Lạc Nam đương nhiên không biết có một vị công tử áo gấm thân phận thần bí xâm nhập Thạch Điện, lúc này ánh mắt hắn đang ý vị thâm trường đánh giá kẻ trước mặt.
Thạch Điện to lớn, bên trong lại tầng tầng lớp lớp kiến trúc xen lẫn lộn xộn, cũng không phải trống trãi dễ nhìn, vì lẽ đó muốn gặp người khác tỷ lệ cực thấp.
Nhưng sau ba ngày, Lạc Nam rốt cuộc gặp phải người, hơn nữa còn là một kẻ khá bá đạo.
Cự Yêu Tộc Thiên Tài…
Đây là một gian thạch thất khá rộng rãi, là nơi an nghĩ của một vị Hộ Pháp Man Hoang Thánh Địa.
Lạc Nam vì muốn tìm kiếm tung tích nơi chôn cất của Thánh Nữ nên tìm kiếm thập phần kỹ lưỡng, từng ngóc ngách Thạch Điện khi đi ngang đều không bỏ qua, thạch thất này cũng không ngoại lệ.
Nào ngờ khi vừa bước vào, hắn nhìn thấy tên thiên tài Cự Yêu Tộc có biểu hiện khá bá đạo ở trước của Thạch Điện kia, là một kẻ thân người đầu hổ, hình như có tên là Cự Hổ.
Ở các nơi lúc trước Lạc Nam từng thăm dò qua, đều có bố trí các loại khảo nghiệm, bất quá không hề làm khó được hắn, mà truyền thừa của cường giả Man Hoang Thánh Địa bình thường cũng không gây nên hắn hứng thú, sau khi xác định không phải nơi yên giấc của Thánh Nữ, lập tức quay người rời đi.
Bất quá khảo nghiệm tại tòa thạch thất này đã bị Cự Hổ phá giải, trên thân thể to lớn của hắn lúc này lưu lại vài vết xước, dưới chân nằm một kiện Thạch Khôi Lỗi bị đánh nát bấy, hiển nhiên con Thạch Khôi Lỗi chính là khảo nghiệm tại nơi này.
Cự Hổ thông qua khảo nghiệm, tâm lý đang cực độ vui sướng, bởi vì tại trên nắp kiện quan tài ở giữa Thạch Thất có đặt một chiếc nhẫn trữ vật và một khối ngọc bội, hiển nhiên là loại truyền thừa nào đó đến từ một vị Hộ Pháp Man Hoang Thánh Địa.
Đối với truyền thừa của Hộ Pháp, Cự Hổ đã cảm thấy rất hài lòng, dù sao hắn cũng không phải thiên tài quá mức nổi bậc ở Cự Yêu Tộc, nào dám trèo cao nhận được truyền thừa của cấp bậc trưởng lão.
Vậy mà trong lúc hắn đang định tiếp nhận truyền thừa, một kẻ với dáng người bé nhỏ bất ngờ xông vào.
“Ngươi tự mình kết liễu hay muốn ta ra tay?” Cự Hổ ánh mắt trợn lên, răng nanh lấp lóe nhìn Lạc Nam cao cao tại thượng hỏi.
“Ồ?” Lạc Nam cảm thấy thú vị, cười nhạt hỏi: “Vì sao ta phải tự sát?”
“Khảo nghiệm ở Thạch Thất này do một tay bổn Cự Yêu thông qua, ngươi định tiến vào ăn hôi, tội đáng chết!” Cự Hổ ánh mắt tràn ngập sát khí, Lạc Nam ở trước mặt hắn nhỏ bé đến đáng thương, một chân có thể nghiền nát.
“Haha!” Lạc Nam bật cười lắc đầu, liếc mắt nhìn quan tài của tên Hộ Pháp, thản nhiên nói: “Đồ vật được xem là bảo bối trong mắt ngươi, chưa chắc sẽ quý trọng với người khác!”
“Ngươi muốn chết!”
Cự Hổ nghe vậy cảm thấy sỉ nhục, phải biết hắn tốn không ít công sức để đánh bại con Thạch Khôi Lỗi đạt đến Thất Chuyển Trung Kỳ kia để nhận được truyền thừa đấy.
“Hổ Khiếu!”
Há ra cái miệng to lớn, đầu hắn cấp tốc biến lớn, hướng về Lạc Nam rống to.
