Lạc Nam và Chân Mật trở về khách điếm...
Thấy hai người thần thần bí bí tiến vào trong phòng, huynh đệ Võ Lân cùng Võ Long cũng nôn nóng đi theo.
Nào ngờ Chân Mật chặn bọn hắn ở ngoài cửa, sắc mặt lạnh lùng nói:
“Các ngươi muốn gì? Phòng của nữ nhân là các ngươi tuỳ tiện vào được sao?”
“Hừ, thế còn hắn thì sao?” Võ Lân không vui chỉ Lạc Nam.
“Hắn là tuỳ tùng của ta, đương nhiên khác biệt.” Chân Mật khoanh tay trước ngực:
“Huống hồ chuyện của ta bao giờ đến lượt hai ngươi quản?”
“Một tên tuỳ tùng lại vượt qua chúng ta?” Võ Long biểu lộ trầm xuống:
“Chúng ta là đồng môn.”
“Đồng môn?” Chân Mật cười lạnh khinh thường nhìn Võ Lân:
“Đồng môn mà tính kế với ta? Nếu không phải phụ thân ngươi che chở, ngươi đã là một người chết.”
“Ta...” Võ Lân nhất thời á khẩu.
RẦM.
Chân Mật mặc kệ hai con hàng này, trực tiếp đóng chặt cửa.
Sắc mặt hai tên trở nên vô cùng khó coi, sát khí trong mắt đối với Lạc Nam lại càng dày hơn mấy phần.
Đặc biệt là Võ Lân luôn xem Chân Mật là vị hôn thê của mình, kết quả hiện tại nàng chứa chấp một tên nam nhân khác, dù chỉ là một tên tuỳ tùng cũng khiến bọn hắn phát điên.
“Ngươi cho người điều tra, xem thử lai lịch của tên tuỳ tùng đó...từ đâu Chân Mật thu nhận hắn.” Võ Long nói.
“Được rồi.” Võ Lân gật đầu hành động.
Lạc Nam cũng mặc kệ hai con hàng đó có ý đồ gì, hiện tại hắn tập trung vào hòn đá tròn được Chân Mật đặt trên giường.
Kích thước của nó lớn bằng bắp đùi người trưởng thành, xung quanh bao phủ bởi rêu phong cũ kỹ, lắng đọng khí tức tang thương cổ lão.
Nhìn qua sẽ không ai nghĩ rằng đây là một quả trứng.
“Làm sao ấp nở đây?” Chân Mật vuốt cằm suy tư.
Trứng của Thiên Địa Dị Chủng đương nhiên sẽ không nở ra theo cách bình thường, ắt hẳn phải có điều kiện đặc biệt nào đó.
Lạc Nam nhíu mày, Gương Dị Chủng cung cấp thông tin về quả trứng nhưng cũng không có nêu rõ cách ấp nở.
Nếu như tuỳ tiện làm xằng làm bậy khiến quả trứng hư hỏng vậy thì đáng tiếc.
“Ngươi có biện pháp nào không?” Chân Mật chờ mong nhìn hắn.
“Hắc hắc, biện pháp thì đương nhiên có, chỉ là nàng tính trả công ta thế nào?” Lạc Nam nở nụ cười đắc ý, ở trước mặt chính là một vị phú bà, nữ nhi của Thần Đạo Cảnh a.
“Ngươi muốn cái gì?” Chân Mật hào phóng nói.
Nhờ Lạc Nam chỉ điểm mà nàng mới đổi được trứng của Thiên Địa Dị Chủng, nếu hắn chỉ nàng biện pháp ấp trứng, nàng không ngại hậu tạ.
“Chân Võ Thần Cung là Thể Tu Thế Lực, chắc hẳn không thiếu đồ tốt để luyện thể chứ?” Lạc Nam xoa xoa tay:
“Ta muốn đột phá Thể Thiên Đạo.”
Chân Mật nghe vậy đi tới đi lui...dường như đang cân nhắc kỹ lưỡng.
“Thế nào?” Lạc Nam bĩu môi hỏi: “Tiếc của thì thôi vậy.”
