Trước đại môn Đa Bảo Các…
Dù đã từng đến chi nhánh ở Linh Vũ Thành và Bình An Thành, nhưng Lạc Nam mỗi lần đến đều không nhịn được phải cảm thán độ xa hoa của nó…
Ngoài những ưu điểm như an ninh cực tốt, kiến trúc rộng lớn khủng bố cao chót vót, đỉnh Các chạm đến các đám mây, được xây dựng toàn bộ từ Ngọc Thạch quý hiếm…thì thứ khiến Lạc Nam tỏa sáng con mắt chính là vô số nữ nhân viên xinh đẹp mê người, thân thể uyển chuyển, ngực nở mông cong, tươi cười niềm nở, thái độ phục vụ vô cùng tốt…
Hai hàng nữ nhân viên xinh đẹp có đến vài trăm người đứng ngay lối vào hai bên trái phải Đại Môn, điều đáng nói là các nàng gồm nữ nhân Tây và Đông phương xen kẻ, thay nhau khoe sắc, thích mắt vô cùng… liên tục cung kính cúi đầu khi quan khách bước vào…
Tần suất cúi đầu hầu như không hề dừng lại, bởi lượng quan khách thật sự là quá nhiều, bất quá vẫn luôn giữ được nụ cười niềm nở trên từng đôi môi đỏ mọng…
Ở giữa Đại Môn, tên mập Bảo Lập toàn thân kim sắc trường bào cao quý, tay bắt mặt mừng các nhân vật có thân phận…
Phía trên Đại Môn, một bảng Quy Tắc được thiết lập, từng chữ như rồng bay phượng múa, khí thất bất phàm uy thế tận sâu linh hồn người khác…
Lạc Nam và tứ nữ chậm rãi đến xem Quy Tắc của đại hội, dù sao nhập gia tùy tục, để tránh bị đuổi ra ngoài thì nhục mặt…
Càng đến gần, uy áp do các hàng chữ kia càng thêm rõ ràng, khó có thể tin bút pháp của tu sĩ đạt đến cảnh giới cao thâm như vậy…
“Bảng Quy Tắc này nhất định do Hợp Thể Kỳ viết ra…” Cơ Nhã cảm nhận được một tia uy áp, ngưng trọng mở miệng…
Thủy Nương Khanh và Tiêu Thanh Tuyền ngưng trọng gật đầu, khó có thể tin
“Chính xác là Hợp Thể Trung Kỳ tinh thông thư pháp… ” Kim Nhi nhàn nhạt nói…
Lạc Nam gật đầu, quả không hổ danh là Đa Bảo Các, thủ bút thật lớn a…
Lúc này mới bắt đầu xem nội quy trên Bảng…
Quy tắc 1: Người tiến vào dự Lễ Hội phải che giấu diện mạo và thân phận…
Lạc Nam và tam nữ nhìn nhau cười, quả nhiên Đa Bảo Các đã suy tính rõ ràng, quy tắc này xem như một hình thức bảo vệ quyền lợi cá nhân của mỗi người…nhằm hạn chế tối đa những ảnh hưởng tiêu cực…ví dụ như ngươi là một chủ nhân của Thất Cấp thế lực, trong Lễ Hội tình cờ đổi được một thứ tốt nào đó khiến người khác ngấp nghé, chẳng phải thế lực của ngươi sẽ trở thành mục tiêu của vô số người sao?
