Giao Hoàng triệt để chết lặng…

Nhìn thấy Thiên Yêu Học Phủ cùng Giao Tộc thỏa hiệp, Thiên Vạn Bảo đám người mới thở dài một hơi…

“Các vị cũng thật là, haizz !’’ Nhìn sang Hậu Cung chúng nữ, Thiên Vạn Bảo thở dài một tiếng...không biết nói sao cho phải.

‘Kẻ nào dám phạm tỷ muội, nhục phu quân chúng ta...Hậu Cung mặc kệ cái gọi là Hậu Quả, đánh trước tính sau !’’ Hoa Thanh Trúc chắc nịch nói.

Thiên Vạn Bảo đám người hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ khi trở về phải cảnh cáo toàn bộ Liên Minh một phen, đừng chọc vào đám nữ hung tàn này.

Võ Tam Nương từ đầu đến cuối vẫn chưa xuất hiện đấy, có trời mới biết nàng đã tiến bộ như thế nào...

‘Không biết vị nữ hiệp này là... ?’ Thiên Cơ Điện Chủ rốt cuộc chuyển mắt nhìn đến Cự Mỹ Anh nói ra nghi hoặc.

Việt Long Tinh từ bao giờ xuất hiện một Thể Tu khủng bố như vậy mà bọn hắn không biết ?

‘Ta là tỷ muội kết nghĩa của Tam Nương tỷ, hiện tại là người Hậu Cung, các vị chỉ cần biết bấy nhiêu là được !’ Cự Mỹ Anh bình thản nói.

Đám người hai mặt nhìn nhau, Hậu Cung thật sự quá mạnh...

‘Đáng tiếc...’

Ẩn núp trong hư không, vài tên Tứ Tâm Huyết Sứ tiếc nuối thở một tiếng...

Vốn cứ tưởng có kịch hay để nhìn, nào ngờ mọi chuyện lại kết thúc như vậy, lần này phương tổn thất nhất vẫn là Huyết Hoàng Địa bọn hắn, mà Thiên Yêu Học Phủ cùng lắm chỉ mất danh tiếng và một viên Yêu Đan mà thôi.

‘Không cần ảo não, lần này chúng ta đã tranh thủ gôm được một lượng máu huyết của đám Huyết Vệ cùng Huyết Tướng đã chết đi, đủ để Vượt Tinh Huyết Trận tiếp tục vận chuyển rồi...khi đó lấy lại tất cả những gì đã mất !’’

Một tên Huyết Sứ khác tàn nhẫn mở miệng...chỉ cần có được lợi ít, bọn hắn không ngại dùng chính máu của đồng bọn mình để làm nguyên liệu.

‘Việt Long Tinh, Hậu Cung...cứ chờ đó !’

Bỏ lại một âm thanh phiêu đãng trong không gian, đám Huyết Sứ lặng lẽ biến mất…