GRÀO…
Từng làn sóng xung kích từ miệng Cự Hổ ầm vang phát ra, đem thạch thất đều hơi rung rẩy.
Đây là một Âm Ba Công khá lợi hại, có thể chấn nhíp tâm thần người khác, làm kẻ địch choáng váng thất thủ.
Đáng tiếc Cự Hổ gặp phải Hồn Tu như Lạc Nam, tâm thần vững mạnh đến cực điểm, nào chịu nửa điểm ảnh hưởng?
“Lề mề quá!” Lạc Nam lắc đầu, Bạo Tinh Quyền ngưng tụ trên nắm tay, hung hăng hướng Cự Hổ lao đến.
“Hừ!” Cự Hổ thấy Âm Ba Công của mình vậy mà không tác dụng, trong lòng hừ một tiếng, cánh tay lực lưỡng khổng lồ cũng dốc hết sức lực, đấm về phía Lạc Nam.
“Hổ Quyền!”
ĐÙNG…
Khoảnh khắc quyền đối quyền, Lôi Hỏa từ cánh tay Lạc Nam cấp tốc bùng cháy, uy lực một quyền gia tăng vô số lần, nghiền ép cánh tay rắn chắc của Cự Hổ.
“AAAAAAAAAA, khốn kiếp ngươi là kẻ dị loại?” Cự Hổ hai mắt đỏ sẩm, một cánh tay của hắn bị Lôi Hỏa hủy diệt đến tận gốc, đau đớn cùng cực.
Trong lòng hắn hãi hùng khiếp vía, kẻ trước mặt này vậy mà sở hữu thực lực kinh khủng như vậy, tại sao ở Man Hoang chưa từng nghe qua?
Không hổ danh là thiên tài Cự Yêu Tộc, Cự Hổ phản ứng không hề chậm, da thịt hắn cấp tốc bành trướng, lực lượng cơ thể trở nên cứng cáp hơn không biết bao nhiêu lần.
Bất quá Lạc Nam lười tiếp tục kéo dài thời gian, được tự do sử dụng Linh, Thể, Hồn tam tu, thực lực Thể Tu lại đạt đến Thất Chuyển, Cự Hổ trong mắt Lạc Nam lúc này chẳng khác nào cá nằm trên thớt.
Một chiêu Tạc Hồn Thuật hung hăng mà ra, trực tiếp tác động đến Linh Hồn, khiến Cự Hổ lâm vào choáng váng.
Nhân cơ hội đó, lại thêm một kích Định Hồn đem thân thể Cự Hổ khựng lại trong thoáng chốc.
Chỉ bấy nhiêu đó, Lạc Nam đã thảnh thơi ung dung đấm ra một cú Bạo Tinh Quyền kết hợp Lôi Hỏa, đem cái đầu cọp to lớn của Cự Hổ đánh vỡ, như quả dưa hấu khổng lồ bạo tạc.
Giết Cự Yêu Tộc thiên tài, như đồ sát heo chó, nhân tiện đoạt luôn Linh Hồn, cung cấp cho Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.
“Hừ, nếu các ngươi đã xem thường Linh tu, như vậy ta sẽ dùng Linh Tu lần lượt tiễn từng tên Cự Hán và Cự Yêu lên đường!”
Lạc Nam cười nhạt, xoay người rời khỏi Thạch Thất.
Hắn nghe Kim Nhi nói rằng, nếu mình tiến hành thu lấy truyền thừa từ bất kỳ ai trong Thạch Điện này sẽ bị Trận Pháp cảm ứng được khí tức, từ đó Trận Pháp sẽ tiến hành ngăn cản, không để tiếp tục tiến vào nơi có truyền thừa khác.
Hiển nhiên mỗi người chỉ được nhận một loại truyền thừa, không thể quá tham lam.
Man Hoang Thánh Địa muốn truyền thừa của mình để lại được phổ biến rộng rãi mà không phải một người ra tay hốt sạch.
Nhẫn Trữ Vật của cường giả Man Hoang Thánh Địa để lại chắc hẳn sẽ tồn tại nhiều tài nguyên giá trị, Lạc Nam cũng đành phải bỏ lỡ.
Mục tiêu vẫn là Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa.
