“Bá Đỉnh, đừng làm bậy!”
Mặc kệ nữ nhân có phải Đạo Thuộc Tính hay không, chưa được sự đồng ý của người ta...Lạc Nam cũng không cưỡng ép thu phục.
Hắn chỉ thu phục các loại thuộc tính vô tri vô giác còn chưa khai mở linh trí hoặc cướp đoạt thuộc tính thù địch với mình.
Bất quá cảnh tượng tiếp theo khiến Lạc Nam bất ngờ, bởi vì Bá Đỉnh cũng không có luyện hoá nữ nhân, ngược lại sử dụng các loại thuộc tính bên trong đem thương thế của nàng trị liệu.
Nữ nhân nhanh chóng được hồi sức, dường như cảm giác được cường giả của Hải Thần Đảo đến tìm mình...vậy mà quyết tâm trốn ở Bá Đỉnh không ra, còn nhỏ giọng thì thào:
“Làm ơn cứu...ta không muốn rơi vào tay bọn hắn...”
Các loại Thuỷ Thuộc Tính trong đan điền của Lạc Nam cũng ra sức bao che xung quanh cơ thể nàng.
Lạc Nam thấy cảnh này cũng hiểu ra phần nào.
Bởi vì cùng là một loại thuộc tính như nhau, các thuộc tính sẽ theo bản năng che chở khi đồng loại của mình gặp nạn.
Khả năng cao nữ nhân hoá hình này là Đạo Thuỷ.
Nhưng nếu đã là Đạo Thuộc Tính, hơn nữa còn ra sức chạy trốn...vậy nói rõ nàng ta không thuộc quyền sở hữu của Hải Thần Đảo.
Chưa hiểu nguyên nhân nên hắn không vội ra quyết định, chỉ có thể hướng bên ngoài cao giọng mở miệng:
“Hư không rộng lớn vô tận, làm sao có nữ nhân nào đi lạc để ta tìm thấy?”
Lời nói của hắn khiến cả đám Hải Thần Quân nhíu mày, bọn hắn truy lùng theo nữ nhân đến khoảng không này thì mất đi dấu vết, nhìn khắp nơi chỉ có một mình Bá Vũ Điện tồn tại...cảm thấy nghi ngờ là lẽ đương nhiên.
Sắc mặt tên Hải Thần Tướng Quân càng là vô cùng âm trầm, hắn đoán tám phần mười nữ nhân đã được kẻ bên trong cung điện kia cướp lấy...nhưng không có bằng chứng nào, chỉ có thể lạnh lùng nói:
“Chúng ta đã giới thiệu mình là người của Hải Thần Đảo, không biết đạo hữu là cao nhân phương nào?”
“Hừ, ta không có nghĩa vụ khai báo thân phận với các ngươi chứ?” Lạc Nam lạnh lùng nói, trong lòng lại thầm khinh bỉ đám Hải Thần Quân này phương diện tình báo thật kém cõi, ngay cả Bá Vũ Điện của mình cũng không nhận ra.
Bất quá Bá Vũ Điện chưa từng công khai xuất hiện ở Đạo Hải lần nào, trong lúc nhất thời không kịp liên tưởng cũng là điều dễ hiểu.
“Ngươi...”
Nghe ra giọng điệu lớn lối của Lạc Nam, một tên quân lính căm tức định bước đến.
“Được rồi...” Hải Thần Tướng Quân đưa tay ngăn cản hắn lại, lúc này mới chắp tay nói:
“Đã làm phiền đạo hữu rồi.”
Nói xong liền ra lệnh cho đám Không Hải Kỳ Lân lôi kéo chiến xa mang binh rời đi.
“Bọn hắn sẽ dễ dàng bỏ qua như thế sao?” Đông Hoa cảm giác mọi chuyện không đơn giản.
“Đến thì đón thôi.” Lạc Nam nhún nhún vai.
“Nữ nhân kia có tác dụng gì?” Bích Tiêu chau mày hỏi, nàng cảm thấy đã vừa bỏ qua thời cơ để kết giao với Hải Thần Đạo...tuy nhiên nếu Lạc Nam đã có quyết định, nàng cũng không phản đối.
