“Đây chính là thủ đoạn của Thần Đạo Cảnh sao ?”
Phát hiện nhóm người mình đã ở vùng phụ cận của Xích Bích Đạo Thống, Lạc Nam kinh dị không thôi.
Lần đầu chứng kiến uy thế của Thần Đạo Cảnh xem như được mở mang tầm mắt.
Không cần hiện thân vẫn khiến Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn phải bất lực, nắm giữ tất cả trong lòng bàn tay.
“Xem như Huyền Hà kia biết dừng đúng lúc, nếu không...” Đông Hoa nhếch mép:
“Một mình Phù Tổ đủ khiến Thiên Hà Đạo Thống gà bay chó chạy.”
Bảo Lan nghe mà lông mi run rẩy, âm thầm cảm thấy may mắn vì mọi chuyện kết thúc vẫn nằm trong khả năng có thể chấp nhận.
Nàng không dám tưởng tượng nếu như Bảo Hải Thành và Thiên Hà Đạo Thống quyết định chống đối đến cùng, sợ rằng kết cục chính là toàn diệt a.
“Được rồi...ta cũng nên trở về.” Lạc Long Nhi có chút lưu luyến nói.
“Lần này vốn định nàng dạo chơi một trận, kết quả gặp chuyện không vui.” Lạc Nam áy náy nhìn nàng.
“Không a, ta cảm thấy như vậy mới kích thích.” Lạc Long Nhi nở nụ cười:
“Nhìn chiến lực của ngươi làm ta có thêm rất nhiều động lực để cố gắng.”
“Ta tin tưởng nàng vẫn luôn cố gắng, dù không có ta.” Lạc Nam đem nàng ôm vào trong ngực.
Lạc Long Nhi lén lút nhìn sang Đông Hoa, thấy nàng đang nói chuyện với Bảo Lan mới vòng tay ôm lại hắn.
Hai người vương vấn ôm nhau, cảm nhận hơi ấm của đối phương...sau đó cũng phải tách rời.
Lúc này Đông Hoa đưa cho Lạc Long Nhi một quyển trục, nở nụ cười:
“Đây là Thiên Hà Quyết quyển hạ mà Bảo Lan vừa đưa đến, rất thích hợp với muội, cộng thêm công pháp trấn phái của Xích Bích Đạo Thống...nếu muội có thể tu luyện được, vậy thì chiến lực sẽ đạt đến một cấp độ hoàn toàn khác biệt.”
“Sẽ không để tỷ thất vọng.” Lạc Long Nhi nghiêm nghị gật đầu, tiếp nhận Thiên Hà Quyết.
Nàng đã rất chờ mong, muốn xem thử Vô Hạn Trường Sinh Kinh của mình sau khi kết hợp với Thiên Hà Quyết sẽ có thể đạt đến mức độ nào.
Xích Lệ như cũ đến tiếp đón, Lạc Long Nhi tiến vào bên trong Phá Đạo Lệnh của mình, được Xích Lệ mang theo trở về Xích Bích Đạo Thống.
“Chúng ta nên rời Đạo Hải...” Lạc Nam đưa mắt nhìn sang Đông Hoa, lúc này mới hỏi Bảo Lan:
“Vị tiểu thư này rốt cuộc có thể chất gì đặc biệt?”
“Công tử đừng khách khí như vậy, hiện tại tiểu nữ là thị nữ của các vị.” Bảo Lan khẩn trương nói:
“Mong người đừng gọi ta là tiểu thư.”
Đông Hoa nở nụ cười nhìn Bảo Lan đề nghị: “Giới thiệu thể chất của muội cho hắn đi!”
Bảo Lan gật đầu, êm thanh nói: “Tiểu nữ may mắn có được Sinh Văn Đạo Thể.”
“Sinh Văn Đạo Thể?” Lạc Nam sắc mặt mờ mịt, hiển nhiên chưa từng nghe qua loại thể chất này.
