Con Đường Bá Chủ

Chương 466: Đồng loạt lên đi!




Huyết giới…

Lạc Nam cùng hai người Huyết Thượng và Huyết Thiến nhàm chán đợi hơn một tháng thời gian, từ Huyết Dẫn Mê Cung mới lục đục có người xuất hiện…

“Haha, bổn Huyết tộc nhất định cầm chắc thứ nhất!”

Theo một tiếng cười ngông cuồng pha lẫn càn rỡ, một tên huyết y nam tử miệng mọc răng nanh, sau lưng có cánh ngạo nghễ từ Huyết Dẫn Mê Cung bay ra ngoài…

Hiển nhiên là một Huyết Tộc hàng thật giá thật…

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt đang cười của hắn bất chợt động lại, sau đó là mộng bức chứng kiến cảnh tượng ba người đang nhàm chán ngồi đó…

“Làm sao có khả năng?” Huyết tộc nam tử muốn lòi tròng mắt ra ngoài, theo bản năng thốt lên một tiếng.

Đừng thấy khảo hạch lần này nghe qua có vẻ công bằng, nhưng thực chất bên trong thiên vị Huyết tộc đến cực điểm, bởi vì mấu chốt để giành chiến thắng phần nhiều nằm ở khả năng cảm ứng được vị máu tại lối ra của Huyết Dẫn Mê Cung…

Mà nguồn gốc của vị máu được Huyết Vương bố trí chính là tòa Huyết Đàm rộng rải kia…

Đối với khả năng cảm ứng vị máu, đương nhiên Huyết Tộc dẫn đầu, dù thực lực của tu sĩ tu luyện Huyết lực có cao hơn Huyết Tộc, cũng chưa chắc giành chiến thắng.

Có thể thấy Huyết Hoàng Tộc cũng có chút tâm cơ riêng, muốn để Huyết Tộc giành được ưu thế tuyệt đối trong quá trình khảo hạch.

Mà tên Huyết tộc nam tử vừa tiến ra có tên là Huyết Lãnh, chính là một trong số ít người nổi bật nhất trong khảo hạch lần này, một thân tu vi đạt đến Hợp Thể Viên Mãn, lại là một tên Huyết Tộc chính tông, nghe nói chính là con trai của một vị Huyết Sứ, địa vị không cần nói cũng biết.

Với thực lực và xuất thân của mình, Huyết Lãnh lẽ ra đã đăng lâm Huyết Tử Bảng từ sớm, bất quá phần thưởng trong các lần khảo hạch trước đó hắn không quá hứng thú nên chẳng thèm tham gia, duy chỉ lần này có Huyết Đàm tồn tại, Huyết Lãnh mới động thân xuất hiện…

Vốn nghĩ với thực lực và ưu thế của mình, cầm chắc vị trí đầu trong top 20 là dễ như ăn cháo, nào ngờ hắn mất có một tháng để vượt qua Cực Cấp Pháp Bảo Huyết Dẫn Mê Cung, sau khi ra ngoài đã nhìn thấy ba người đang lười biếng ngáp dài…

Tình cảnh này không thể nghi ngờ như một cú tát vang dội vào mặt Huyết Lãnh, khiến sắc mặt hắn âm u chưa từng có…

“Các ngươi là ai?” Huyết Lãnh lạnh lùng quát, âm thầm đánh giá ba người Lạc Nam.

Một tên bán Huyết Nhân, một nam một nữ còn lại đều là nhân loại bình thường…quá mức vô danh tiểu tốt, Huyết Lãnh không hề biết.

“Tham kiến Huyết Lãnh đại nhân!” Huyết Thượng cùng Huyết Thiến vội vã cúi đầu, mặc dù Huyết Lãnh không biết bọn hắn, nhưng hai người đối với danh tiếng của Huyết Lãnh lại nghe như sấm động bên tai.

Huyết Lãnh này thậm chí từng chiến bất phân thắng bại với thiên tài trên Huyết Tử Bảng, chỉ là không hiểu vì sao hiện tại hắn mới có ý định ghi danh.

“Ta hỏi các ngươi là ai?” Huyết Lãnh thấy trong số ba người có một tên vẫn đang lười biếng nhìn chăm chú Huyết Đàm, ngay cả liếc nhìn hắn cũng không thèm liếc, nhất thời Huyết Lãnh càng thêm giận dữ quát.