“Rời khỏi chỗ này lại nói sau.” Lạc Nam phất tay, ra hiệu cho Bá Vũ Điện tiếp tục băng cắt không gian.
...
“Tướng quân, bọn hắn dám không nể mặt Hải Thần Đảo...lý nào lại như vậy?”
Một đám quân lính bày tỏ vẻ giận dữ đối với Hải Thần Tướng Quân.
“Thế các ngươi định làm gì? Không có bằng chứng làm sao công khai đòi người?” Hải Thần Tướng Quân nhàn nhạt nói:
“Nhìn toà hành cung đó, đối phương ít nhất cũng là người của Thần Đạo Thế Lực...chúng ta hành sự cẩn thận cũng là nên.”
“Nhưng mà...” Cả đám vẫn không cam lòng.
Hải Thần Quân bọn hắn chính là quân đội cường đại nhất của Hải Thần Đảo, mà thân là một trong tam đại thế lực, ở phạm vi Đạo Hải này có kẻ nào dám không nể mặt như vậy?
“Bổn tướng quân tự có sắp xếp, không cần các ngươi quan tâm.” Hải Thần Tướng Quân ra hiệu tất cả im lặng.
Bên trong ống tay áo, hắn lặng lẽ bóp nát một khối ngọc bội đen kịch.
...
Ngay khi ngọc bội bị bóp nát...
Ở giữa hư không vô tận, có mười thân ảnh khoác áo choàng đen nhận được tín hiệu lặng lẽ thay đổi phương hướng, điên cuồng na di không gian về một phía.
Bọn hắn là tổ chức bí mật được xưng là Thâm U Hải Sứ, được thành lập bởi Hải Thần Đảo và chuyên che giấu thân phận để hoạt động bên trong bóng tối.
Nếu Hải Thần Quân chính là lực lượng công khai chuyên hành sự một cách danh chính ngôn thuận của Hải Thần Đảo, thì Thâm U Hải Sứ đóng vai trò ngược lại...
Thâm U Hải Sứ chuyên thực hiện các nhiệm vụ tuyệt mật bất chấp mọi thủ đoạn chỉ để Hải Thần Đảo thu được lợi ích mà không bị ảnh hưởng đến danh tiếng.
Nhìn khắp Đạo Hải, số người biết đến sự tồn tại của Thâm U Hải Sứ cũng không nhiều, ngay cả ở Hải Thần Đảo cũng chỉ có nhân vật cấp bậc tướng quân, trưởng lão trở lên mới có thể liên lạc với Thâm U Hải Sứ.
Cho nên khi vừa nhận được tình báo từ Hải Thần Tướng Quân, bọn hắn liền không chút do dự nhắm đến vị trí Bá Vũ Điện lao đến.
Bằng vào khả năng di chuyển trong hư không, rất nhanh mười vị Thâm U Hải Sứ đã nhìn thấy Bá Vũ Điện ở khoảng cách không xa.
Cả đám như u linh, nhanh chóng hoà nhập cùng không gian lặng lẽ tiếp cận.
Từ đầu đến cuối cũng không hề mở miệng hay truyền âm nhưng lại hành động ăn ý đến cực điểm.
Nhận ra xung quanh Bá Vũ Điện có Trận Pháp bao phủ, trên tay mỗi một tên đều lấy ra một tấm Phù Chú tương ứng.
Phá Trận Phù, có thể phân giải Trận Văn và phá đi toàn bộ Trận Pháp.
Nhưng mà ngay khi bọn hắn còn chưa kịp bóp nát phù chú...
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO...
18 tôn Hoàng Vũ Bá Long ngửa đầu nộ hống, từng đôi long nhã như khuyết nguyệt khoá chặt lấy thân thể của mười người, trọng pháo mang theo đã toàn diện ngưng tụ, điên cuồng nhắm về bọn chúng oanh tạc dữ dội.
“Làm sao có thể?”
Trong lòng mười tên Thâm U Hải Sứ cùng lúc hiện ra một câu hỏi khó tin.