“Sinh Văn Đạo Thể là loại thể chất có thể tự sản sinh ra các loại đường văn, hơn nữa không đòi hỏi tài nguyên tương ứng, chỉ cần hấp thụ Nguyên Khí và điều động Quy Tắc Chi Lực tạo ra loại đường văn mình muốn là được.” Đông Hoa giải thích:
“Mà những loại thể chất được xưng là “Đạo Thể”, chúng nó chỉ thể hiện được sau khi chủ nhân đạt đến Đạo Cảnh, đòi hỏi kết hợp với Quy Tắc mới phát huy được tác dụng.”
Như để Lạc Nam dễ hiểu, Bảo Lan liền nâng lên cánh tay.
Thoáng chốc, rất nhiều loại đường văn chằn chịt đã bao trùm chật chội làn da trắng nõn trên tay nàng.
Lạc Nam vừa nhìn, phát hiện có Ma Văn, Phật Văn, Nguyên Văn...ba loại Đường Văn.
“Ồ...thế nàng đã có được bao nhiêu đường văn rồi?” Hắn hứng thú hỏi.
“Bẩm công tử, mỗi loại năm vạn đường, tổng cộng là mười lăm vạn.” Bảo Lan hồi đáp.
“Hít...” Lạc Nam hít một hơi, không hổ là người sở hữu thể chất đặc biệt, chỉ riêng ba loại đường văn này đã không thua kém gì tất cả đường văn của hắn a.
Hơn nữa phải biết rằng Bảo Lan chỉ bắt đầu khai mở đường văn khi đột phá Đạo Cảnh mà thôi...
Chưa kể Bảo Lan chưa biết cách khai mở Độc Văn hay Long Văn, nếu để nàng có cơ hội lĩnh ngộ, khi đó lượng Đường Văn chắc chắn sẽ càng đề thăng dữ dội.
Chẳng trách được Thiên Hà Đạo Thống phong làm Thiên Nữ, có được thể chất cường đại như thế, ở bất cứ nơi nào cũng đều là nhân vật quan trọng.
“Sở dĩ nói nàng có ích với chúng ta, là vì ngoại trừ tự sinh ra đường văn cho chính mình, nàng còn có thể hỗ trợ người khác khai mở đường văn thông qua Sinh Văn Đạo Thể.” Đông Hoa giải thích nói:
“Bằng phương pháp song tu.”
“Phốc!” Lạc Nam sắc mặt trở nên quái dị, nhìn Đông Hoa hỏi: “Nữ nhân với nữ nhân cũng song tu được sao?”
“Ngươi nghĩ bậy bạ thì có, đúng là tên sắc lang.” Đông Hoa khinh bỉ nhìn hắn:
“Trong lúc khai mở đường văn, chỉ cần ngồi đối diện, lòng bàn tay của hai người song song áp sát vào nhau là được, hiểu chưa?”
“Hiểu rồi.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi, sắc mặt không giấu được xấu hổ.
Bảo Lan gò má ửng hồng, không nghĩ đến vị nam nhân này ưa suy nghĩ lung tung như vậy.
Lạc Nam xem như hiểu vì sao Đông Hoa muốn có được Bảo Lan này.
Sinh Văn Đạo Thể quả thật là rất thần kỳ, mà Đông Hoa cũng là người tu luyện Thiên Văn Quy Hoa Quyết, đương nhiên muốn có càng nhiều đường văn càng tốt.
“Được rồi, ta vào Bảo Lan bắt đầu tu luyện, thử nghiệm năng lực của nàng.” Đông Hoa cười nói:
“Ngươi một mình về đi!”
“Không thành vấn đề!” Lạc Nam gật đầu đáp ứng.
Trong sự tò mò của Bảo Lan, Đông Hoa đã kéo lấy nàng tiến vào trong Phá Đạo Lệnh.
Lạc Nam nhún nhún vai, cũng trở về Nộ Lôi Đảo.
Hắn được nhạc phụ Lôi Đế kích hoạt Truyền Tống Trận cao cấp, lại một lần nữa xuất hiện bên dưới đáy Kính Hồ.
Không vội vàng rời đi, Lạc Nam trực tiếp rời khỏi mặt hồ tìm một toà lương đình trang nhã tiến vào ngồi xếp bằng tu luyện.