“Từ lần trước gặp qua Ngũ Long Kéo Xe, hiện tại ngay cả một chút manh mối đều không có!” Hắn nhíu mi lẩm bẩm, Thạch Điện này quá mức rộng lớn, nếu tìm kiếm từng ngóc ngách không biết phải mất bao lâu thời gian.
Đan Mộng Cơ thấy nam nhân vì mình mà sầu não, trong lòng cũng chảy xuôi một dòng nước ấm, bất quá lại không tiện mở miệng khuyên nhũ hắn, vì nàng biết Lạc Nam đã quyết tâm phải tìm bằng được Xương Cốt Thánh Nữ.
“Nói không chừng, khung xương của Thánh Nữ cũng giống như vị Thánh Chủ kia, chạy lung tung trong Thạch Điện?” Đan Mộng Cơ ẩn ẩn suy đoán nói.
Lạc Nam nghe vậy hai mắt tỏa sáng, bởi vì suy đoán của Đan Mộng Cơ không phải không có khả năng, nếu thật sự xương cốt của Thánh Nữ cũng di động, muốn tìm nàng phải dựa vào vận may, mà không phải cứ tích cực tìm kiếm là sẽ gặp.
“Công tử cố gắng nâng cấp Hệ Thống, khi đó công năng mới mở ra, thậm chí ngay cả những vật phẩm có tác dụng gia tăng vận may, gia tăng khí vận các loại cũng có cách sở hữu, khi đó không cần phiền não nữa!” Kim Nhi không quên lên tiếng chào hàng, giọng điệu hết sức dụ hoặc.
Lạc Nam cười khổ trong lòng, hắn làm sao không muốn nâng cấp Hệ Thống chứ? chẳng qua chưa có đồ vật Tụ Đỉnh, lấy gì thăng cấp đây?
Tu vi càng lên cao đồng nghĩa với đồ vật để Tụ Đỉnh yêu cầu càng hà khắc, hắn từng thử luyện hóa ba gốc Chân Cấp Kim Linh Dược hy vọng tụ được Kim Đỉnh, đáng tiếc như muối bỏ biển, chẳng hề có tí công dụng nào.
Về phần những đồ vật có thể gia tăng vận may như lời Kim Nhi nói, tạm thời chỉ có thể áp chế cảm giác tò mò đối với chúng.
“Còn có đồ vật gia tăng số đào hoa, đường tình duyên!” Kim Nhi cười hì hì.
Lạc Nam triệt để im lặng, không thèm đếm xỉa đến nha đầu này.
“Chết!”
Lấp ló phía xa, hai tên nam tử diện mạo cao lớn nhìn thấy Lạc Nam đứng trước cửa thạch thất, cho rằng hắn vừa nhận được truyền thừa, tham lam trong lòng nổi lên, hung hăng lao đến cướp đoạt.
Lạc Nam chán nãn lắc đầu, Man Hoang Tinh này có số kẻ muốn chết còn nhiều hơn cả Việt Long Tinh.
…
Việt Long Tinh…
Huyết Thiên lạnh lùng nhìn xem toàn cảnh chiến trường, nhận thấy tứ nữ Hậu Cung bạo tạc thực lực đem đa số Huyết Hoàng Tử đè ép, mà đối diện với hắn là Ma – Đệ Nhất Hoàng Kim Bảng, trong lòng ngưng trọng suy nghĩ:
“Phải nhanh chóng giải quyết kẻ này còn hỗ trợ bọn hắn!”
Quyết liền làm, Huyết Thiên bắt đầu một loạt động tác thiên biến vạn hóa.
Chỉ thấy hắn thả ra một con Huyết Sát Cương Thi, sau đó trái ngược với Huyết Nhất để Cương Thi nuốt vào bụng, thì Huyết Thiên lại há to mồm…
Con Huyết Sát Cương Thi phân hủy thành vô số máu huyết tiến vào trong miệng Huyết Thiên, gia tăng lực lượng cơ thể của hắn.
Huyết Thiên ý niệm vừa động, vô số bạch cốt từ cơ thể hắn đâm xuyên mà ra, hình thành một lớp giáp cốt đầy rẫy gai góc, nhưng cũng cực kỳ cứng cáp.
Chưa dừng lại ở đó, tay trái xuất hiện một viên Huyết Châu xoay tròn, tay phải lại cầm một thanh Huyết Đao sắt lẹm.