Phải biết rằng bởi vì tu luyện bí pháp đặc thù, khả năng tiềm hành trong không gian của bọn hắn có thể sánh ngang với Ẩn Không Tộc...cường giả cảnh giới cao hơn còn chưa chắc phát hiện ra, làm sao đám rồng dùng để kéo cung điện này lại có thể phát hiện?
Thâm U Hải Sứ không hề biết rằng đám Hoàng Vũ Bá Long của Lạc Nam được trang bị Bá Đạo Quy Tắc.
Bằng vào Bá Đạo Quy Tắc quét ngang quét dọc trong từng đôi mắt rồng của chúng nó, trừ khi là Thần Đạo lẫn trốn mới mong thoát khỏi trực giác bén nhạy.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Bá Lực Pháo bắn nát hư không, mỗi một cột pháo đều có đường kính hàng trăm dặm, phong toả mọi lối thoát.
Nhưng dù là như thế, tốc độ phản ứng của Thâm U Hải Sứ cũng là cực nhanh.
Áo choàng đen trên thân tung bay, tà áo vậy mà hoá thành những con sóng đen kịch ẩn chứa lực lượng thôn phệ kinh người.
Dùng chính tà áo choàng làm tấm khiên bảo vệ cơ thể, tà áo như vòng xoáy đen kịch sâu không thấy đáy, thôn phệ Bá Lực Pháo vào bên trong, suy yếu sức mạnh của chúng nó.
Biết đã bị phát hiện, mười tên liền không giữ lại chút thực lực nào, tu vi Thiên Đạo Cảnh cùng lúc bạo phát.
Chẳng những không bỏ chạy, ngược lại còn gan dạ lao thẳng đến Bá Vũ Điện, hai tay liên tục kết một loại chú ấn:
“Hư Không Nộ Hải!”
Theo động tác của bọn hắn, một loại Quy Tắc Chi Lực đặc biệt cấp tốc lan tràn ra ngoài tác động đến vạn dặm hư không.
Toàn bộ không gian xung quanh bỗng nhiên dưới sự tác động trở thành biển cả với vô vàn con sóng.
Không gian gấp khúc chồng chất lên nhau như một con sóng thần thịnh nộ cao đến vạn trượng, điên cuồng đổ xuống Bá Vũ Điện.
“Thực lực cũng không tồi, nhưng vẫn chưa đủ đâu.”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Bích Tiêu trong mắt loé lên một tia lạnh nhạt.
Nàng xuất hiện bên ngoài trận pháp, Vô Đạo Lĩnh Vực toàn diện mở ra.
Ngay khi Vô Đạo Lĩnh Vực vừa hiện, toàn bộ Quy Tắc Chi Lực của đám Thâm U Hải Sứ đều bị hoá giải.
Không gian chồng chất thành con sóng cũng trở lại bình thường, hư không vô tận khôi phục như cũ, không còn là biển cả.
Sắc mặt cả đám sau lớp áo choàng đồng loạt kịch biến, không ngờ đến chỉ một loại thủ đoạn của đối phương đã vô hiệu hoá hoàn toàn công kích của mười người liên thủ.
Biết rằng đá phải thiết bảng, mười tên quyết đoán gầm lên: “Đi!”
Bọn hắn thân hoá không gian, muốn phân tán ra mười phương hướng khác biệt mà chạy trốn.
Nhưng đứng trước ý định của bọn hắn là Lạc Nam đã sớm lơ lửng giữa hư không, một bàn tay nâng lên, lạnh lùng nói:
“Diệt Thần Song Pháp – Thiên Diệt Chưởng.”
Thiên Địa Hợp Hoang Kinh triển khai, Đông Hoa đã cùng Lạc Nam hợp thành nhất thể.
Toàn bộ một vùng càn khôn đều bị hai người thao túng, 20 vạn hành tinh cuồng nộ bạo phát sức mạnh.
Ngay khi Thiên Diệt Chưởng được triển khai, một cổ trọng lực nặng nề áp thẳng xuống không gian.
RĂNG RẮC...
Mười tên Thâm U Hải Sứ cảm giác được như toàn bộ hư không trên đỉnh đầu mình trấn áp, uy lực còn hơn cả thái sơn áp đỉnh khiến xương cốt của bọn hắn đều phá toái, bị trấn đến nằm rạp giữa hư không.