“Không phải tiếc...” Chân Mật bỗng nhiên khiêu khích nhìn hắn:
“Ta có một đồ vật chuyên dụng để luyện thể, nhưng thứ đó là do phụ thân đặc biệt vì ta tạo ra, bình thường chỉ mình ta mới được sử dụng.”
“Thứ gì lấy ra xem!” Lạc Nam hứng thú đề nghị.
Chân Mật hít sâu một hơi, bỗng nhiên lấy ra một bộ váy công chúa màu trắng.
“Khụ...” Lạc Nam ho khan kịch liệt.
“Đây là y phục đặc biệt có chứa Thần Đạo Quy Tắc, khi mặc lên người nó sẽ tự động giúp ngươi rèn luyện cơ thể, mức độ hiệu quả sánh ngang Thần Đạo Bảo...” Chân Mật hài hước cười nói:
“Ngươi có thể mặc vào, đảm bảo trong vòng một năm đột phá Thể Thiên Đạo.”
“Ta mặc váy công chúa?” Lạc Nam sắc mặt tối sầm.
“Không sai, cảnh tượng đó chắc chắn là đặc sắc tuyệt luân a.” Chân Mật nở nụ cười quỷ dị, hiển nhiên trong đầu đang tưởng tượng một đại nam nhân như Lạc Nam mặc váy công chúa sẽ là khung cảnh gì.
Trước đó nàng còn do dự vì chiếc váy này chẳng khác nào y phục riêng tư của mình, sẽ không muốn mặc chung với một tên nam nhân.
Nhưng nàng dám cá Lạc Nam sẽ không dám mặc, hắn đường đường là Bá Chủ của Ngũ Châu Tứ Vực, làm sao mặc đồ nữ nhân? Truyền ra ngoài chẳng phải thiên hạ cười chết?
“Đưa đây ta mặc!” Lạc Nam thoải mái nói.
“PHỐC!” Chân Mật xém chút phun một ngụm ra ngoài, ánh mắt nhìn hắn như nhìn kẻ bệnh.
“Khà khà, ta sợ gì ai?” Lạc Nam nở nụ cười quỷ dị, lấy ra Thiên Diện Mặt Nạ đeo lên.
Trong nháy mắt, hắn liền biến thành vẻ bề ngoài của Yên Nhược Tuyết.
“Đây chính là bà cả của ta.” Lạc Nam tự hào giới thiệu:
“Ngay cả hoá thân thành nữ nhân ta còn làm được, sợ gì mặc váy?”
Nói xong liền chụp lấy váy công chúa, ở trước mặt Chân Mật khoác lên trên người, còn thản nhiên soi gương đánh giá.
Không thể không nói, dung nhan của Yên Nhược Tuyết vốn đằm thắm tuyệt mỹ, bình thường hay mặc cung trang hoặc áo dài, hiện tại khoác lên váy công chúa cũng có một nét đẹp đặc biệt.
“Ngươi là tên biến thái.” Chân Mật đáy lòng cuồng loạn, không tưởng tượng được hắn thật sự mặc cùng y phục của mình.
Mặc dù Lạc Nam đang dùng diện mạo của nữ nhân...nhưng nói gì thì nói hắn vẫn là nam nhân a.
Lạc Nam đang muốn trả lời, chợt thay đổi sắc mặt.
PHỐC...
Máu tươi trên người rỉ ra, bộ váy công chúa như chứa đựng vô số thanh kim châm mạnh mẽ cắm vào da thịt hắn từ trong ra ngoài.
Cơn đau ầm ĩ lan tràn khắp cơ thể, nhưng hắn lại phát hiện nơi những tia kim châm cắm vào đều là chỗ trọng điểm, có thể rèn luyện và cường hoá toàn bộ cơ thể.
Những tia kim châm này là do Thần Đạo Quy Tắc hoá thành, đang cố gắng rèn luyện cơ thể Lạc Nam.
Hắn âm thầm mừng rỡ, đúng là đồ của Thần Đạo Cảnh cho có khác, quá tốt...
Nếu như kết hợp thêm tài nguyên cao cấp, chắc chắn hiệu suất sẽ đề thăng.
“Ngươi không đau?” Chân Mật giật mình nhìn hắn.
Phải biết rằng lần đầu tiên nàng mặc vào bộ váy công chúa này, nàng đã đau đến mức ngất đi...dù khi đó tu vi của nàng đã là Thể Thiên Đạo Sơ Kỳ.