“Ta là Huyết Thượng, nàng là Huyết Thiến vợ ta…chúng ta đều là bằng hữu của Huyết Toàn đại nhân!” Huyết Thượng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hắn mặc dù cũng muốn thông qua khảo hạch ghi danh lên Huyết Tử Bảng, nhưng cũng không muốn đắc tội nhân vật như Huyết Lãnh nha.

Thân phận và địa vị của hai người chênh lệch quá xa nhau, dù hắn cố gắng cả đời cũng chưa chắc có thể bù đắp…

“Huyết Toàn thằng phế vật kia?” Huyết Lãnh trong mắt hiện lên tia khinh thường, trong Huyết Tộc thì Huyết Toàn chỉ là một tên thường thường chẳng có gì nổi bậc, hắn đương nhiên không để vào trong mắt.

“Các ngươi làm sao ra ngoài nhanh như thế? Có phải gian lận hay không?” Huyết Lãnh chất vấn nghiêm nghị hỏi.

Hắn mặc dù hiểu rất rõ muốn gian lận trong Huyết Dẫn Mê Cung là rất khó có khả năng, bất quá điều hắn cần lúc này chỉ là một cái cớ để ra tay, về phần ba kẻ này có gian lận hay không…xuống diêm vương giải thích là được.

“Cái này…” Huyết Thượng và Huyết Thiến nhất thời ngây người không biết nên trả lời thế nào, theo bản năng đưa mắt nhìn về Huyết Diệt.

Thật sự trong lòng hai người cũng nghi ngờ Huyết Diệt gian lận, bất quá thủ đoạn của hắn quá cao minh, không ai nhìn ra mà thôi…

“Hử?” Huyết Lãnh thấy Huyết Thượng hai người đưa mắt nhìn về Lạc Nam, trong lòng sinh ra nghi hoặc…chẳng lẽ mấu chốt nằm trên người kẻ này?

“Huyết Lãnh, thật sớm a!”

Trong lúc Huyết Lãnh muốn động thủ, một âm thanh cười nhạt khác đã vang lên, theo sau đó là một nữ nhân Huyết tộc có chút yêu mị xuất hiện.

Nữ này thân thể nóng bỏng, đỉnh đầu có sừng, lưng mọc cánh dơi, đuôi dài uốn lượn, chân dài thẳng tắp dạo bước, trên thân chỉ khoác lụa mỏng trong suốt, thậm chí phơi bày bộ vị mẫn cảm ra ngoài…

“Ực” Huyết Thượng cùng Huyết Lãnh đồng loạt nuốt một ngụm nước miếng, nữ nhân Huyết Tộc này có sức hấp dẫn quá lớn đối với bọn hắn.

Nàng này tên Huyết Di, cũng là một thiên tài nổi danh của Huyết Tộc, thực lực đạt đến Hợp Thể Viên Mãn.

“Đừng dùng ánh mắt ghê tởm ấy nhìn ta, Huyết Di ta chỉ thuộc về Huyết Quân đại nhân mà thôi!” Huyết Di ỏn ẻn lã lướt nói, khinh bỉ trừng Huyết Lãnh và Huyết Thống hừ nói.

Huyết Lãnh cùng Huyết Thống nghe vậy rùng mình, cái đầu co rụt lại.

Huyết Quân, đây chính là đệ nhất Thiên Tài trên Huyết Tử Bảng đương đại, một thân thực lực đạt đến tầng thứ khủng bố Bán Tiên Cảnh, thân phận thậm chí siêu việt Huyết Vương.

Bởi vì Huyết Quân chính là con trai của Huyết Hoàng, danh xưng đệ nhất Hoàng Tử Huyết Giới.

Nói về người hâm mộ của Huyết Quân, có hơn chín thành nữ tử Huyết giới theo đuổi hắn, thề không phải hắn không lấy chồng…

Huyết Di trước mặt này chính là một trong số những nữ nhân đó, nàng hâm mộ Huyết Quân đến cực điểm…nghe nói từng được đích thân phục thị Huyết Quân uống máu một lần.

Chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng đủ khiến Huyết Lãnh và Huyết Thượng kiêng kỵ, kẻ nào động vào người từng tiếp xúc với Huyết Quân chính là muốn chết.