“Địa Diệt Chỉ.”
Chưa dừng lại ở đó, lại là một ngón tay được Lạc Nam cùng Đông Hoa hợp lực điểm ra.
RĂNG RẮC...
Không gian bên trong càn khôn như đại địa phân liệt, ầm ầm bạo tạc.
“PHỐC!”
Từng người áo đen trải qua cảm giác ngũ mã phanh thây, tứ chi đứt đoạn, máu tươi cuồng phún thấm đẫm áo choàng rỉ máu.
Trong lòng cả đám hãi nhiên, ánh mắt từng kẻ hiện lên vẻ ngoan độc:
“U Hồn Độn Pháp!”
Bọn hắn vậy mà quyết đoán từ bỏ nhục thân của mình, linh hồn xuất ra lấy một tốc độ khủng bố muốn độn không đào tẩu.
“Thiên Phù Toả Không!”
Nào ngờ Điêu Thuyền đã sớm đề phòng, đôi tay nàng bắn ra Thiên Đạo Quy Tắc diễn hoá thành vô vàn Phù Văn phong toả không gian, khiến tầng tầng lớp lớp không gian đều được Thiên Đạo Phù Văn bao phủ, ngăn chặn đám U Hồn độn không bỏ chạy.
Ở một bên, Thánh Linh Thiên Vận cũng thông qua Vô Tướng Thần Công mô phỏng theo Thiên Đạo Phù Văn, trợ giúp Điêu Thuyền gia cố vững vàng đến cực điểm.
ONG...ONG...ONG...
Hàng chục Linh Hồn đụng vào không gian có khảm Phù Văn như đụng phải tường thành kiên cố bị bắn ngược trở lại.
“Muốn chạy? Để ta xem các ngươi là người phương nào!”
Lạc Nam nhếch mép, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn toả ra đoạt lấy mười luồng Linh Hồn Thiên Đảo.
Nhưng càng khiến hắn không thể tin được chính là, ngay khi mười tên này nhận ra vô pháp thoát khốn, bọn chúng liền quyết đoán tự bạo luôn cả linh hồn.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Hầu như không chút do dự, mười luồng linh hồn đều nổ tung, hoàn toàn huỷ diệt.
“Tử sĩ?” Sắc mặt Lạc Nam và chúng nữ khẽ biến hoá nhìn lấy một màng này.
Con kiến đều yêu quý mạng sống của mình, đám người này là Thiên Đạo Cảnh cao cao tại thượng nhưng lại không chút do dự lựa chọn cái chết thay vì lưu lại bất kỳ manh mối nào.
“Có thể bồi dưỡng ra tử sĩ như vậy, thế lực sau lưng bọn hắn không đơn giản a.” Đông Hoa từ thân thể Lạc Nam tách ra nói.
“Khả năng cao là Hải Thần Đảo rồi.” Bích Tiêu ung dung vuốt tóc.
“Tưởng chết là thoát sao? Nằm mơ à?”
Lạc Nam cười gằn bước đến vị trí của một trong số mười tên, hai tay vận chuyển:
“Thời Gian Nghịch Đảo!”
Thời Gian Đỉnh bá đạo xoay tròn, Thời Gian Quy Tắc theo động tác của Lạc Nam mà điên cuồng đảo ngược.
Mặc dù việc tác động đến Thời Gian ở Nguyên Giới khiến hắn phải trả giá nặng...nhưng hiện tại Lạc Nam đã là tam tu Thiên Đạo, cái giá này vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của hắn.
Linh Hồn đau nhứt kịch liệt, hàng nghìn năm tuổi thọ nhanh chóng trôi đi...sắc mặt Lạc Nam vẫn hờ hững.
Một cổ linh hồn vừa rồi tự bạo bị hắn cường ngạnh quay ngược trở về thời điểm còn chưa kịp kích nổ.
“Không...”
Phát giác mình đến chết rồi còn bị lôi đầu sống lại, linh hồn của tên Thâm U Hải Sứ hãi hùng khiếp vía kêu lên.
“Nghĩ chết mà được à? Không có sự cho phép của ta, ai cho ngươi chết?” Lạc Nam cười nhạt.
