“Làm sao...”
Đao Diệt Tài hai mắt lòi cả ra ngoài, không dám tin tưởng nhìn lấy Sát Chiến Thiên Thương xuyên thủng qua trán mình đâm đến tận sau đầu...
Hắn vô pháp tưởng tượng tại sao vừa rồi rõ ràng còn đánh đến bất phân thắng bại, lại chỉ trong chớp mắt thực lực của đối phương lại nhảy vọt một cách kinh khủng đến như vậy.
Lạc Sương đương nhiên không có tâm tình giải thích với đối thủ, Sát Chiến Thiên Thương ngân vang, Sát Khí và Chiến Ý đem linh hồn của Đao Diệt Tài nghiền nát, đem thi thể của hắn thu vào Nhẫn Trữ Vật, động tác gọn gàng dứt khoát.
Ánh mắt đảo qua một đám Chí Tôn, ngạo nghễ nói:
“Kẻ tiếp theo!”
“Thành Chủ!” Bốn vị trưởng lão cao cấp của Kinh Đao Thành ôm đầu gào thét.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, ngay cả Đao Diệt Tài là người đang chiến đấu còn không kịp phản ứng trước thực lực gia tăng đột biến của Lạc Sương, huống hồ là những kẻ quan chiến như bọn hắn?
“Vừa rồi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Thời Phá Kiếp, Chân Long Thái Tử đám người sắc mặt tái mét.
Dựa vào kiến thức của bọn hắn, trước đó rõ ràng thấy Lạc Sương ỷ vào Bí Tự - Đấu, Binh Nhân Tộc và thể chất đặc biệt mới có thể miễn cưỡng chiến ngang tay với một vị Cửu Cảnh Chí Tôn có danh tiếng như Đao Diệt Tài.
Kết quả chỉ trong nháy mắt cục diện nghịch chuyển, nàng liền đem Đao Diệt Tài tiêu diệt trong sự ngỡ ngàng của bọn hắn.
Đặc biệt là bọn hắn lại không nhìn ra được huyền cơ bên trong, không lý giải được vì sao Lạc Sương bỗng nhiên trở nên hùng mạnh.
Đừng nói là người ngoài, cho dù là Lạc Sương lúc này cũng đang cố gắng giữ bình tĩnh, trong lòng lại khiếp sợ không gì sánh được.
Bởi vì nàng cũng không ngờ Bá Chủ Lãnh Địa lại gia tăng chiến lực của mình một cách kinh khủng như thế, nhất thương tru diệt Cửu Cảnh Chí Tôn là điều mà nàng chưa từng tưởng tượng đến.
Lạc Sương hưng phấn đến phát cuồng, cảm thấy thân phận đại tướng của Bá Chủ Lãnh Địa quá mức uy phong, chỉ hận đám Chí Tôn còn lại không nhanh chóng tiến vào để mình chém giết.
“Còn kẻ nào dám dùng miệng chó xúc phạm Lạc Gia?”
Ngẩng đầu ưởn ngực, Lạc Sương hùng hồ quá lớn.
“Cọp cái, thật nghĩ ngươi có thể lấy ít đánh nhiều?” Bốn tên trưởng lão Kinh Đao Thành phẫn nộ, gần như không hề do dự rút đao, tu vi Chí Tôn cao cấp và Đao Thế ngập trời nghiền ép, đồng loạt trảm về phía nàng.
Bọn hắn ra tay không giữ lại chút thực lực nào, liên kết với nhau tạo ra hàng vạn tầng Đao Vực, bốn người đều là trưởng lão cao cấp nhất của Kinh Đao Thành, một tu vi Cửu Cảnh, ba tu vi Bát Cảnh...khi liên thủ lại ngay cả Đao Diệt Tài cũng phải nhượng bộ lui binh.
Hiện lấy bốn người cùng nhau xuất thủ, không tin Lạc Sương còn có thể đánh bại bọn hắn.
“Hừ!”
Lạc Sương hưng phấn cười dài, nàng chỉ chờ có thế, toàn thân được Bá Chủ Lãnh Địa cung cấp sức mạnh, chiến lực gia tăng gấp mấy lần.
Sát Thế và Chiến Thế từ thể chất bùng nổ, hai phương thế giới cường đại bao phủ vạn dặm, đem Đao Thế của bốn tên trưởng lão toàn diện nghiền nát.