“Khanh khách, thật thú vị…không nghĩ tới ngoài Huyết Lãnh ngươi còn ba con chuột nhỏ vượt qua khảo hạch trước ta một bước?” Huyết Di đưa mắt đánh giá Huyết Thượng ba người, cười đến toàn thân rung rẩy, bộ ngực trập trùng lên xuống nhìn qua rất vui vẻ.

Chỉ là ai cũng nghe ra ý lạnh lẽo âm trầm trong giọng nói của nàng.

Huyết Di sở dĩ không sớm ghi danh lên Huyết Tử Bảng là vì muốn đợi thời cơ chín muồi, để thực lực chính mình đạt đến tầng thứ khiến nàng đầy đủ tự tin đoạt lấy thành tích tốt…nhằm gây nên Huyết Quân đại nhân chú ý.

Nào ngờ ngoài Huyết Lãnh vốn là thiên tài có tiếng vượt qua nàng một bậc thì cũng thôi, vậy mà ở đâu có ba tên vô danh tiểu tốt xuất hiện? khiến nàng một lần lọt xuống tận hạng năm.

Huyết Di làm sao có thể chịu đựng nổi? Huyết Quân đại nhân nhất định sẽ vì vậy mà xem thường nàng.

Càng nghĩ Huyết Di càng tức đến rung rẩy cả người, sát khí trong mắt như hóa thành thực chất.

“Làm nhục ta trước mặt Huyết Quân đại nhân, mấy con chuột này phải chết, phải chết!”

Huyết Di trong lòng nghiến răng nghiến lợi, tự ảo tưởng không ngừng Huyết Quân đang âm thầm quan sát nàng…Thật ra Huyết Quân hắn căn bản không để tâm đến khảo hạch lần này, người còn đang ở đâu cũng chả biết đây…

Huyết Thượng và Huyết Thiến đương nhiên nhận ra sát ý trong mắt của Huyết Di, vội vàng hoảng sợ chạy về bên cạnh Lạc Nam, dùng ánh mắt đáng thương cầu xin nhìn hắn.

“Haha, có trò vui để nhìn!” Huyết Lãnh hứng thú bừng bừng cười lớn, sẳn sàng chứng kiến trò hay.

Huyết Di chưa vội ra tay, nàng hiểu hiểu rằng muốn giết mấy con chuột này mặc dù rất dễ dàng nhưng phải đúng thời điểm, đợi nhân số tiến ra khỏi Mê Cung vượt qua hai mươi người, khi đó mới cần giết nhau để lấy đủ 20 tên…

Bằng không nếu người thông qua khảo hạch thậm chí chưa đạt đến 20, giết chết ba người chẳng khác làm giảm nhân số trên Huyết Tử Bảng, đồng nghĩa với làm hỏng quy định tại Khảo Hạch, tội danh này nàng và Huyết Lãnh ai cũng thể không gánh nổi.

Nghĩ đến đây, Huyết Di nhìn sang Huyết Lãnh, cười quỷ dị nói: “Huyết Lãnh, ngươi tiến vào Mê Cung hỗ trợ bọn hắn ra ngoài, số lượng càng nhiều càng tốt!”

“Ồ?” Huyết Lãnh nghe vậy ồ lên một tiếng, ánh mắt sáng lên thầm khen Huyết Di thông minh, nhất thời cười gằn nhìn sang mấy người Lạc Nam cùng Huyết Thượng.

Nếu Huyết Lãnh hắn hỗ trợ để số lượng người thông qua Khảo Hạch cùng lúc vượt quá con số 20, khi đó buộc phải giết chết người để lấy đủ danh ngạch, cũng là lúc ba kẻ dám thông qua Khảo Hạch trước cả hắn này chết thê chết thảm…

“Nữ nhân tính toán lên thật là đáng sợ!” Huyết Lãnh âm thầm kiêng kỵ liếc nhìn Huyết Di một chút, bất quá không từ chối đề nghị của nàng, ngược lại tràn đầy hứng thú.

Hắn thả người chạy vào Huyết Dẫn Mê Cung, hỗ trợ người khác thông qua khảo hạch…ưu tiên Huyết Tộc.