Che giấu thân phận là cách tốt nhất để ngăn chặn hành vi giết người đoạt bảo sau khi có người động tham niệm…
Bất quá che giấu thân phận không chưa đủ, bởi lẽ người khác có thể dùng thần thức hoặc thủ đoạn nào đó để thăm dò diện mạo, vì thế mới có quy tắc tiếp theo…
Quy tắc 2: Trước sự giám sát của Cường giả Đa Bảo Các và Cấm Thức Pháp Trận được bố trí trong quảng trường… bất kỳ ai cũng không được phép thăm dò người khác khi tham gia Lễ Hội…không được động thủ trong phạm vi ngàn dặm bên ngoài Đa Bảo Các…
“Đa Bảo Các này quả thật thay khách hàng cân nhắc rất kỹ, trách không được có uy tính cao như vậy…” Tiêu Thanh Tuyền nhẹ giọng cảm thán nói…
Lạc Nam và tam nữ còn lại gật đầu…
Quy tắc thứ 2 của Đa Bảo Các đặt ra chính là nhằm để hoàn chỉnh Quy tắc thứ 1, ngoài ra còn bảo vệ an toàn của người tham dự trong ngàn dặm, tránh bị cường giả mạnh hơn ra tay cướp đoạt…
Trong ngàn dặm này, nếu ngươi đạt được đồ tốt thì nên tranh thủ trốn đi, sẽ chẳng có ai dám thăm dò ngươi…từ đó rất khó tìm ra tung tích để giết người đoạt bảo…
Quy tắc cuối cùng: Mọi vật phẩm xuất ra trao đổi phải là hàng thật, cấm sử dụng hàng giả gian lận, qua mặt người tham dự…
Kèm theo một hàng chữ: “Kẻ làm trái quy tắc đặt ra, trở thành kẻ thù sống còn của Đa Bảo Các…
Lạc Nam và tứ nữ hít sâu một hơi, trở thành kẻ thù của thế lực khủng bố này…không khác gì ác mộng…
“Lạc Nam ca ca, chúng ta mau vào thôi…Lễ Hội sắp bắt đầu rồi…” Tiểu nha đầu Á Nhi cắn một ngụm linh quả, để lại dấu răng khả ái như chuột gặm bên trên, đôi môi mọng nước nói…
“Không thành vấn đề…muội cũng nên che mặt lại…” Lạc Nam cười, lấy ra một Vô Lệ Mặt Nạ đeo cho nàng…
Làm theo quy tắc của Đa Bảo Các…
“Đúng là chỉ có cường giả mới được quyền đặt ra quy tắc…” Thủy Nương Khanh cảm thán một tiếng, đổi lại là thế lực vô danh nào khác, ai sẽ thèm đến xem quy tắc của ngươi đặt ra chứ?
Đa Bảo Các dám đặt ra quy tắc, và dám trừng trị người vi phạm, bởi vì bọn họ có thực lực áp đảo phần đông người ở đây, chỉ đơn giản vậy thôi…
“Tiểu Nam, lần này có không ít Luyện Hư và Hợp Thể tham dự, quy mô vô cùng lớn, tranh đoạt cũng sẽ kịch liệt…chàng có chuẩn bị ổn thỏa chứ?” Cơ Nhã truyền âm cho hắn…
“Yên tâm, các nàng thích thứ gì ta toàn bộ mang về…” Lạc Nam mỉm cười tự tin nói…
Hắn đã bỏ ra một lượng không nhỏ Điểm Danh Vọng mua hàng tá vật phẩm trên Hệ Thống, mục đích để tham dự Lễ Hội hôm nay…
Đương nhiên những vật phẩm hắn mua đều không có công dụng quá lớn với sự phát triển của Hậu Cung, vì thế sẳn sàng mang ra trao đổi nếu gặp được đồ tốt…
Trong quá trình Làm Mới Cửa Hàng, Lạc Nam cũng mua được một thứ khá thú vị đấy…
“Xin chào chư vị khách quý, vui lòng cho thiếp thân thu hồi thiếp mời…” Một nữ quản sự có nhiệm vụ kiểm tra quan khách cung kính cười nói…
Nhân vật được Đa Bảo Các phát thiệp đều là người có danh tiếng nhất định, mỗi thiệp mời có thể mang theo năm người thân…
Thủy Nương Khanh gật đầu, lấy ra Thiếp Mời lần trước Bảo Lập đưa tặng…
Nữ quản sự cung kính nhận bằng hai tay, bắt gặp bên trên Thiệp mời có ghi bốn chữ: “Thủy Linh Tiên Tử…”
Thái độ của nữ quản sự vẫn ung dung như cũ, trong lần này Đa Bảo Các thậm chí có mời Hợp Thể Kỳ tham dự, một Luyện Hư như Thủy Linh Tiên Tử không làm nàng quá kinh ngạc…
“Mời chư vị…” Nữ quản sự thu hồi Thiếp, hạ lệnh cho một nữ nhân viên mang theo đám người đến dãy ghế…
Lạc Nam đánh giá không gian bên trong, đây là một quảng trường rộng lớn đến cực điểm, kích cỡ thậm chí vượt qua sân vận động đời trước…