“Quá mạnh!” Bốn người đồng tử co rút lại, nhưng thế công đã triển, không thể không liều lĩnh đến cùng.
Lạc Sương hiên ngang lẫm liệt, Sát Chiến Thiên Thương quét ngang, thanh âm sát phạt vang vọng:
“Sát Chiến Thương Pháp – Tru Thiên!”
Đây là môn thương pháp do Binh Nhân Tộc truyền thụ cho nàng, nhân thương hợp nhất, Lạc Sương phóng lên thiên không, hư ảnh một thanh trường thương khổng đỏ ngầu như máu hiện ra ở sau lưng nàng, điên cuồng đâm ra, uy lực tru thiên diệt địa.
RĂNG RẮC...
Bốn luồng đao khí tưởng chừng hung mảnh liền như giấy vụn bị đâm thủng, Tru Thiên bá đạo cắm xuống.
Đám trưởng lão hoảng sợ muốn tách nhau ra né tránh, lại phát hiện cơ thể của mình bị Sát Thế và Chiến Thế kinh khủng khoá chặt, chỉ trơ mắt nhìn tử vong hàng lâm.
“Dừng tay!” Thời Phá Kiếp và Chân Long Thái Tử rốt cuộc xuất thủ.
Trước đó Đao Diệt Tài đã chết, bọn hắn đương nhiên sẽ không để đồng bọn tiếp tục xảy ra chuyện.
Thời Phá Kiếp thống ngự Thời Gian và Không Gian, một mặt làm chậm tốc độ Tru Thiên hàng lâm, một mặt ý đồ dịch chuyển bốn tên trưởng lão sang nơi khác.
Chân Long Thái Tử sau lưng hiện ra hư ảnh một tôn Cửu Trảo Chân Long, chín cái vuốt rồng bao trùm Chí Tôn Long Lực, Long Vực phô thiên cái địa tăng cường sức mạnh hướng về phía Lạc Sương vồ đến.
“Hahaha, hôm nay cho các ngươi thấy chiến lực tỷ tỷ của Lạc Nam!”
Lạc Sương khí phách cười, đối mặt muôn vàn thế công lại chưa từng sợ hãi, quyết liệt quát:
“Loạn Sát Chiến Tướng hiện.”
ẦM!
Theo một tiếng nổ tung khiến phong vân biến sắc, giữa bầu trời hiện ra khung cảnh của chiến trường hoang tàn, nơi có máu nhuộm đỏ đại địa, bầu trời vỡ vụn như thuỷ tinh, vô số thi cốt ngỗn ngang, một vị nữ chiến thần khoác lấy tàn giáp, hai tay cầm hai thanh trường thương, một thanh màu đỏ, một thanh màu hoàng kim hiện thân.
Tóc dài tung bay, ánh mắt lăng lệ, diện mục lãnh khốc, hờ hững vô tình.
Vừa mới xuất hiện, song thương quét ngang đều mang theo Thương Thế, thương màu đỏ bạo phát Sát Thế đi kèm, thương hoàng kim bùng nổ Chiến Thế dung hợp vào trong đó, cùng với Lạc Sương...số lượng đã lên đến ba vạn tầng Vực, vượt qua khả năng tưởng tượng của tất cả.
Lạc Sương vốn tinh thông các loại Vực này, kết hợp Thể Chất, Binh Nhân Tộc, Bí Tự Đấu, Chí Tôn Pháp Tướng và Bá Chủ Lãnh Địa chồng chất lên nhau, chiến lực đạt đến cấp độ không tưởng.
Thời Không Chi Lực của Thời Phá Kiếp, Chí Tôn Long Lực của Chân Long Thái Tử...tất cả đều sụp đổ trước số lượng Vực áp đảo của Lạc Sương.
“KHÔNG...”
Bốn tên trưởng lão Kinh Đao Thành gào thét thảm thiết, Tru Thiên giáng xuống, không ai cứu được bọn hắn, bị nghiền thành tro bụi.
“Đến lượt các ngươi!”
Lạc Sương thừa thắng xông lên, theo ý niệm của nàng...
Loạn Sát Chiến Tướng nâng lên hai tay, song thương hợp nhất thành một thanh đại thương duy nhất.