Chỉ thoáng chốc, Huyết Thiên đã thi triển hầu hết thủ đoạn của Huyết Hoàng Tử, động tác lô hỏa thuần thanh, biến cơ thể mình thành một cổ máy chiến đấu chính hiệu, song thủ vẹn toàn.
“Không biết Huyết Hoàng Tử còn ai hay không, nếu có thiên tài còn mạnh hơn cả Huyết Thiên chưa ra mặt, như vậy thì thật là kinh khủng!” Một đám cường giả Độ Kiếp sắc mặt ngưng trọng.
Mặc dù lần này Huyết Hoàng Địa mang đến 15 Độ Kiếp cùng 15 Huyết Hoàng Tử, nhưng không ai biết bọn hắn còn sở hữu bao nhiêu lực lượng.
Nếu vẫn còn thiên tài mạnh hơn cả Huyết Thiên, như vậy chỉ sợ chỉ có nhân vật như Diễm Nguyệt Kỳ có thể chống lại.
Từ đầu đến cuối, Ma vẫn bình thản ung dung không nói lời nào, nhìn Huyết Thiên làm hàng loạt chiêu thức cũng chẳng ra tay ngăn cản.
XOẸT…
Huyết Thiên hành động.
Theo một tiếng xé gió, cổ máy chiến đấu Huyết Thiên đã xuất hiện bên cạnh Ma, Huyết Châu cuồn cuộn mà đến, Huyết Đao trảm xuống đỉnh đầu, mà Bạch Cốt trên cơ thể cũng đồng loạt đâm ra.
Tầng tầng lớp lớp công kích đến từ Huyết Thiên, hung hăng đến cực điểm.
Trước tình cảnh này, Ma rốt cuộc hành động…
Cổ lực lượng đen kịch quanh thân mang theo tâm tình âm u, tiêu cực, tà ác, ăn mòn, tham lam, tàn nhẫn…đủ loại sức mạnh cực đoan lan tràn khắp cõi lòng mọi người.
Loại năng lượng kỳ dị này nhanh chóng gia trì vào đôi bàn tay Ma, một tay hóa quyền, một tay tụ chưởng, tất cả chúng nó đều đen kịch.
“Ma Hình Quyền!”
“Ma Miên Chưởng!”
Âm thanh khàn khàn không phân biệt nam nữ từ Ma truyền ra…
Huyết Thiên ở khoảng cách gần với Ma, âm thầm rùng mình, dù tính cách của hắn vốn rất hung ác, nhưng khi cảm nhận được cảm xúc tiêu cực đến từ lực lượng trên người Ma, vẫn cảm giác âm thầm kính sợ.
ĐÙNG ĐÙNG…
Huyết Châu bị Ma Hình Quyền hung hăng đấm, dội ngược mà ra, máu huyết tán loạn.
Huyết Đao lại bị vô số Ma Lực từ Ma Miên Chưởng đẩy lùi, ngay cả tiến thêm một tấc cũng không được.
“Chưa xong đâu!” Huyết Thiên cười lạnh, vô số xương cốt do hắn tỏa ra sắp đâm vào người Ma.
HÚ HÚ HÚ…
Có tiếng rống như ma tru quỷ hờn, Ma Lực xung quanh cơ thể Ma cấp tốc bành trướng, chúng nó điên cuồng xoay tròn, tạo thành một vòng xoáy đen kịch bảo vệ Ma vào trong.
KENG KENG KENG…
Vô số xương cốt từ người Huyết Thiên chạm vào vòng xoáy, triệt để bị nghiền đến nát vụn trước ánh mắt không dám tin của hắn.
Phải biết tu vi Cốt Tu của hắn chạm đến Bát Chuyển, vậy mà bị cổ lực lượng đen kịch này nghiền nát?
Huyết Thiên thấy tình cảnh không ổn, vội vàng thi triển Trích Huyết Thế Thân Thuật rút lui.
“Địa Ngục Ma Chưởng!”
Ma lại không bỏ qua cho hắn, hai tay kết ấn…vô số Ma Lực rít gào, chúng nó từ trên thiên không ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ, bên trong ẩn chứa vô số cảm xúc táo bạo, hung hăng, oán khí như đến từ nơi sâu nhất của Địa Ngục.
Cánh tay như đến từ địa ngục bất chợt hướng về Huyết Thiên chưởng xuống.
“Huyết Sát Chưởng!”