Các dãy ghế như Long Ngai được sắp xếp theo hình xoán ốc từ thấp đến cao, khoảng cách giữa hai ghế vừa phải… trung tâm quảng trường là một sân khấu lớn, hiển nhiên chính là nơi diễn ra các quá trình giao dịch…
Không có các Phòng khách quý như lần Đấu Giá Hội tại Linh Vũ Thành, bởi vì lần này tất cả khách nhân đều ẩn giấu diện mạo…
Dù là những nhân vật ban đầu có vẻ kiêu ngạo như người của Đảo Bóng Đêm, Lam Cực hay Ái Tâm đều ẩn giấu diện mạo khi tiến vào Quảng Trường…không ai biết bọn hắn ở đâu…
Chẳng có ai dám không tuân thủ quy tắc của Đa Bảo Các…
Tiểu Sư núp sau Nhật Nguyệt Trường Bào của Lạc Nam lần trước mua được từ Cửa Hàng, khí tức thu liễm…
Từ lần mua y phục này tới giờ, đây là lần thứ hai hắn sử dụng… lần đầu chính là Văn Lang mặc lấy…
Người đến ngày một đông, nhưng bầu không khí lại yên tĩnh đến cực điểm…
Ngay cả tiểu nha đầu Á Nhi đều bị bầu không khí nơi này lây nhiễm, ngoan ngoãn ngồi một chỗ, đôi mắt to tròn tinh quái dáo dát nhìn quanh…
“Lần này khác với Đấu Giá Hội, Linh Thạch có khi lại trở nên vô dụng…” Tiêu Thanh Tuyền truyền âm nói…
Lạc Nam gật đầu, Hoán Vật Lễ Hội là hình thức dùng Vật đổi Vật theo ý muốn của hai bên, Linh Thạch rất khó có đất dụng võ trong môi trường như vậy…
“Tạm thời vẫn chưa biết chắc được, không chừng có tên nào yêu thích lượng lớn Linh Thạch đấy…” Cơ Nhã thản nhiên cảm thán nói, nàng tiếp xúc với đủ loại người rồi, rất nhiều chuyện không thể dùng lẽ thường để hình dung…
Mắt thấy Lễ Hội tạm thời chưa bắt đầu, Lạc Nam mở ra Hệ Thống…hắn còn hai lần triệu hoán chưa sử dụng sau khi hoàn thành nhiệm vụ Đồ Hắc Cá Mập…
“Tiến hành triệu hoán Hồn Kỹ đi…”
“Keng, bắt đầu triệu hoán Hồn Kỹ, đếm ngược: 30 29 28 27…3…2…1”
“Keng, chúc mừng ký chủ đạt được Thiên Cấp Thượng Phẩm Hồn Kỹ - Tạc Hồn Thuật”
Lạc Nam gật đầu hài lòng, với tu vi Hồn Tu của hắn hiện tại Thiên Cấp đã đủ dùng, chưa kể bản thân vẫn còn một Hồn Kỹ khác là Xiềng Xích Linh Hồn chưa có cơ hội mang ra sử dụng đấy…
Thân phận Hồn Tu quá mẫn cảm, nói không chừng gây nên Thiên Cơ Điện chú ý, không phải tình huống bắt buộc, tốt nhất không cần sử dụng…
“Tiếp tục triệu hoán Huyết Mạch đi…” Một lần nữa hạ lệnh cho hệ thống…
“Keng, bắt đầu triệu hoán Huyết Mạch…đếm ngược: 580…570…”
Lạc Nam âm thầm suy nghĩ, lần trước triệu hoán huyết mạch Nghịch Long cần đến tận 1000 giây đếm ngược, hiện tại chỉ cần 580 giây, xem ra Huyết Mạch lần này không thể sánh ngang với Nghịch Long…tuy nhiên đã rất lợi hại rồi…
Trong sự chờ đợi của hắn, hết sức đột ngột…Sân Khấu giữa trung tâm quảng trường sáng rực lên…
Theo sau đó, hư không nứt ra, bên trong đi ra hai thân ảnh nữ nhân diễm lệ đến cực hạn, một Đông một Tây, hai loại vẻ đẹp kết hợp lập tức trở thành tiêu điểm của toàn trường…
Mà vừa nhìn thấy một người trong số đó, ánh mắt Lạc Nam lập tức co rụt lại…
Chỉ thấy thiếu phụ tầm tuổi ba mươi, thân thể đầy đặn uyển chuyển quyến rũ, một thân sườn xám màu tím ôm sát lấy cơ thể, bộ ngực như muốn nổ tung khỏi lớp áo, như trái đào chín chờ nam nhân đến hái…
Nàng chính là Chấp Sự của Đa Bảo Các ở Linh Vũ Thành, Thành Bích…
Điều khiến Lạc Nam kinh hãi không phải vì nàng có mặt ở đây, mà là tu vi của nàng…
Hắn nhớ rất rõ, khi ở Linh Vũ Thành…Thành Bích chỉ có tu vi Nguyên Anh Hậu Kỳ…
Vậy mà hiện tại chỉ hơn hai năm, nàng đã là Hóa Thần Viên Mãn? chuyện này quá mức khủng bố đi chứ? tốc độ đột phá nghịch thiên như vậy, làm sao có thể?