Ánh mắt chuyển đỏ, Lạc Sương nhớ lại con hàng Thời Phá Kiếp dám cùng chín người khác vây công Lạc Nam khi hắn khảo hạch tại Đại Nguyên Thiên Viện, sát khí nổi lên khoá chặt lấy thân ảnh Thời Phá Kiếp.
Nàng bấm đốt ngón tay, một giọt máu bay lên hiến tế, chỉ thẳng thân ảnh Thời Phá Kiếp, hờ hững tuyên án:
“Pháp Tướng Thần Thông – Tất Sát Huyết Lệnh!”
“Nhận lệnh!”
Loạn Sát Chiến Tướng phát ra thanh âm lãnh khốc vô tình, một chân lùi về sau lấy đà, toàn bộ lực lượng dồn nén vào cánh tay, đem thanh đại thương vừa hợp thành bá đạo phóng ra.
OÀNH!
Nhất thương lưu tinh vũ, bỏ qua sự tồn tại của thời không, thô bạo huỷ diệt tất cả oanh tạc trực diện Thời Phá Kiếp.
“KHÔNG THỂ!”
Thời Phá Kiếp ngửa đầu rống lên, một kiện Chí Bảo từ trong lòng bàn tay bay ra, biến môi trường xung quanh bản thân mình thành hư không.
Hắn sở hữu Hư Không Chiến Thể, có thể gia tăng chiến lực gấp chục lần khi đứng giữa hư không.
Đồng thời cũng nhanh chóng triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng, thi triển Pháp Tướng Thần Thông – Thời Không Băng Hà chống lại.
Đáng tiếc đứng trước Loạn Sát Chiến Tướng và Tất Sát Huyết Lệnh, mọi thủ đoạn cường đại của Thời Phá Kiếp lại trở nên vô nghĩa.
Đại thương vẫn một đường nghiền ép, phá toái cả hư không, xuyên thủng cả Chí Tôn Pháp Tướng của Thời Phá Kiếp, điên cuồng cắm vào đầu hắn.
Cảm giác tử vong lan tràn toàn thân, Thời Phá Kiếp hoảng sợ gào thét:
“Chủ nhân cứu mạng!”
“Thật vô dụng...” Đáp lại lời kêu cứu của hắn là một tên nam tử hiện thân trước mặt.
Hắn vừa xuất hiện, đầu ngón tay chậm rãi nâng lên nghênh đón trực tiếp Đại Thương đang lao đến.
Trong ánh mắt co lại của Lạc Sương, nàng chỉ cảm thấy hàng vạn tầng Sát Thế của mình bỗng nhiên tan rã, ngay cả Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể và Loạn Sát Chiến Tướng đều bị áp chế đến tột cùng, không thể phát ra được dù chỉ là một tia sát ý.
Điều này khiến uy lực của thế công suy yếu dữ dội, toàn bộ tan rã.
“Cút về!” Nam tử hờ hững nói, đầu ngón tay đẩy ra, liền đem Tất Sát Huyết Lệnh bắn ngược trở về hướng Lạc Sương.
Lạc Sương nâng thương đón đỡ, toàn thân như gặp trọng kích điên cuồng lùi bước, hai mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm nam tử.
Chỉ thấy kẻ này diện mục hết sức bình phàm, thân khoác áo choàng màu xám, nhìn qua không có gì đặc biệt.
Nhưng nếu nhìn vào mắt đối phương, ngươi sẽ cảm thấy toàn thân như bị cuốn vào vô tận sát khí, trong lòng vô thức sinh ra run sợ, không dám đối mặt.
“Chủ nhân, kẻ này sở hữu Quy Tắc Chi Lực liên quan đến Sát Đạo, chúng ta bị hắn khắc chế toàn phần.” Thanh âm từ Sát Chiến Thiên Thương tràn ngập ngưng trọng truyền vào tai Lạc Sương.
Lạc Sương rùng mình, chẳng trách đối phương vừa xuất hiện đã khiến Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể và Loạn Sát Chiến Tướng của nàng gần như tan rã.
Thân phận của đối phương không cần nói cũng biết.
Đạo Tử của Sát Pháp Đạo Thống – Tuần Ngạo.
“Đa tạ chủ nhân cứu mạng!” Thời Phá Kiếp mồ hôi chảy ròng ròng hướng Tuần Ngạo quỳ xuống một chân.
Chân Long Thái Tử cũng núp ở sau lưng, may mắn vừa rồi Lạc Sương không nhắm vào hắn...