Hắn đem linh hồn Thiên Đạo của Hải Đao Bang Chủ còn nhốt bên trong Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn bắt đầu luyện hoá.
Bằng vào linh hồn của một vị Thiên Đạo Cảnh, không khó để Lạc Nam trùng kích bình cảnh Hồn Tu của mình.
Quả nhiên sau khi luyện hoá sạch sẽ linh hồn Thiên Đạo, tu vi Hồn Tu của hắn liền nhảy vọt phá cảnh.
Đại Đạo Hồn Tu Sơ Kỳ.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Mây đen kéo đến, thiên hàng dị tượng, Đạo Kiếp lại đến rồi.
Không muốn cho Lạc Nam bất cứ cơ hội nào, lần này Đạo Kiếp vừa ra đã trực tiếp hiển hoá thành ba vị Chấp Pháp Đạo Giả với chiến lực sánh ngang Thiên Đạo Cảnh, sẳn sàng tấn công.
“Hít, Đại Đạo Cảnh cũng khiến Đạo Kiếp giáng xuống, hơn nữa quy mô khủng bố như thế này...vậy Nhị Lang nhập đạo chắc chắn là Siêu Thoát Thiên Địa!” Mấy vị thành viên Phá Đạo Hội toạ trấn tại cứ điểm Kính Hồ nhìn cảnh này âm thầm líu lưỡi.
Không thể không thán phục thiên phú kinh khủng của Lạc Nam, chẳng trách có thể được Đại Đương Gia đem Nhị Đương Gia gả cho hắn.
Lạc Nam đã có quá nhiều kinh nghiệm trong việc độ kiếp, cho nên từ bỏ lựa chọn chống cự, ngược lại thi triển tất cả phương pháp phòng ngự của mình.
Thần Long Chiến Thân.
Quỷ Thần Thân Thể.
Bát Linh Vệ Hồn hỗ trợ ngăn kiếp.
Vạn Cổ Bá Tướng cố gắng thi triển Pháp Tướng Thần Thông – Đại Ngàn Hùng Vĩ của Vạn Mộc Pháp Tướng phòng ngự.
Cuối cùng ngay cả Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng phải bật lên.
Nhưng dù là như thế, lúc này đã có đến chín vị Chấp Pháp Đạo Giả không ngừng giáng xuống thiên phạt, đánh cho Lạc Nam thành một mảnh giẻ rách không hơn không kém.
Tình cảnh này khiến mấy vị thành viên của Phá Đạo Hội hoài nghi nhân sinh, bọn hắn thậm chí còn cho rằng đây chính là Thiên Đạo Kiếp của tu sĩ đột phá Thiên Đạo Cảnh.
Dù nhập đạo siêu thoát thiên địa, lẽ ra cũng không nên tàn bạo như vậy a.
Bọn họ không biết rằng Lạc Nam nhập đạo bằng Thống Trị Thiên Địa, cho nên nhìn khắp toàn bộ Nguyên Giới, sẽ không có ai độ kiếp khó khăn, khắc nghiệt như hắn.
Mỗi một lần đều là bán sống bán chết...
Lần này cũng không ngoại lệ.
Thậm chí Lạc Nam đã phải dùng đến Long Đằng Thoát Xác, Dục Hoả Trọng Sinh...hai môn Tuyệt Thế Thần Thông này để khôi phục trạng thái và tiếp tục độ kiếp.
Cho dù là như thế, sau khi Đạo Kiếp tán đi...hắn vẫn chật vật như chó chết nằm bẹp dí dưới đáy thung lũng sâu vạn trượng do Đạo Kiếp đánh ra, toàn thân cháy khét.
Bất quá dù thê thảm đến như vậy, bờ môi của hắn vẫn treo lấy một nụ cười mãn nguyện.
Đột phá Hồn Đại Đạo thành công.
Bất Diệt Viêm và các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính gia tăng khả năng hồi phục tự động vận chuyển, bao trùm toàn bộ cơ thể như thịt nhão của hắn.
Một tháng sau, Lạc Nam thần thanh khí sảng nhảy khỏi thung lũng, khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.