Ấy thế mà một Đại Đạo Cảnh như Lạc Nam lại chỉ hơi nhíu mày, rõ ràng cơn đau kinh khủng đó không đủ gây khó khăn cho hắn.
“Chút chuyện nhỏ...” Lạc Nam nhếch miệng, sau khi thích ứng với cơn đau do bộ váy mang lại, hắn đã có thể nói chuyện.
Chút đau đớn này làm sao sánh bằng mỗi khi Bất Hủ Diễn Sinh Kinh khảo nghiệm? làm sao bằng phương pháp luyện thể cực đoan của Dẫn Đạo Luyện Khí Pháp?
Trong mắt Chân Mật hiện lên vẻ khâm phục, nghị lực của người nam nhân này thật quá mức kinh hãi thế tục.
“Bộ váy công chúa này của nàng ta sẽ tạm thời giữ lấy, sau khi đột phá Thể Thiên Đạo liền hoàn trả.” Lạc Nam nở nụ cười, đem váy công chúa cất vào, tháo xuống Thiên Diện Mặt Nạ.
Lúc này hắn mới điều động Thiên Cơ Lâu, dò thám phương thức ấp trứng, chỉ tiêu hao 20 vạn Điểm Danh Vọng, quá hời.
“Không tệ...” Lạc Nam xem xong liền vuốt cằm, mở miệng nói:
“Ấp trứng của Thanh Thiên Trùng Ngưu không hề khó, nó cần hấp thụ huyết mạch của một loài Yêu Ngưu và một loài Yêu Trùng là được, sau khi có đủ lực lượng, nó sẽ tự động phá vỡ vỏ trứng chui ra.”
“Đẳng cấp huyết mạch càng cao thì Thanh Thiên Trùng Ngưu sẽ càng có tiềm lực phát triển, tóm lại thiên phú của nó tuỳ thuộc vào hai loại huyết mạch dùng để ấp nở nó khi còn trong trứng.”
“Yêu Ngưu và Yêu Trùng?” Chân Mật đi qua đi lại.
Với thân phận và địa vị của nàng, tìm huyết mạch của một loài trâu và một loài cổ trùng không hề khó...
Nhưng vấn đề là nàng muốn bồi dưỡng yêu thú của mình phải ở mức tốt nhất, mà nàng lại chưa nghĩ ra loại trâu và trùng nào xứng đáng, dù nghĩ ra cũng không biết phải tìm ở đâu.
Lạc Nam thì không có ý kiến, Thanh Thiên Trùng Ngưu là chiến thú của Chân Mật, nên để nàng tự mình quyết định.
Bất quá Chân Mật lại muốn nghe đề nghị của hắn, nàng cảm thấy nam nhân này kiến thức không tầm thường, sẽ có đề xuất nào đó cho mình:
“Ngươi cảm thấy loại yêu ngưu hay trùng nào thích hợp?”
Lạc Nam hơi suy nghĩ, liền mỉm cười: “Bản chất của Thanh Thiên Trùng Ngưu đã là Thiên Địa Dị Chủng có khả năng phòng ngự hàng đầu, nên nếu ta là nàng, ta sẽ tìm huyết mạch nào đó gia tăng khả năng công kích và tốc độ, để nó trở thành công thủ toàn diện và đầy nguy hiểm.”
“Có lý a.” Chân Mật ánh mắt sáng lên:
“Thế ngươi biết những loài nào?”
Nói về trâu và trùng, kiến thức của Lạc Nam cũng không quá nhiều.
Đã từng Ngưu Thiên Ám, Ngưu Ngũ Bá, Ngưu Đại Lực các loại theo hắn chinh chiến, bọn hắn mỗi một kẻ đều có huyết mạch không tồi...nhưng còn kém hơn so với đòi hỏi của Chân Mật.
Về trùng thì Liễu Tú Quyên cũng có khá nhiều loại, nhưng tu vi của Liễu Tú Quyên còn thấp, đám cổ trùng của nàng e rằng cũng không đủ tiêu chuẩn cho Chân Mật lựa chọn.