“Nhã Nhi, Thành Bích này khi đó không phải chỉ là Nguyên Anh Hậu Kỳ sao? hiện tại là Hóa Thần Viên Mãn rồi?” Lạc Nam hít sâu một hơi, quay sang hỏi Cơ Nhã…
Bởi lần đầu hai người gặp nhau cũng chính ở Đấu Giá Hội đó, Cơ Nhã dường như có quen thuộc với Thành Bích…
Nhớ lại chuyện xưa, ánh mắt Cơ Nhã lâm vào mê ly, vô thức nắm bàn tay hắn, nhoẻn miệng cười nói:
“Thành Bích tu vi vốn không hề yếu, lần đó chẳng qua tu luyện xảy ra sự cố nên bị thương làm thụt lùi mà thôi…hiện tại chắc đã hoàn toàn chữa khỏi…”
Lạc Nam cười khổ, thì ra mọi chuyện là như vậy…vốn hắn còn thắc mắc vì sao thị nữ bên cạnh Hợp Thể Kỳ lại chỉ có tu vi Nguyên Anh đấy…
“Bên cạnh Thiên Diệp Dao có tứ đại thị nữ, các nàng đều là nhân vật thiên tài, thậm chí có ba người trong Hoàng Kim Bảng…” Cơ Nhã nhìn về sân khấu mở miệng nói tiếp:
“Người đứng cạnh Thành Bích chính là Bảo Kiều, con gái gia chủ Bảo gia, xếp hạng 60 trên Hoàng Kim Bảng…đồng thời cũng là thị nữ bên cạnh Thiên Diệp Dao…lễ hội lần này khá lớn, cần hai vị thị nữ chủ trì…”
Lạc Nam nghe nàng nói, lúc này mới chú ý đến nữ nhân tên Bảo Kiều xuất hiện cùng Thành Bích…
Một mái tóc màu lục nhạt xõa ngang vai, làn da trắng như tuyết đông, mũi cao môi đỏ, đôi mắt to tròn đen láy có hồn…là một mỹ nhân có vẻ đẹp phương Tây đan xen một chút Á Đông, thân mặc lam sắc vái dài ôm sát cơ thể, xương quai xanh tinh xảo lộ ra, bộ ngực căng đầy hùng vĩ éo chặt tạo thành khe rãnh sâu hút, quyến rũ đến cực hạn…
Lạc Nam thích thú đánh giá…
Tu vi của nàng đạt đến Luyện Hư Sơ Kỳ, là nhân vật trên Hoàng Kim Bảng…Có thể thấy thực lực của các thị nữ bên cạnh Thiên Diệp Dao cũng có sự chênh lệch…
“Để nhân vật Hoàng Kim Bảng làm thị nữ, thủ đoạn của Thiên Diệp Dao này thật khủng bố…” Thủy Nương Khanh khâm phục nói một tiếng…
“Mặc dù cùng nằm trên Hoàng Kim Bảng, nhưng 5 người top đầu thuộc về một đẳng cấp hoàn toàn khác…chúng ta rất khó so sánh…” Cơ Nhã cũng không chán nãn, bởi vì tuổi tác của những người kia cao hơn các nàng…
“Hai tỷ tỷ thật xinh đẹp nha, bất quá còn kém mẫu thân Á Nhi không ít đâu…” Tiểu nha đầu đánh giá Thành Bích và Bảo Kiều, nãi thanh nãi khí nói…
Hiển nhiên đối với nhan sắc của mẫu thân nàng rất tự tin đấy…
“Mẫu thân muội đẹp lắm sao?” Tiêu Thanh Tuyền không nhịn được cười hỏi…
Bản thân nữ nhân xinh đẹp luôn tò mò về nữ nhân xinh đẹp khác, Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh cũng vểnh tai nhỏ…