“Đáng ghét, đây rõ ràng là đang nhắm vào chúng ta!” Huyết Thiến sắc mặt trắng bệch, hàm răng cắn đến ứa máu nói.

Huyết Thượng hai mắt đỏ thẩm, lòng xám như tro tàn.

Bị Huyết Di và Huyết Lãnh nhằm vào, hắn cảm thấy mình không nhảy nhót được bao lâu nữa.

Một khi nhân số ra khỏi Mê Cung vượt qua 20 người, hay thậm chí chỉ vừa tròn con số 23 người, chỉ sợ ba người họ lập tức trở thành công địch, lấy Huyết Di và Huyết Lãnh cầm đầu ra tay, lâm vào tình cảnh cửu tử nhất sinh a…

“Ngươi cái tên đáng ghét này, đến nước này còn ung dung như vậy?” Huyết Thiến nhìn tên Huyết Diệt đang một mặt lười biếng nhìn xem Huyết Đàm, hung hăng mắng một tiếng.

“Hả? có chuyện gì?” Lạc Nam bị Huyết Thiến hét giật cả mình, ngơ ngơ ngác ngác hỏi một câu.

Hắn từ đầu đến cuối vẫn đang âm thầm ước tính năng lượng to lớn bên trong Huyết Đàm, thầm nghĩ cơ hội tu luyện Huyết Môn trong Bát Môn Độn Giáp của mình đến rồi, xem ra tham gia khảo hạch lần này cũng không lỗ, chỉ có điều hơn tốn thời gian mà thôi.

Lạc Nam đương nhiên biết có thêm người từ Mê Cung đi ra, nhưng thực lực của Huyết Lãnh và Huyết Di ở trong mắt hắn chính là loại vật vô hại, làm sao rảnh rỗi bận tâm để ý bọn chúng nói cái gì?

Huyết Thượng hai người xém chút bị biểu hiện của Lạc Nam chọc tức phun ra một ngụm máu, vội vàng thận trọng đem chuyện vừa rồi kể lại một lần…

“À? Được rồi!” Lạc Nam nghe xong nhếch miệng, gật đầu nói: “Tiễn phật thì tiễn đến Tây Thiên, lần này ta giúp các ngươi ghi danh Huyết Tử Bảng, ngày sau chúng ta lại không nợ nần gì nhau!”

“Ngươi còn dám nói? Nếu không phải ngươi biểu hiện quá mức phách lối, đoạt lấy vị trí đầu, bọn họ làm sao để ý đến chúng ta?” Huyết Thiến thở phì phò, tức đến nổ phổi.

“Huyết Diệt, ngươi thật sự có cách giải quyết?” Huyết Thượng thận trọng hỏi.

“Các ngươi cứ trốn sau lưng ta là được!” Lạc Nam không nói nhiều, chỉ bỏ lại một câu như vậy, tiếp tục đánh giá Huyết Đàm…

Huyết Thượng cùng Huyết Thiến hai mặt nhìn nhau, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi,… đã đến nước này, có chết thì chết thôi, dù sao mình cũng từng vượt mặt Huyết Tộc chính tông trong lúc khảo hạch Huyết Tử, đủ mãn nguyện rồi.

Hiển nhiên cả hai người đều không cho rằng Huyết Diệt có thể chống lại Huyết Lãnh bọn người.

Trong mắt đa số người, Huyết Diệt đã từng biểu hiện ra chiến lực rất tốt, có thể xem là Thiên Tài nhất lưu, bất quá Huyết Lãnh và Huyết Di đều là thiên tài nổi danh lâu năm, địa vị thâm căn cố đế, là nhân vật tùy tiện muốn ngồi lên Huyết Tử Bảng lúc nào cũng được, Huyết Diệt có thể so sánh sao?

Chưa kể nhìn tên Huyết Diệt này y hệt một tiểu tử nghèo, trên lưng đeo Cự Kiếm đỏ thẳm nhìn qua thì oai phong nhưng cấp bậc lại quá thấp, ngay cả Thiên Cấp cũng chưa đạt đến, làm sao có thể đối kháng với đám nhà giàu như Huyết Lãnh hay Huyết Di sở hữu pháp bảo đều là hàng cao cấp? Thanh kiếm của Huyết Diệt dùng để trang trí thì tạm được.



“Huyết Lãnh và Huyết Di làm rất tốt, xử đẹp tên gian lận ấy!”