Dù sao thì Chân Mật là Thiếu Thần Nữ của đại thế lực hàng đầu, nếu tầm thường một chút sợ rằng không lọt vào mắt nàng.
“Thiên Cơ Lâu, cung cấp tình báo về huyết mạch Ngưu và Trùng, Ngưu thiên về sức mạnh, Trùng thiên về tốc độ...trong phạm vi Đạo Quốc.” Lạc Nam hướng trong lòng đề nghị.
“KENG, dò xét thành công, tiêu hao 100 vạn Điểm Danh Vọng.”
Lạc Nam âm thầm gật gù, ra vẻ trí tuệ nói:
“Theo ta được biết, ở Man Hoang Sơn tại Đạo Quốc có Man Lực Thần Ngưu sinh sống...bọn hắn là một đám ngưu tộc sở hữu man lực trời sinh, sức mạnh không thua gì Cự Thần Thượng Cổ, cực kỳ táo bạo...làm chủ tỷ dặm Man Hoang Sơn, không có bất kỳ Thần Quốc nào dám trêu chọc.”
“Còn ở Trùng Đạo Thần Quốc lại sắp tổ chức một buổi đấu giá, bên trong chỉ đấu giá các loại Cổ Trùng, trong đó có một loại Cổ Trùng nổi danh về mặt tốc độ, thao túng thời gian và không gian, chính là Thời Không Chi Trùng.”
“Oa, kiến thức của ngươi thật bất phàm...” Chân Mật mắt đẹp loé lên dị sắc:
“Ta cảm giác Man Lực Thần Ngưu và Thời Không Chi Trùng rất phù hợp tiêu chuẩn để bồi dưỡng Thanh Thiên Trùng Ngưu của ta.”
Nói xong liền hưng phấn đứng lên: “Mau! Tranh thủ Long Phượng Võ Hội còn chưa bắt đầu, đi thu thập...”
“Thu cái rắm a.” Lạc Nam giận nói:
“Ngươi muốn xin huyết mạch của Man Lực Thần Ngưu hay đấu giá được Thời Không Chi Trùng cũng phải đưa ra cái giá thích hợp, không có chuẩn bị chỉ tổ tay không mà về.”
Nên biết rằng Man Hoang Sơn chính là hiểm địa, mà Man Lực Thần Ngưu lại là bá chủ của vùng hiểm địa đó, các Thiên Quốc và Thần Quốc cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc.
Ngươi muốn thu huyết mạch của người ta, chưa chắc sẽ đơn giản...
Còn ở Trùng Đạo Thần Quốc tổ chức đấu giá, mà những vật phẩm bên trong buổi đấu giá đều có liên quan đến Trùng Sư, Trùng Sư ở nơi đó sẽ điên cuồng cạnh tranh, không dễ đoạt lấy đồ vật trước miệng bọn hắn.
“Sợ cái gì? Cùng lắm thì ta vay ngươi với Khương Lê thêm là được.” Chân Mật thoải mái nói:
“Chẳng lẽ ngươi keo kiệt không cho ta vay?”
“Ta đâu có rảnh đi cùng với nàng?” Lạc Nam khoé miệng giật giật.
Hắn còn muốn dò thám, tìm hiểu thêm về Vô Minh Mộ Địa, tập trung đột phá Thể Thiên Đạo...
Chạy đi lung tung với Chân Mật quá lãng phí thời gian, hắn chỉ muốn cung cấp tin tức cho nàng mà thôi.
Bọn hắn đã tốn ba năm để băng qua Tứ Đạo Cổ Lâm, chỉ còn hai năm nữa là Long Phượng Võ Hội bắt đầu rồi.
“Ngươi không đi thì ta tìm Khương Lê.” Chân Mật bất mãn bĩu môi.
“Tương truyền Man Lực Thần Ngưu sở hữu một loài tài nguyên luyện thể cao cấp gọi là Thể Thần Thác, nếu như có thể thông qua Thể Thần Thác và bộ váy công chúa kia luyện thể...khả năng đột phá Thể Thiên Đạo rất cao.” Bích Tiêu truyền âm nói.
Lạc Nam lập tức nghiêm mặt đáp: “Sao ta có thể không nghĩa khí để nàng đi một mình? Chúng ta cùng đi!”