“Đương nhiên…có người còn nói nàng là đệ nhất mỹ nhân Hải Châu đấy…” Á Nhi ngạo kiều nói…
Tam nữ liếc mắt nhìn nhau, chỉ cảm thấy nha đầu này quá tự tin rồi…
Mắt thẩm mỹ của mỗi người mỗi khác, vì thế chẳng ai dám tự xưng là đệ nhất mỹ nhân của một Đại Lục cả…
Ngay cả tiên tử như Tô Nhan cũng chưa dám xưng Đệ Nhất Mỹ Nhân Băng Thiên Đại Lục đấy…
Thấy đám người tỏ vẻ không tin, Á Nhi hừ một tiếng không phục:
“Nhất định Á Nhi sẽ giới thiệu mẫu thân cho các ngươi, đến lúc đó đừng há hốc mồm nha…”
…
Rốt cuộc, trước ánh mắt mong đợi của vô số người, Thành Bích và Bảo Kiều nhẹ nhàng khom người, hai bộ ngực sửa nảy nảy khiến Lạc Nam chép miệng…
“Chắc hẳn chư vị cũng đã xem qua quy tắc được treo bên ngoài?” Bảo Kiều mở đôi môi đỏ thẩm, lời nói vang vọng toàn trường…
“Đúng vậy nha Kiều Kiều Tiên Tử…” Đám nam nhân lập tức mở miệng rống to, dường như không đáp lại nàng là một tội lỗi đáng chém vậy…
Bảo Kiều mỉm cười, Thành Bích tiếp tục thổ khí như lan nói:
“Ngoài ba quy định chung bên ngoài, chúng ta còn có quy định cụ thể cho lần Lễ Hội này…”
“Mỗi người trong số các vị được phép lên Sân Khấu một lần, đưa ra vật phẩm của bản thân và yêu cầu vật mong muốn trao đổi…”
“Các vị quan khách phía dưới ai có vật thích hợp thì xuất ra, để người trên sân khấu lựa chọn…”
“Mỗi bảo vật đưa ra phải nêu rõ tên và công dụng…không được khai báo gian dối, vì có giám định sư chuyên nghiệp của Đa Bảo Các âm thầm quan sát…”
“Giao dịch sẽ tiến hành trên sân khấu, do chính cường giả Đa Bảo Các và vô số quan khách làm chứng nhằm tránh biến cố diễn ra…”
“Người trên sân khấu sau khi thành công giao dịch, có thể trở về ghế ngồi tiếp tục tham gia trao đổi các vật phẩm tiếp theo nếu có hứng thú…”
“Vì lễ hội lần này quy mô lớn…nên thời gian có thể kéo dài rất lâu, trong quá trình diễn ra Lễ Hội, bất kỳ ai cũng có thể tùy tiện rời đi...tránh làm ảnh hưởng thời gian quý báo của chư vị…”
Thành Bích nói xong, đám người lập tức gật gù, đối với quy tắc của Đa Bảo Các không có ý kiến gì…
Bảo Kiều nhìn tình cảnh này, nhoẻn miệng cười rực rỡ, âm thanh vang vọng toàn trường:
“Lễ Hội Hoán Vật chính thức bắt đầu, mời vị quan khách muốn đổi vật đầu tiên lên sân khấu!”
Cũng cùng thời điểm đó, âm thanh máy móc của Hệ Thông vang lên bên tai Lạc Nam:
“Keng, chúc mừng ký chủ triệu hoán được Huyết Mạch…”
…