Tuần Ngạo lại không để ý đến tên nô tài, chỉ nhìn lấy Lạc Sương hứng thú nhếch miệng:
“Không tệ, thiên phú của ngươi rất thích hợp với chúng ta, có muốn gia nhập? Ta ban cho ngươi vinh dự trở thành nữ nhân của ta.”
“Haha!” Lạc Sương như nghe được truyện cười lớn nhất thế gian, khinh bỉ đáp:
“Người đủ tư cách làm nam nhân của ta, thế gian này sẽ không bao giờ xuất hiện.”
“Hử? Lý do?” Tuần Ngạo hứng thú càng đậm.
“Bởi vì đệ đệ ta chính là nam nhân kiệt xuất nhất, mà nam nhân của ta bắt buộc phải vượt trên hắn.” Lạc Sương kiêu hãnh đáp.
“Hừ, ếch ngồi đáy giếng...họ Lạc kia ỷ vào một kiện Đạo Binh mà nhảy nhót lung tung, chẳng lẽ nghĩ bổn thiếu không có Đạo Binh?” Tuần Ngạo cười gằn, một tay nâng lên.
Khoảnh khắc đó vạn dặm hoá thành màu đỏ, khí tức sát phạt không gì tả nổi hàng lâm, hiện ra một thanh Loan Đao cong như thân xà, bên trên thân đao là từng tia từng tia văn tự kỳ bí điêu khắc, nếu vô ý nhìn vào những văn tự này, ngươi thậm chí sẽ phát điên vì lên cơn cuồng sát.
“Để ngươi thử uy lực của Đạo Binh – Tàn Luân Đao!”
Tuần Ngạo cất tiếng cười dài, ba vạn tầng Sát Vực phủ xuống, một đao trảm thẳng đầu Lạc Sương.
Lạc Sương trong lòng dâng lên cảm giác báo động, không dám nâng lên Sát Chiến Thiên Thương nghênh đón, bởi vì nàng biết Đạo Binh thậm chí có thể nghiền nát Binh Nhân Tộc.
Vậy nên thay vì chiến đấu, nàng cực kỳ khôn ngoan trở lại phạm vi của Bá Chủ Lãnh Địa.
“Chạy đi đâu?”
Tuần Ngạo sát tâm nổi lên, tay cầm Tàn Luân Đao điên cuồng truy kích, ngửa đầu cười dài:
“Vạn Sát Đao Pháp!”
Hắn vừa dứt lời, sau lưng hiện ra hàng vạn hư ảnh Tàn Luân Đao khổng lồ, mỗi một thanh vậy mà đều ẩn chứa một tia Sát Phạt Quy Tắc, có thể huỷ diệt tất cả Sát Vực, Sát Thế của đối thủ, nghiền nát tất cả.
“Bổn Hậu lệnh cho ngươi dừng tay!”
Đúng lúc này, một thanh âm phiêu nhiên quý khí vang vẳng khắp không gian.
Bá Chủ Chiến Kỳ lay động, Tuần Ngạo chỉ cảm thấy toàn bộ thân thể như bị thiên địa chống lại, phong toả toàn diện.
“Đây là Quy Tắc Chi Lực của thế giới?” Tuần Ngạo không dám tin gào lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào trung tâm Lạc Gia, nơi Bá Chủ Chiến Kỳ sừng sững.
Yên Nhược Tuyết ngồi trên Thuỷ Hoang Bảo Toạ, tư dung tuyệt mỹ, mẫu nghi thiên hạ như bậc thần minh, lạnh lùng mở miệng:
“Thấy Bổn Hậu còn không quỳ xuống?”
“Tiện...” Tuần Ngạo đang muốn mở miệng mắng chửi, nào ngờ quy tắc áp bách càng mạnh như thái sơn áp đỉnh tác động lên cơ thể hắn.
RĂNG RẮC...
Hai chân Tuần Ngạo như bị bẻ cong, hắn ngửa đầu gào thét: “Ta nắm giữ Đạo Binh, có thể trảm hư quy tắc!”
Nói xong liền vung Tàn Luân Đao chém loạn xạ khắp nơi.
Nhưng mặc kệ hắn vùng vẫy, Bá Chủ Chiến Kỳ lại càng phát sáng dữ dội, hoàng kim diệu thế chiếu rọi bầu trời, một cột sáng giáng thẳng xuống thân Tuần Ngạo.