Bên ngoài khán đài, chứng kiến hành động của Huyết Di hai người, vô số người vỗ tay khen hay, cười trên nổi khổ của người khác.

Trong mắt bọn họ Huyết Diệt chính là tên gian lận, chiến lực biểu hiện cũng không quá nổi trội, làn da xấu xí, đáng ghét đến cực điểm, hận không thể nhìn hắn bị giẫm ở dưới chân.

Nếu là bất kỳ một Huyết tu sĩ nào khác có biểu hiện như Lạc Nam, có lẽ đám đông sẽ không phản ứng quá gay gắt như thế, đáng tiếc Huyết Diệt lại không phải Huyết Tộc hay Huyết tu sĩ, vì lẽ đó mới trở thành cái gai trong mắt người khác.

Tại Huyết giới, chỉ có những người tu luyện máu huyết mới được số đông thừa nhận và tán thành, Huyết Diệt tên này không thể tu máu chứng tỏ là một phế vật, đây là quan điểm chung của tất cả mọi người.

Nhưng khi một phế vật lại làm nên kỳ tích, thậm chí vượt qua cả thiên tài Huyết Tộc, đây chẳng khác nào đang gián tiếp nói rằng tất cả bọn hắn thậm chí ngay cả một tên phế vật cũng không bằng?

Có thể không ghen ghét? Không đố kỵ sao?

Vì lẽ đó, mặc kệ Huyết Diệt có gian lận hay không, trong lòng đám đông ở đây đều chụp cái mũ lên đầu hắn, để cân bằng cảm xúc trong lòng…ta không thua kém phế vật, chẳng qua tên phế vật này gian lận mà thôi.

Tất cả mọi người đều hiểu và đạt thành nhận thức chung trong chuyện này, và đương nhiên sẽ hài lòng khi chứng kiến Huyết Diệt bị những Huyết Tộc cao quý như Huyết Lãnh và Huyết Di đè bẹp.

Huyết Vương và một đám Huyết Sứ đương nhiên sẽ không xen vào, dù sao tên Huyết Diệt này không thể tu Huyết, không đủ để bọn hắn xem trọng, chết thì cho chết…



Thời gian lại chầm chậm trôi, lần lượt có người rời khỏi Mê Cung, đa phần là Huyết Tộc hoặc lai tạp Huyết Tộc như Huyết Thượng, trong số đó còn có người quen cũ là Huyết Toàn…

Sau khi biết Huyết Diệt cùng phu thê Huyết Thiến là những kẻ đầu tiên thông qua khảo hạch, một đám Huyết Tộc đồng loạt biểu hiện địch ý…

Rốt cuộc, hơn nửa tháng sau…khi nhân số rời khỏi Mê Cung đạt đến mười tám người, lại đột ngột nhìn thấy Huyết Lãnh mang theo một đám hơn chục tên Huyết Tộc cùng lúc xuất hiện…

“Hoàn thành nhiệm vụ!” Huyết Lãnh nhìn Huyết Di liếm mép nói.

“Rất tốt, ngày sau ta tại Huyết Quân đại nhân khen ngợi ngươi!” Huyết Di gật đầu khích lệ, thân thể thành thục đứng dậy, ánh mắt khóa chặt lấy ba người Huyết Diệt.

Tính luôn cả ba con chuột này, nhân số đã đạt chính thức là ba mươi…

Trường hợp này khiến đám đông bên ngoài quảng trường vỗ tay khen hay, ba mươi người…đồng nghĩa với số lượng thông qua khảo hạch để ghi danh Huyết Tử bảng đã dư ra 10 cái tên…

Mười cái tên này…cần phải bị loại bỏ để kết thúc mọi chuyện…

Mặc dù chưa biết kết quả cuối cùng ra sao, nhưng đám đông đều hiểu rằng, trong mười cái tên đó…nhất định sẽ có Huyết Thiến, Huyết Thượng và Huyết Diệt…

Nhìn thấy đa số ánh mắt không hữu hảo nhìn mình chằm chằm, Lạc Nam trong vai Huyết Diệt duỗi ra sống lưng, lười biếng ngáp một cái, hé miệng phun ra từng chữ:

“Đã quá tốn thời gian rồi…các ngươi, đồng loạt lên đi!”