Đáng tiếc lần độ kiếp này không có chuẩn bị tài nguyên luyện thể, bằng không hắn muốn thử xem có thể đột phá đến Thể Đại Đạo luôn hay không.
Nhưng sợ rằng hành vi dùng Đạo Kiếp làm công cụ luyện thể lại chọc giận Giới Linh, kết quả giáng xuống Đạo Kiếp mạnh hơn thì lại khóc không ra nước mắt a.
Không vội...
Lạc Nam chắp tay cáo từ mấy vị thành viên của Phá Đạo Hội, sau đó lên đường rời đi.
...
Tính ra thời gian hắn ở Đạo Hải cũng chỉ ngắn ngũi chưa đến một năm thời gian, vẫn còn khá lâu mới diễn ra Tranh Đoạt Thiên Cảnh.
Đưa mắt nhìn vào Phá Đạo Lệnh, chỉ thấy Đông Hoa và Bảo Lan ngồi đối diện nhau, hai tay nâng lên chắp lấy tay đối phương, hấp thụ vô số Đạo Xu xung quanh và chuyển thành các loại đường văn.
Lạc Nam kinh ngạc phát hiện, Bảo Lan dưới sự hướng dẫn của Đông Hoa vậy mà thật sự có thể ngưng tụ ra Độc Văn và Long Văn dù hai người các nàng không phải Độc Tu, cũng chẳng có huyết mạch Long Tộc.
Không thể không nói Sinh Văn Đạo Thể thật sự rất diệu dụng, có thể điều động Quy Tắc Chi Lực để tạo ra loại đường văn theo ý muốn nếu nắm giữ phương pháp.
Đang định trở về Độ Đạo Môn, bất chợt một thông tin khiến Lạc Nam chú ý.
Tin tức do thuộc hạ Nguyệt Tường của hắn truyền đến thông báo, nói rằng Thiếu Thần Tử Nguyệt Lượng dẫn theo các đệ tử nồng cốt của Song Thần Môn đi gặp gỡ Tam Đạo Môn thương lượng chính sự, địa điểm là tại Yên Vụ Sơn Mạch, mà trong các đệ tử nồng cốt đó có cả Nguyệt Tường.
“Nguyệt Lượng...đây chính là con hàng có ý đồ với Tiểu Tinh của ta?”
Lạc Nam nhớ lại ngày đó Tiểu Tinh độ kiếp thành công dẫn đến Nguyệt Lượng hứng thú, khi đó bởi vì đang ở phạm vi phụ cận Song Thần Môn nên hắn lựa chọn rời đi.
“Tam Đạo Môn...Hương Trà sư tỷ từng nói Tam Đạo Môn chính là thế lực lần trước dành được chiến thắng ở Tranh Đoạt Thiên Cảnh, trận chiến đó các đệ tử của Độ Đạo Môn ngã xuống không ít...” Lạc Nam lẩm bẩm.
Gần trước thềm Tranh Đoạt Thiên Cảnh mà Thiếu Thần Tử của Song Thần Môn cùng Tam Đạo Môn gặp mặt thương nghị, Lạc Nam cảm thấy nghi ngờ...
Mặc dù có Nguyệt Tường nằm vùng, bất quá hắn vẫn muốn tận mắt xem thử mục đích của bọn hắn.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam thay đổi phương hướng, trực chỉ Yên Vụ Sơn Mạch.
NGAO!
Tiểu Tinh được gọi ra, trực tiếp chuyển sang trạng thái Không Gian ẩn mình vào hư không.
Lạc Nam leo lên lưng nó, mở ra Thời Không Môn.
...
Đây là một phiến sơn mạch có diện tích không quá lớn, xung quanh là những dãy núi tràn ngập sương mù bao phủ nên mới được gọi là Yên Vụ Sơn Mạch.
Bởi vì trời đất mịt mù lại không có Nguyên Khí nồng đậm, phiến Sơn Mạch này bỏ hoang không có tu sĩ qua lại, ngay cả Yêu Tu cũng rời bỏ nơi này, chỉ có số ít yêu thú đẳng cấp cực thấp tồn tại.
Bất quá ngày hôm nay, hai phương của hai thế lực lớn tụ hợp.