Chân Mật xém chút té ngửa, cái tên này thay đổi như chong chóng vậy hả?
Lạc Nam trực tiếp triệu hoán Tiêu Sư, ra hiệu cho Chân Mật nhảy lên.
Mở ra Thời Không Môn tiến vào.
...
Võ Lân và Võ Long ở bên ngoài cũng đã nghe thuộc hạ báo cáo về vụ việc xảy ra ở tụ điểm giao dịch.
“Một tên tuỳ tùng lại có thể đánh bại tướng quân trẻ tuổi nhất của Ngự Mộc Thần Quốc...” Ánh mắt Võ Long hiện lên vẻ nghi ngờ:
“Chân Mật tìm thấy kẻ này ở đâu?”
“Làm sao ta biết được.” Võ Lân hừ một tiếng:
“Nàng cũng không đi cùng chúng ta đến Đạo Quốc, hành tung ra vẻ thần thần bí bí.”
“Việc này đáng ngờ, Chân Mật từ trước đến giờ tâm cao khí ngạo, nếu có tuyển chọn người đi theo hầu cũng sẽ chọn nữ nhân, tại sao lại chọn nam nhân?” Võ Long sắc mặt chợt lạnh lẽo:
“Chẳng lẽ nàng nhìn trúng tên nam nhân đó?”
“Khốn kiếp, nàng chính là vị hôn thê của ta.” Võ Lân tức giận võ bàn.
“Hiện tại không phải.” Võ Long hài hước nhìn hắn.
Từ khi Võ Lân tính kế Chân Mật ở Thiên Cảnh thất bại, hôn ước của hai người đã bị giải trừ rồi.
Võ Long và Võ Lân tuy đều là nhi tử của một vị Thần Đạo Cảnh nhưng lại là cùng cha khác mẹ, quan hệ huynh đệ không thân thiết cho lắm, vẫn luôn ngấm ngầm cạnh tranh Chân Mật.
“Hừ, ta sẽ tự mình lấy lại trái tim nàng.” Võ Lân ngạo nghễ nói.
“Nhưng trước hết phải tìm cách giải quyết tên nam nhân kia.” Võ Long ánh mắt híp lại, bên trong hiện ra tia ngoan lệ:
“Ta cũng không tin bọn hắn luôn dính lấy nhau, rồi chúng ta sẽ có cơ hội ra tay.”
Cùng lúc này, có một thân ảnh đi vào khách điếm.
Đó là một vị mỹ nhân thu hút mọi ánh mắt, đặc biệt là dáng người như rắn nước không xương, có mái tóc bồng bềnh như mây và dung nhan mị hoặc chúng sinh của nàng khiến tất cả thần hồn điên đảo.
Dù Võ Long và Võ Lân đã từng gặp qua nàng lúc này cũng nhịn không được đầy mặt kinh diễm, huống hồ các nam nhân ở Đạo Quốc lần đầu tiên nhìn thấy?
Nàng chính là Hoạ Thuỷ, đệ nhị mỹ nhân trên Đạo Địa Tiên Bảng.
“Mỹ nhân, chúng ta có thể kết giao hay không? Đêm nay cùng bầu bạn tâm sự?” Một vị nam tử anh tuấn đến bắt chuyện làm quen, hai mắt không thể rời nổi hai khối nở nang trước ngực Hoạ Thuỷ, cảm giác như chúng muốn phá tan vạt áo bay ra ngoài bất cứ lúc nào.
Hoạ Thuỷ ngay cả nhìn cũng không nhìn lại, nhưng chẳng hiểu vì sao đôi mắt của nam tử anh tuấn bỗng nhiên phát nổ.
PHỐC.
Mau me đầm đìa, hắn gầm lên tê tâm liệt phế, đau thấu trời xanh.
Đám người xung quanh âm thầm rùng mình, nam tử anh tuấn kia cũng là một vị Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ a, nghe đâu là hoàng tử của một Thần Quốc...kết quả thần không biết quỷ không hay mù mắt rồi?
Hoạ Thuỷ không kiên nhẫn, chỉ nhìn Võ Lân và Võ Long lên tiếng:
“Chân Mật đâu rồi? ta có chuyện muốn gặp nàng.”
...
Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3