“PHỐC!”
Máu tươi cuồng phún, Tuần Ngạo hãi hùng khiếp vía, nội tâm dâng lên sóng lớn ngập trời:
“Quy tắc này quá mạnh, quá khủng bố...ngay cả Đạo Binh cấp thấp như Tàn Luân Đao cũng không thể động đến.”
“Cả đời này, ta chỉ từ cơ thể của Sát Pháp Đạo Chủ mới cảm ứng được Quy Tắc khủng khiếp đến như vậy...”
Hiển nhiên Quy Tắc Chi Lực cũng phân chia mạnh yếu, Tàn Luân Đao chỉ thuộc dạng Đạo Binh bình thường, đối mặt với Quy Tắc của Bá Chủ Lãnh Địa chẳng thể tạo nên trò trống gì, ngược lại càng khiêu khích Bá Chủ Chiến Kỳ gia tăng uy lực.
“Quỳ đi!” Yên Nhược Tuyết nâng lên bàn tay ép xuống.
Hình xăm giang sơn xã tắc sau lưng nàng chiếu rọi ánh sáng,Bá Hậu chi uy bá đạo vượt lên tất cả, mang theo hư ảnh đại địa và biển cả trấn áp lên cơ thể Tuần Ngạo.
Tuần Ngạo chỉ cảm thấy mình ngay cả thở cũng không thở nổi, xương cốt toàn thân sắp bị nghiền thành mảnh vụn.
Hắn đã quá chủ quan, quá ỷ lại vào Đạo Binh mà dám xâm nhập Bá Chủ Lãnh Địa, đây chính là hành vi ngu xuẩn.
Nhưng thân là Cấm Kỵ tồn tại, Tuần Ngạo cũng có uy nghiêm của mình, hắn biết Yên Nhược Tuyết chỉ là mượn lấy ưu thế từ quy tắc thiên địa xung quanh, không phải thực lực chân chính.
Hắn làm sao cam tâm tình nguyện quỳ gối trước mặt người yếu hơn mình?
“Lạc Nam...thân phận thật sự của ngươi là gì?”
Mang theo tâm tình không cam lòng, Tuần Ngạo giải phong, bạo phát tu vi Cấm Kỵ, trong phút chốc thành công thoát khỏi Bá Chủ Lãnh Địa nghiền ép.
ONG!
Bá Chủ Chiến Kỳ gào thét, lại một luồng quy tắc mới khủng bố hơn gào thét mà đến.
Tuần Ngạo không dám xem thường, hoá thành lưu tinh điên cuồng đào tẩu khỏi Bá Chủ Lãnh Địa.
Hắn biết chỉ cần mình thoát khỏi phạm vi Lạc Gia, bản thân mình sẽ an toàn.
KENG!
Kiếm khiếu thương khung, Tuần Ngạo chỉ cảm thấy tâm thần rơi vào một dòng chảy lịch sử vô cùng vô tận.
“Nát cho ta!”
Bất quá thân là Cấm Kỵ tồn tại, hắn lập tức nhờ vào ý chí kiên định nghiền nát luân hồi, thoát khỏi mê mang.
Tóc gáy dựng thẳng lập tức lách sang bên cạnh, một luồng kiếm khí vừa xẹt qua cổ hắn để lại vệt máu dài...
Tuần Ngạo đau đớn hung tợn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nam Thiên Tố vừa tiếc nuối thu kiếm vào vỏ.
Giết Cấm Kỵ quả nhiên không dễ, vừa rồi nàng đã vận dụng đến sức mạnh của một Bá Phi và Luân Hồi Kiếm Quyết thức mạnh nhất ẩn chứa Quy Tắc Chi Lực, vẫn không thể giết được Tuần Ngạo như đã từng trảm đầu Sinh Tử Tộc Trưởng.
Nhưng đối với Tuần Ngạo, liên tục bị hai nữ nhân của Lạc Nam ỷ vào ưu thế hoàn cảnh trọng thương chính là sỉ nhục lớn nhất cuộc đời này.
Hắn không cam lòng ngửa đầu gào thét:
“Các ngươi nhớ đó cho bổn thiếu, nếu dám rời khỏi Lạc Gia nửa bước...các ngươi sẽ chết rất thảm!”
...
Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3