Trong đó Song Thần Môn một môn hai Đạo Thống, có đến hai vị Thần Đạo Cảnh cường giả toạ trấn, thanh danh hiển hách do Thiếu Thần Tử - Nguyệt Lượng cầm đầu, phía sau còn đi theo mười vị đệ tử nồng cốt tu vi Đại Đạo Cảnh.
So với Song Thần Môn, Tam Đạo Môn càng khủng bố hơn khi có đến ba đại Đạo Thống liên kết, một môn ba vị Thần Đạo Cảnh...
Nhìn khắp toàn bộ Đạo Địa vô tận, thế lực cường đại như Tam Đạo Môn chỉ đếm được trên đầu ngón tay, có thể kể đến Độ Đạo Môn là một trong số đó.
Mà người cầm đầu của Tam Đạo Môn lúc này lại là một vị nữ nhân.
Chỉ thấy nàng có mái tóc bồng bềnh với màu xám trắng như mây khói, đồng tử trong mắt là màu xanh biếc như lục bảo thạch, làn da trắng đến mức phát sáng, ngũ quan yêu mị như kết hợp giữa nét đẹp á đâu và nét đẹp tây phương, thân thể với những đường cong ma quỷ ẩn trong lớp váy da đen tuyền ôm sát cơ thể trông khêu gợi vô cùng.
Quả nhiên khi nhìn thấy nàng bước ra từ làn sương khói mờ ảo, bất kể là Nguyệt Lượng, Nguyệt Tường hay những nam đệ tử của Song Thần Môn đều xém chút bị hút hồn, mà những nữ đệ tử thì tràn đầy ghen ghét, đố kỵ với dung nhan như vậy.
Bầu sữa căng đầy vểnh cao như có thể phá vỡ lớp áo hiện ra bất cứ lúc nào, vòng eo như rắn nước uyển chuyển nhỏ gọn kéo xuống bên dưới lại là kiều đồn đầy ắp mang tính đàn hồi khi nhìn qua ánh mắt thật sự quá mức dụ hoặc.
“Không hổ với cái tên Hoạ Thuỷ...” Nguyệt Lượng miệng đắng lưỡi khô lên tiếng:
“Dung nhan của Thiếu Thần Nữ thật khiến người ta phải trầm trồ thán phục.”
Không sai, nữ nhân yêu mị quyến rũ này chính là Hoạ Thuỷ, một trong ba vị Thiếu Thần Nữ của Tam Đạo Môn.
Hoạ Thuỷ trong tên của nàng đơn giản chính là hồng nhan hoạ thuỷ, là kiểu nữ nhân có thể khiến bậc quân vương trầm mê không tảo triều, tai hoạ cho thiên hạ thế gian.
Nghe thấy lời nói của Nguyệt Lượng, Hoạ Thuỷ chỉ khẽ đảo ánh mắt, lông mi cong vút đen tuyền nhẹ chớp...đã vô hình khiến một đám nam đệ tử mặt đỏ đến tận mang tai, vội vàng cúi đầu không dám nhìn thẳng.
“Tâm cảnh của đệ tử nồng cốt Song Thần Môn xem ra vẫn còn hơi kém a...” Hoạ Thuỷ lãnh đạm nói.
Thanh âm của nàng lãnh đạm nhưng lại chứa đựng mị hoặc khôn cùng, dường như mị từ tận xương tuỷ mà ra, dù thái độ của nàng dửng dưng cách xa vạn dặm, ngươi vẫn cảm thấy giống như nàng đang cố gắng quyến rũ ngươi, vô cùng quỷ dị.
Nguyệt Lượng vội vàng cắn đầu lưỡi, mượn cơn đau để bình ổn nội tâm, trầm giọng nói:
“Không thể trách bọn hắn được, có trách thì trách Thiếu Thần Nữ quá mức mê người.”
Hoạ Thuỷ trong mắt hiện lên một tia khinh thường, nàng đi thẳng vào vấn đề:
“Lần này cùng Song Thần Môn hợp tác, trong Tranh Đoạt Thiên Cảnh phải đối phó Độ Đạo Môn!”
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3