Không cho đối phương thêm một cơ hội nào, cường thế Đoạt Hồn, chiếm hữu ký ức.
Chúng nữ nhìn nhau mỉm cười, tội nghiệp cho đám này trêu vào ai không trêu, lại trêu vào kẻ có thù tất báo như nam nhân nhà mình.
Rất nhanh, Lạc Nam hài lòng với thành quả thu được, ung dung giải thích:
“Đám này là một tổ chức bí ẩn do Hải Thần Đảo đào tạo ra, gọi chung là Thâm U Hải Sứ, số lượng có đến 300 Thiên Đạo Cảnh dao động từ Trung Kỳ đến Viên Mãn, do một tên Bán Thần chỉ huy...chuyên ở trong bóng tối làm những việc dơ bẩn, vừa rồi chính tên Hải Thần Tướng Quân kia đã ra hiệu cho bọn chúng ra tay với ta.”
“Quả nhiên...” Đông Hoa ánh mắt loé lên một tia sát khí:
“Tính sao đây? Giết theo bọn chúng?”
Hiển nhiên nàng có dự định đuổi theo giết tên Hải Thần Tướng Quân, vậy mà dám bí mật cho người động thủ với nàng.
“Không nên.” Lạc Nam lắc đầu phân tích:
“Thâm U Hải Sứ là tổ chức bí mật trong bóng tối, chúng ta giết chúng thì Hải Thần Đảo không dám công khai trả thù...nhưng nếu giết Hải Thần Quân chính quy chẳng khác nào trắng trợn khai chiến.”
“Nói không sai, Đạo Hải dù sao cũng là địa bàn của Hải Thần Đảo...chiến ở nơi này bất lợi cho chúng ta.” Bích Tiêu tán thành.
“Trước tiên hỏi xem đầu đuôi mọi chuyện đã!” Lạc Nam và chúng nữ trở về Bá Vũ Điện.
Phất tay một cái, Bá Đỉnh đã đem nữ nhân thần bí kia phóng xuất ra ngoài.
Khi nhìn thấy nàng, ánh mắt mấy nữ cũng nhịn không được biểu lộ kinh diễm.
Một mái tóc lam nhạt như sự kết hợp hoàn mỹ giữa màu xanh đại dương và màu trắng của mây hoà quyện vào nhau tạo thành những gợn sóng bồng bềnh uốn lượn trên tấm lưng nhẳn nhụi, chiếc cổ trắng ngần cao ngạo như thiên nga, ngũ quan mang theo nét phong tình nơi dị vực khác xa vẻ đẹp cổ điển á đông, đôi mắt sáng ngời như tinh tú trên bầu trời, bờ môi kiều nộ đỏ thẳm như mật đào căng tràn bóng loáng.
Nhìn xuống dưới một chút là ánh sáng mờ ảo bao quanh thân thể thon dài, những đường cong như ẩn như hiện càng tăng thêm vẻ dụ nhân hấp dẫn.
Hiển nhiên thương thế của nữ nhân đã được Bá Đỉnh hỗ trợ phục hồi, lúc này nàng là một tuyệt đại mỹ nữ đến từ biển cả, không còn dáng vẻ chật vật như lúc ban đầu.
Nhìn diện mạo của nàng, Lạc Nam thầm nghĩ cũng có thể so sánh với năm vị trí đầu trên Đạo Địa Tiên Bảng.
“Vì sao là Đạo Thuộc Tính nhưng lúc mới đầu ta không cảm giác được chút nào?” Lạc Nam cảm thấy kỳ lạ:
“Thậm chí lúc này ở ngay bên cạnh, ta cũng chẳng cảm giác được hơi thở nồng đậm của Đạo Thuộc Tính như những lần trước.”
“Bởi vì nữ nhân này đã tu ra được thân thể của nhân loại có máu có thịt, có thể che giấu khí tức Đạo Thuộc Tính, tu luyện như tu sĩ bình thường.” Kim Nhi ngồi trên bả vai hắn giải thích:
“Có thể nói nàng chính là thuộc tính cao cấp nhất từ trước đến nay.”
...
Nay e đi đám về say quá.
Chúc cả nhà ngủ ngon nhé <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3