Không cam lòng yếu thế, Huyết Thiên hấp thu lực lượng từ Huyết Châu, đồng loạt ngưng tụ thành hai cái Chưởng Ấn đầy máu, hung hăng hướng về Địa Ngục Ma Chưởng của Ma đánh tới.
Lấy cứng đối cứng…
ẦM ẦM…
Không có chút khả năng kháng cự, hai cái Huyết Sát Chưởng tưởng chừng hung hăng mạnh mẽ, trước sức mạnh của Địa Ngục Ma Chưởng lại dễ dàng bị nghiền nát, tan thành mưa máu ngập trời.
PHỐC…
Địa Ngục Ma Chưởng trấn xuống, Huyết Thiên há mồm phun một ngụm máu, thân thể như diều đứt dây bay hàng chục trượng, đầu óc kịch liệt đau nhứt, trong lòng dâng lên kinh đào hãi lãng.
Xét về thực lực, hắn tuyệt đối là mạnh nhất trong các Huyết Hoàng Tử có mặt ở đây, thủ đoạn cũng là nhiều nhất…vậy mà bị Ma lấy tu vi Hợp Thể Viên Mãn chính diện nghiền ép, sao có thể như vậy?
Phải biết Ma vẫn đang vượt cấp chiến đấu đấy…lại toàn diện áp chế Nửa bước Độ Kiếp cùng tiệm cận Bát Chuyển Cốt Tu như hắn?
“Không phải Huyết Thiên yếu, là cổ lực lượng mà Ma sử dụng thật sự quá cao cấp, Huyết linh lực của Huyết Thiên ở trước mặt lực lượng của Ma như trò đùa con nít vậy!” Thiên Vạn Bảo nghiêm túc mở miệng.
Đám Độ Kiếp Kỳ hít sâu một hơi, gật đầu.
“Chẳng lẽ đó là một loại Dị Hắc Ám mà chúng ta chưa biết?” Ngưu Ngã Bá suy luận nói.
Màu sắc lực lượng mà Ma sử dụng thuần một màu đen, rất giống với Hắc Ám Linh Lực, chỉ là bên trong ẩn chứa quá nhiều cảm xúc tiêu cực, uy lực lại mạnh hơn Hắc Ám Linh Lực vô số lần, không ít người phán đoán đây rất có thể là một loại Dị Hắc Ám nào đó.
“Chuyện này chỉ có Ma biết, mỗi người đều có cơ duyên, chúng ta cũng không cần khai thác quá sâu bí mật của người khác!” Khảo gia nhị lão không quan trọng nói.
Đám người nghe vậy chỉ đành gật đầu.
Trên Mộng Tiên Chu, chúng nữ cũng ngưng trọng nhìn Ma, Diễm Nguyệt Kỳ nói: “Lực lượng của kẻ này sử dụng không kém hơn Dị Thuộc Tính!”
“Loại lực lượng này quả thật chưa từng nghe thấy qua, không biết nếu mẫu thân chiến cùng Ma, có bao nhiêu phần thắng?” Côn Minh Nguyệt nhìn sang Liễu Ngọc Thanh hỏi thăm.
Bởi vì nàng cảm giác, nếu là mình ra trận sẽ không đánh bại được Ma, dù sao nàng cũng chỉ là Thất Giai Viên Mãn yêu thú mà thôi.
“Tám phần mười!” Liễu Ngọc Thanh trong mắt tự tin đáp, lực lượng của Ma mặc dù lợi hại, nhưng Độc Lực đến từ Diệt Sinh Độc Thể của nàng cũng không phải ăn chay.
Mặc dù Diệt Sinh Độc Thể vẫn đang trên đà phát triển, nhưng dư sách đánh bại Ma.
Chúng nữ nghe vậy sùng bái nhìn mẹ chồng, quả nhiên nàng vẫn là chân nhân bất lộ tướng a.
Đám Huyết Sứ Giả như ngồi trên chảo nóng, một trận hỗn chiến này bọn hắn muốn chuyển bại thành thắng, nào ngờ không có chút ưu thế nào, vừa ra sân đã bị đè lên đánh, ngay cả Huyết Thiên vốn được tin tưởng cũng không ngoại lệ.
Cả đám hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đồng loạt hạ lệnh:
“Sử dụng đến “nó” đi! Nếu vẫn thất bại, các ngươi có thể đi chết!”